NỮ LÃO ĐẠI VỚI TIỂU CHÓ SĂN - Chương 1021
Cập nhật lúc: 2024-10-01 19:38:16
Lượt xem: 5
"Diệp Thành!"
Hoa Nhụy tỉnh dậy sau cơn ác mộng, cô mơ thấy Diệp Thành và cô cùng cầm tay nhau đi, cùng đi cùng đi, đột nhiên không thấy anh đâu nữa...
Cảm giác về sự biến mất đột ngột của anh khiến cô ở trong mơ bất lực, sợ hãi, đến lúc tỉnh lại rồi vẫn còn cảm giác này!
Ác mộng mà thôi, nhất định anh sẽ bình an.
Ngày anh đi, cô đã đưa lá bùa an toàn quả đào nhỏ, anh phải mang theo nó mỗi ngày, anh sẽ ổn thôi!
Ba giờ sáng, cô muốn gọi điện cho Diệp Kiều để hỏi, lại cảm giác sẽ phiền đến việc nghỉ ngơi của họ.
Cô đến phòng của Tiểu Mộc Đầu ngồi bên cạnh con trai, hai tay ôm đầu gối chờ trời sáng, chờ điện thoại, lại sợ nhận phải điện thoại liên quan đến Diệp Thành, trong lòng rất mâu thuẫn, rất hoảng hốt, rất rối loạn.
--
Lục Bắc Kiêu được nghỉ ba ngày hiếm hoi, Diệp Kiều trở mình định ôm anh, nhưng lại vồ hụt.
"Anh Kiêu, anh phải đi sao?" Diệp Kiều vẫn chưa tỉnh hoàn toàn bò dậy, nhìn người đàn ông cường tráng mặc áo ba lỗ màu đen, hà hơi hỏi.
Anh không nói gì, sắc mặt có phần kỳ lạ, lúc này Diệp Kiều tỉnh táo hơn, nghiêm túc hỏi: "Chuyện gì xảy ra vậy?"
"Diệp Thành mất tích!" Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói, vẻ mặt nghiêm túc, nội tâm phức tạp, "Cậu ấy bị K2 mai phục, trước mắt không rõ tung tích!"
Diệp Kiều như bị đánh ngất đi, một lúc lâu sau mới phản ứng được.
"Sao có thể?! Em đã thuê người bảo vệ anh ấy! Sao còn.." Sao Diệp Thành còn có thể mất tích giống như kiếp trước?
"Anh Kiêu, tin tức anh lấy ở đâu?" cô xuống giường kích động đi đến trước mặt anh hỏi, hai tay nắm c.h.ặ.t t.a.y anh, ngẩng đầu nhìn anh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-lao-dai-voi-tieu-cho-san/chuong-1021.html.]
"Tư lệnh Lục gọi điện, tin tức đến từ đại sứ quán ở nước Y. Quân bên ta đang dốc toàn lực tìm kiếm!" Lục Bắc Kiêu trầm giọng nói, "Diệp Kiều, em nói thực cho anh biết, rốt cuộc sao em và Hoa Nhụy lại biết mấy ngày nay Diệp Thành sẽ gặp ám sát?"
Cố Diệp Phi
Anh nói vậy khiến tim Diệp Kiều thắt lại, cũng khôi phục tỉnh táo.
Cô còn chưa biết tin tức gì bên phía Đình tử nên sẽ không tin Diệp Thành sẽ mất tích rồi không trở về giống như kiếp trước.... Đình tử nói anh ta sẽ để mắt cho cô!
Lục Bắc Kiêu không nói gì siết chặt nắm đấm, chỉ muốn lập tức bay đến nước Y, dẫn người đi tìm Diệp Thành!
--
Máy bay trực thăng đáp xuống sân đỗ trên nóc biệt thự khổng lồ, người lính mặc quân phục rằn ri, trùm túi vải đen trên đầu được đẩy khỏi máy bay. Lúc rơi xuống đất, anh vững vàng đứng trên mặt đất, không bị ngã xuống.
Anh chính là Diệp Thành bị K2 bắt lại!
Lúc ấy một mình anh bị sáu người vây quanh, s.ú.n.g trường không có đạn, không cách nào trốn thoát, vốn cho rằng sẽ bị một s.ú.n.g b.ắ.n c.h.ế.t thế mà bị người của K2 bắt lại!
Đầu anh bị che kín không nhìn thấy gì, bị ép đi lên phía trước.
"Anh Đình về rồi!" Đường Thiếu Đình mới từ tầng cao nhất đi xuống, ra khỏi thang máy, từng người đàn ông mặc đồ tây màu đen chào hỏi anh ta.
Diệp Thành thì bị đưa vào phòng giam!
"Đình tử! Tôi muốn anh g.i.ế.c gã, anh mang về làm gì?" Bò cạp độc ngồi trên xe lắn, cất giọng chất vấn Đường Thiếu Đình phong trần mệt mỏi trở về.
Đường Thiếu Đình tháo kính râm ra kẹp ở trước ngực, ngồi trên sô pha trong bộ đồ bụi bặm, vắt chéo chân gác lên, dáng vẻ thoải mái không bị trói buộc nhìn Bọ cạp độc.
"Sếp à, một phát s.ú.n.g rất chán, tôi thích chơi người ta đến c.h.ế.t cơ!" Anh ta cười xấu xa nói, búng tay, chốc lát sau có người mang ly rượu đỏ lên cho anh ta.
Bò cạp độc chuyển xe lăn, đối mặt với anh ta, "Chơi thế nào?"