NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1106
Cập nhật lúc: 2024-10-03 01:06:44
Lượt xem: 7
Vốn dĩ một đám phóng viên và nhiếp ảnh gia đang vây quanh Cố Tuyết Yến phỏng vấn, sau khi nghe thấy giọng nói ngang ngược lại, bọn họ xôn xao xoay người lại…
Người tới có một mái tóc xoăn như tảo biển, mặc áo sơ mi trắng không tay ở thân trên, thân dưới mặc một chiếc quần ống rộng lưng cao, chân mang giày cao gót, áo khoác vest khoác hờ trên vai, tay cầm túi xách, dáng người mảnh khảnh, khí chất vượt trội, không phải Diệp Kiều thì là ai?!
Diệp Kiều, truyền kỳ trong thương giới, trong nghề không ai là không biết đến nữ vương Kiều!
Cố Diệp Phi
Trên khuôn mặt xinh đẹp dường như mãi mãi không bao giờ để lại dấu vết của thời gian của cô có trang điểm một chút, bôi màu son đỏ quyền lực, nét mặt mỉm cười.
Nhìn thấy Diệp Kiều lẽ ra bị đồn là xảy ra bất trắc và đã biến thành người thực vật hai tháng nay, đột nhiên nguyên vẹn không chút tổn hại nào mà mạnh mẽ xuất hiện, mọi người hít ngược vào một hơi, hiện trường lặng ngắt như tờ, một lát sau, sự im lặng biến thành nước sôi sôi trào, ánh đèn flash liên tục lóe sáng về phía cô, phóng viên ùa lên, bị bốn gã vệ sĩ mặc đồ đen tàn khốc ngăn lại.
Diệp Kiều tiếp tục bước về phía trước, mắt nhìn lên người Cố Tuyết Yến ở cách đó không xa trong bộ lễ phục, đầu tóc bối, từ đầu đến chân toàn là hàng hiệu, chắc có lẽ cũng khoảng mười năm chưa gặp lại!
Cố Tuyết Yến nhìn thấy cô, ở trước mặt mọi người, cô ta chỉ thiếu trợn mắt há hốc mồm thôi!
Cho dù cô ta nỗ lực để mình duy trì sự bình tĩnh, nhưng, nhìn thấy Diệp Kiều sống sờ sờ trước mắt mình với khí chất mạnh mẽ, côc ta vẫn vô thức lùi về sau một bước, hít ngược vào một hơi khí lạnh!
Diệp Kiều nhìn Cố Tuyết Yến như con chuột thấy con mèo trước mắt mình, cô cười nhạt trong lòng!
Các phóng viên liên tục đặt câu hỏi, hiện trường vô cùng ồn ào.
“Cô Cố này, cô dựa vào đâu mà nói tôi thành người thực vật trước mặt công chúng?!”. Diệp Kiều nhìn Cố Tuyết Yến, lên giọng chất vấn, trên cổ áo cô có gắn một cái micro mini, thanh âm đương nhiên bị phóng đại lên, lất át cả tiếng hỏi của những phóng viên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1106.html.]
Tuy cô hôn mê hơn hai tháng, nhưng vẫn không công khai bệnh tình với bên ngoài! Cố Tuyết Yến công khai nói cô là người thực vật ngay trước mặt phóng viên, không phải là muốn cho người ngoài biết sự thật sao!
Bây giờ, Diệp Kiều sống sờ sờ không một chút hao tổn xuất hiện, đây quả thật là một cú vả vang dội đánh vào mặt Cố Tuyết Yến!
Cố Tuyết Yến vẫn còn đắm chìm trong câu hỏi vì sao Diệp Kiều lại đột nhiên “sống lại”, lại bị cô chất vấn trước mặt mọi người, cô ta càng bối rối hơn, nhất thời nín họng không trả lời được!
Cô ta nhanh chóng gắng gượng nở nụ cười: “Tôi, tôi cũng xem tin tức trên mạng mới biết! Hình như, tất cả mọi người đều cho là như vậy!”
“Đúng vậy, khoảng thời gian trước, tôi quả thật bị ốm nhẹ, bên ngoài đồn đại tung trời! Nhưng mà, cô Cố, tôi với cô không thân cũng chẳng quen, không có quan hệ gì cả, cô lại là nhân vật của công chúng, thế mà lại công khai nói một cách khẳng định rằng tôi đã biến thành người thực vật rốt cuộc, cô nghĩ thế nào vậy?!”. Diệp Kiều lên giọng phản bác, giọng điệu có vẻ châm biếm.
Cố Tuyết Yến cứng họng lần nữa, vẻ mặt ngượng ngùng.
“Giám đốc Diệp, tôi tưởng mọi người đều biết, nên mới nói như vậy mà thôi!”
“Nói vậy mà thôi? Cô Cố nói đơn giản dễ dàng nhỉ, cô biết cô thuận miệng nói như thế, khả năng sẽ mang lại thiệt hại to lớn về danh dự của tôi và tổn thất nặng nề về kinh tế không?!”. Diệp Kiều mạnh mẽ phản bác, không hề khách sáo chút nào với cô ta!
Lục Bắc Kiêu mua thức ăn trở về, lúc nhìn thấy cái giường rỗng tuếch, đầu óc anh nhất thời trống rỗng, hô hấp cứng lại!
Cô đâu rồi?!
“Cô Cố! Tôi muốn yêu cầu cô xin lỗi tôi, ngay trước màn ảnh!”. Giọng nói quen thuộc đến mức khắc cốt ghi tâm vang lên, người đàn ông như bị đánh ngất, mất hồn, chậm rãi xoay người lại, nhìn vào máy tính xách tay trên bàn…
Bà Lục vốn dĩ đang nằm như người thực vật, thế mà lại đang vạch mặt Cố Bạch Liên trong màn hình máy tính!