NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 109
Cập nhật lúc: 2024-09-21 00:46:49
Lượt xem: 55
Đây không phải là do lão tham mưu trưởng thiên vị cháu gái lớn, mà là hành động lục lọi cặp sách của người khác của cháu gái nhỏ thật vô giáo dục!
Điều này làm ông cụ cảm thấy vô cùng tức giận!
Công chúa nhỏ Diệp Trăn Trăn bình thường hay giả vờ là một người vô cùng có giáo dục, lúc này mới ý thức được hành động của mình, hai lỗ tai lập tức đỏ lên, nhìn về phía Tần lan mà cầu cứu!
“Cha! Trăn Trăn là đang cảm thấy tức giận với hành vi vô kỷ luật của chị gái! Cha đừng để bụng, Trăn Trăn vẫn luôn làm một cô cháu gái ngoan ngoãn, có tố chất có giáo dục, không phải là cha cũng không biết, lần này con bé đúng thật là rất tức giận!” Tần Lan vội vàng tiếng biện giản cho đứa con gái bảo bối của mình.
Lão tham mưu trưởng vẫn hừ lạnh một tiếng, rồi ngồi xuống ghế sofa, “Cô nói là Kiều Kiều dùng tiền của cô để mua một điện thoại? Cô có chứng cứ gì mà nói vậy?!”
“Cha! Con bé đúng thật là có điện thoại, Trần Nhã cũng nhìn thấy!” Tần Lan lại một lần nữa lấy lại tinh thần.
Diệp Kiều đứng bên cạnh, cũng không cãi lại.
“Chiếc điện thoại kia, tôi cũng có thấy, Kiều Kiều vừa mới về là đã giải thích rõ ràng với tôi, món đồ đó, là thù lao mà con bé nhận được sau khi giúp một ông chủ ở thành phố N giành được một mối làm ăn! Còn hơn hai chục nghìn tệ kia của cô, Tiểu Đổng đã đưa tận tay đến cho cha mẹ nuôi của con bé rồi!” Lão tham mưu trưởng thấp giọng mà nói, nhưng lời ông cụ nói đều là sự thật, Diệp Kiều mới vừa về tới, là đã nói cho ông cụ nghe chuyện này, để tránh cho ông hiểu lầm.
Diệp Trăn Trăn cũng hoa cả mắt, cô ta là người cho người gọi ông nội về, rõ ràng là để cho Diệp Kiều phải mất mặt, sao lại biến thành ông cụ che chở cho cô rồi!
“Một cô nhóc như con bé, thì biết bàn chuyện làm ăn gì chứ? Cha, chuyện này con thật sự không tin…………Đừng có nói là con bé này ở bên ngoài, bị ông chủ gì đó lừa gạt tình cảm rồi đó chứ?”
Cho dù là bất cứ ai cũng có thể hiểu được ẩn ý trong lời nói của Tần Lan, ý của bà ta chính là, Diệp Kiều ở bên ngoài được ông chủ bao nuôi!
Đến lúc này Diệp Kiều cũng không nói gì, chỉ đỏ hoe đôi mắt.
“Rầm!” Lão tham mưu trưởng tức đến mức đập mạnh xuống bàn trà, “Tần Lan! Có ai như cô nói con gái mình như vậy không?! Kiều Kiều đi theo bên cạnh tôi 6 năm, tính cách con bé thế nào, tôi là người biết rõ nhất!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-109.html.]
Câu nói của ông cụ, thật sự đã làm cho Diệp Kiều cảm thấy vô cùng cảm động, từ trên xuống dưới Diệp gia, cũng chỉ có ông cụ mới thật lòng đối đãi với cô! Suốt cuộc đời này, cô nhất định sẽ không để cho ông cụ phải thất vọng!
“Cha! Cha là đang thiên vị cho con nhóc này! Nếu như con bé không có ai bên ngoài, vậy thì đi mua đồ tránh thai làm gì?! Thứ đồ đó đáng nằm trong cặp con bé kìa!” Tần Lan vẫn một mực quả quyết, vì gấp gáp muốn được xem kịch hay, cho nên bà ta cũng không màng để tâm tới cái gì gọi là kính trên nhường dưới nữa, trực tiếp chống đối lại cha chồng.
Diệp Kiều vẫn luôn không nói gì cả, đúng lúc này, cuối cùng cô cũng bước lên, hai mắt đã đỏ hoe từ lâu.
“Dì Tần! Nếu như trong cặp của con không có thứ mà dì nói, vậy thì phải tính sao?!” Hai mắt Diệp Kiều đỏ ửng, lớn tiếng mà nói.
“Tôi chắc chắn là có! Tôi đã tận mắt nhìn thấy cô đi vào cửa hàng t.ì.n.h d.ụ.c Adam Eva!” Lúc này Diệp Trăn Trăn liền kích động mà lên tiếng.
“Được, chắc chắn có phải không? Vậy thì tôi sẽ đổ hết mọi thứ trong cặp ra!” Diệp Kiều nói rồi, cô liền cầm cặp của mình lên, mở hết tất cả khoá kéo ra, mở miệng mà dốc xuống, dùng sức mà lắc, đổ hết mọi thứ có trong cặp ra!
Cố Diệp Phi
Có điện thoại, có sách bài tập mới mua, thun cột tóc, ví tiền, cái gì khác đó thì không có, cô còn lộn cả trong cặp ra.
“Sao có thể được!” Diệp Trăn Trăn nói, cô ta bước lên, mở sách bài tập của cô ra mà tìm.
“Trăn Trăn, đừng tìm nữa, chị chỉ vào cửa hàng kia để hỏi đường mà thôi! Bây giờ, ngậm m.á.u phun người, có phải em nên xin lỗi chị không?!” Hốc mắt Diệp Kiều đỏ hoe, cô vừa nói vừa nhìn về phía Tần Lan.
“Con…… con……” Diệp Trăn Trăn kinh ngạc đến mức lắp bắp.
“Diệp Trăn Trăn! Cháu nhất định phải xin lỗi chị của cháu!” Lão tham mưu trưởng vỗ bàn đứng lên, tức giận nói, không thèm cho Tần Lan mặt mũi!
Hai mẹ con sao có thể hợp tác với nhau bắt nạt người khác như thế?! Còn là dưới mái nhà của ông! Lão tham mưu trưởng thực sự cảm thấy có lỗi với đứa cháu gái lớn đã không nhận được tình yêu thương của cha mẹ ruột từ khi còn nhỏ.
“Còn cô nữa, Tần Lan! Ta biết cô vẫn luôn có thành kiến với Diệp Kiều! Đó là lỗi lầm của Diệp Thắng Huân, con bé Kiều Kiều có làm gì sai?! Hôm nay, dù thế nào cô cũng phải xin lỗi con bé! Xin lỗi xong, cô đưa Trăn Trăn về nhà của cô đi! Sau này ít đến đây thôi, tránh khiến ta ngột ngạt!” Lão tham mưu trưởng cũng là người tính tình hung bạo, khi tức giận, sắc mặt liền đỏ bừng, khí phách và chính trực như Quan Công!
“Bốp” một tiếng, lúc này chỉ nhìn thấy Tần Lan giơ tay giáng cho cô con gái yêu quý Diệp Trăn Trăn một cái bạt tay vang dội!