Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 340

Cập nhật lúc: 2025-03-20 23:05:00
Lượt xem: 60

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đến lúc đó cô thể cân nhắc rời khỏi Đoàn văn công.

Kiếp dựa nỗ lực của , đạt thành tích tệ ở Đoàn văn công, còn điều đến Kinh thành nhưng thì chứ, cuối cùng vẫn đôi cẩu nam nữ ức hiếp, cô thậm chí còn khả năng phản kháng.

đây là chuyện tương lai mấy năm cần cân nhắc, còn bây giờ cô vẫn Đoàn văn công để củng cố vị trí, dù phận hiện tại của cô tiếp cận Phó Đình Xuyên cũng sẽ thuận tiện hơn.

Sau khi Giang Tâm Nhu rời , Tạ Ái Bình nhịn ngắm bộ quần áo Giang Tâm Nhu thiết kế. Trong đầu nghĩ đến lời từ chối Khương Nguyệt.

cũng là bà gọi Khương Nguyệt đến, để chạy một chuyến mà chuyện thì thực sự , cũng ngại.

nếu bà chuyện chi tiết với Khương Nguyệt, phiền Khương Nguyệt vất vả vẽ xong bản vẽ mới từ chối thì vẻ hơn.

Đã qua giờ hẹn mà Khương Nguyệt vẫn đến.

Đang nghĩ thì bên ngoài tiếng gõ cửa.

Khương Nguyệt đến .

Ngay khi cô bước cửa, mắt Tạ Ái Bình sáng lên, chỉ thấy Khương Nguyệt mặc một chiếc áo len cổ lọ màu xanh lam, làn da cô vốn trắng trẻo, mặc màu xanh lam càng tôn lên khí chất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Đường nét hàm ngày càng rõ ràng, buộc tóc đuôi ngựa cao, trông gầy gò nhưng thể thấy tinh thần cô phấn chấn.

Bên mặc một chiếc quần cạp cao màu đen, quần bó sát ôm lấy đường cong vòng ba, ở phần đầu gối gầy nhất biến thành ống loe, giày cao gót nhỏ, trông đôi chân dài thon, thẳng tắp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-340.html.]

Lúc di chuyển ống quần loe khẽ đung đưa, phong cách.

Tạ Ái Bình thích chiếc quần ngay từ cái đầu tiên: “Đẹp thật, cô tự ?”

“Vâng.” Khương Nguyệt thở hổn hển chạy tới, vẻ mặt ngượng ngùng : “Đây là bản vẽ sơ bộ, xem vải nên chậm trễ một chút, hai ngày nữa sẽ bản vẽ cuối cùng, quần ống loe bằng vải bò, khi xong sẽ để một chiếc cho chị.”

Tạ Ái Bình mở đầu Khương Nguyệt xem thử, ý tưởng nghĩ thế nào, ai thể nghĩ ống quần phía thu hẹp phía mở rộng, giống như một chiếc váy nhỏ, trẻ trung năng động.

vốn định vì Khương Nguyệt đến muộn, đạo diễn bên đợi nên dùng ý tưởng của khác.

bây giờ Khương Nguyệt tươi đưa cho bà chiếc quần thời trang, bà cũng thực sự thích kiểu quần .

Gần đây những cô gái trẻ trong đoàn thích quần bò, bà thấy, khi công tác ở thành phố bà cũng mua một chiếc, thời trang thì thời trang nhưng vải cứng, mặc cảm giác giống đàn ông.

Khuôn mặt bà vốn cứng rắn, xương to, cao, mặt vuông, mặc quần bò càng thêm thô kệch, vẻ yểu điệu của phụ nữ.

Với trực giác thẩm mỹ rèn luyện qua nhiều năm việc, bà chắc chắn mặc chiếc quần của Khương Nguyệt sẽ .

công việc hiển nhiên quan trọng hơn một chiếc quần, bà cân nhắc từ chối: “Không cần , đó là quần áo của mấy cô gái trẻ các cô mặc, rộng thùng thình còn vướng chân, ở tuổi của mặc thể thống gì.”

Tạ Ái Bình ngoài bốn mươi tuổi, trông già.

Khương Nguyệt : “Làm cho chị kiểu , chỉ loe, che mặt giày cao gót một chút, tôn dáng ảnh hưởng đến việc . Dùng vải bò màu xanh lam, thời trang dễ phối đồ, còn nâng cao tinh thần.”

Loading...