NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1152
Cập nhật lúc: 2024-10-03 01:38:28
Lượt xem: 8
Dạ Thất nghe được điều kiện của Dạ Chinh, không bình tĩnh nổi!
"Không được đưa Diệp Kiều đến!" Cậu ta lớn tiếng hô, Diệp Kiều là điểm yếu của Lục Đại Ma Vương, hơn nữa cô đã không biết võ công.
Cho dù Diệp Kiều biết võ công thì như thế nào, thân thủ của cậu ta không phải phi phàm, còn là lúc cứu mẹ ruột của Dạ Hằng, bị người của Dạ Chinh nổ s.ú.n.g b.ắ.n đả thương!
Lục Bắc Kiêu nghe được tiếng gào của Dạ Thất, âm thanh Dạ Chinh cũng truyền tới: "Không nhìn thấy cô ấy, tôi một s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t tiểu tử này! Hai giờ chiều, điều kiện mà tôi nói, một cái không thể thiếu!"
Dạ Chinh cúp điện thoại.
Lục Bắc Kiêu nâng cổ tay trái lên, nhìn đồng hồ, mười hai giờ rưỡi trưa.
Anh không nói một lời, đến phòng khách nhà họ Dạ, nhìn thấy t.h.u.ố.c lá trên bàn trà, tiện tay rút ra một điếu ngậm lên miệng, ở trên ghế sofa ngồi xuống: "Liên hệ Diệp Thành cho tôi!"
Vô Ảnh rất nhanh dùng điện thoại không dây liên lạc với Diệp Thành.
"Diệp Thành, cậu nghe kỹ cho tôi, lập tức dẫn đội tiến về căn biệt thự Diệp Kiều bị Dạ Thất giấu đi kia, con trai tôi bị Dạ Chinh bắt, ngay tại bên trong biệt thự kia, hai giờ chiều, để cho tôi mang đợt hàng này và tiền đến đổi người!"
"Lục Tiểu Cổn cũng tới tỉnh H khi nào vậy? !" Diệp Thành kinh ngạc hỏi.
"Tôi nói chính là Dạ Thất!" Lục Bắc Kiêu nói như đinh đóng cột.
Diệp Thành: " "
Anh ta vẫn luôn cho rằng Lục Bắc Kiêu đang nói đùa, chưa từng cho rằng Dạ Thất thật sự là con của anh ấy!
"Diệp Thành, không nói nhiều, cậu hẳn nên biết phải làm thế nào! Trong biệt thự có chiếc máy bay trực thăng, tôi nghi ngờ Dạ Chinh là muốn cầm hàng cùng số tiền, lợi dụng máy bay trực thăng chạy trốn! Cho nên mới đến căn biệt thự kia!"
"Tôi sẽ dẫn Diệp Kiều cùng đi, Dạ Chinh yêu cầu! Tóm lại, cậu phải bảo đảm Diệp Kiều, Dạ Thất an toàn!"
"Được! Không nhiều lời, tôi mang hai nhóm người này đi tới mai phục! Ông đây còn không tin, một mình Dạ Chinh có thể trâu bò như Bò Cạp Độc? !"
Sau khi Lục Bắc Kiêu cúp máy, ra ngoài biệt thự, liếc mắt liền thấy Diệp Kiều và bà Đỗ được đặc công ngăn đón.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1152.html.]
Anh đi ra phía trước, để cho người ta đưa bà Đỗ về khách sạn, đưa Diệp Kiều tiến vào nhà họ Dạ.
Bên trong gian phòng, trên bàn để đó hai bộ ngụy trang, hai cặp ủng chiến.
Lục Bắc Kiêu đối mặt với Diệp Kiều, hai tay khoác lên hai bờ vai của cô : " Bà Lục, Dạ Thất bị Dạ Chinh bắt làm con tin, điều kiện của Dạ Chinh là, để cho anh đưa em đến, đi cứu cậu ta! Em chịu đi không?"
! ! !
Quả nhiên Dạ Thất xảy ra chuyện rồi !
Cố Diệp Phi
Tim Diệp Kiều cứng lại: "Nói thừa!"
Nói hai chữ này, cô nhanh chóng đi đến bên cạnh bàn, đưa lưng về phía anh, nhanh chóng thay quần áo!
Thế mà hỏi cô có chịu hay không, cô làm sao không chịu? ! Đó là Tiểu Thất mà cô đối đãi như con ruột!
Lục Bắc Kiêu chỉ thấy trên người Diệp Kiều đã cởi đến chỉ còn lại có một chiếc đai đeo màu đen, sau đó mặc ngụy trang vào, tóc dài vung lên, dùng dây chun quấn lên thành búi tóc, tiếp lấy thay đổi quần ngụy trang, ủng chiến.
"Diệp Kiều, Dạ Thất kỳ thật" Anh nói khẽ, lời đến khóe miệng lại nuốt xuống, hiện tại nói cho cô, sợ là sẽ phải chọc giận cô phân tâm.
"Lục Bắc Kiêu! Anh còn thất thần làm gì? !" Lúc Diệp Kiều quay người, thấy anh còn sững sờ, cô thúc giục nói.
Bà Lục một thân ngụy trang, tư thế hiên ngang, soái khí như thiếu nữ!
Lục Bắc Kiêu hoàn hồn, nhìn xuống đồng hồ, nhanh chóng cởi quần áo, thay đổi quần áo ngụy trang huấn luyện.
Chỉ một lát sau, hai vợ chồng cùng nhau lên một chiếc việt dã quân dụng, trong cốp sau là bột trắng và tiền mặt bị tịch thu, chồng chất đến tràn đầy, Lục Bắc Kiêu lái xe, Diệp Kiều ngồi phụ xe.
Xe đặc công cách bọn họ rất xa, lên đường đi theo.
"Đừng sợ, bây giờ Diệp Thành bọn họ, chắc cũng đã mai phục! Nhiệm vụ giải cứu con tin, chúng ta sẽ thuận buồm xuôi gió!" Lên đường núi, anh đưa tay vuốt sau gáy cô, trấn an nói.
"Anh Kiêu, anh lại nói bậy, đi cùng với anh, tại sao em lại phải sợ? ! Vả lại, Diệp Kiều em một mình giao thủ với Bọ Cạp Độc, sẽ sợ một trùm m.a t.u.ý nhỏ sao? !" Diệp Kiều giương môi, cười nhạo nói, đường núi rất xóc nảy, tay phải vẫn luôn nắm tay cầm nóc xe.