Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 277
Cập nhật lúc: 2025-03-20 13:13:15
Lượt xem: 23
Anh ta cũng sốt ruột, chuyện này không thể ảnh hưởng đến công việc của anh ta được: “Mẹ, Quang Lượng ở đâu, mẹ mau nói với cảnh sát đi?”
Bà Trương mất hết phương hướng: “Tôi, tôi nói gì chứ, tôi không biết!”
Biết cũng không thể nói, họ nói con trai bà ta là kẻ g.i.ế.c người, nếu bị bắt thì sẽ bị b.ắ.n chết!
Khương Nguyệt hơi lo lắng, cô nói với Cục trưởng Tôn: “Tiểu Sơn và Giang Hà vẫn chưa về, sợ là đã bị Trương Quang Lượng bắt đi cùng Bình An rồi.”
Cục trưởng Tôn ra lệnh: “Đưa hai người họ về thẩm vấn, nhất định phải hỏi ra tung tích của Trương Quang Lượng.”
“Không liên quan đến tôi! Tôi không biết gì hết!” Trương Thiết Quân mũi chảy đầy máu, bị áp giải lên xe cảnh sát. Anh ta vội vàng nói: “Mẹ, mẹ đừng giấu nữa, rốt cuộc Quang Lượng ở đâu?”
Trương Quang Lượng bình thường có hơi nóng nảy nhưng anh ta không tin Trương Quang Lượng sẽ g.i.ế.c người, nếu anh ta nhanh chóng ra ngoài giải thích với cảnh sát, biết đâu còn có thể thoát tội, anh ta bỏ trốn như vậy chẳng phải là chứng thực rồi sao?
Nhà họ Trương xuất hiện một kẻ g.i.ế.c người, cả nhà họ sẽ bị người ta chỉ trỏ sau lưng, công việc của anh ta, công việc của vợ anh ta, còn cả tương lai sau này của con trai anh ta, đều sẽ bị ảnh hưởng.
Trương Thiết Quân càng nghĩ càng tức, trước giờ anh ta vẫn thấy mẹ mình khá sáng suốt, chưa từng đưa ra quyết định sai lầm lớn nào, sao giờ lại hồ đồ thế này.
Thấy Trương Thiết Quân và bà Trương đã bị đưa lên xe cảnh sát, Khương Nguyệt đỡ Phó Linh đang ngồi bệt dưới đất lên.
Sau khi Phó Đình Xuyên đi, Nguyên Dã cách một ngày lại đến một lần, xem có chuyện gì cần giúp không, cô lại quên không lưu số điện thoại của Nguyên Dã, Nguyên Dã làm công tác bảo mật, tìm người là sở trường của anh ta, nếu anh ta ở đây thì tốt rồi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-277.html.]
Môi Phó Linh trắng bệch, Khương Nguyệt hơi lo lắng cho cô ấy: “Thế nào, đứng vững được không?”
Cô ấy lắc đầu, ánh mắt kiên định nắm lấy tay Cục trưởng Tôn: “Đã đến nhà tìm chưa? Đơn vị của họ, còn cả nhà đồng nghiệp mà anh ta thường uống rượu, tôi dẫn các ông đến!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trương Quang Lượng đã bắt cóc con gái cô ấy, hai đứa cháu trai mất tích, bây giờ không phải là lúc để cô ấy sợ hãi.
Khương Nguyệt nói: “Họ muốn mượn Bình An để ép chị quay về, chắc chắn sẽ giấu Bình An đi, sẽ không dễ tìm ra như vậy, ngoài đồng nghiệp, ở huyện hoặc ngoại thành họ còn có người thân nào không?”
Phó Linh cắn môi suy nghĩ, cau mày lắc đầu: “Nhà bọn họ không có người thân nào có thể liên lạc được.”
Khương Nguyệt hơi sốt ruột: “Còn họ hàng thân thiết ở quê thì sao?”
Nhắc đến quê, lòng Khương Nguyệt giật thót lên: “Không ổn!”
Cô nhớ ra rồi, trong nguyên tác, trước khi Phó Linh bị ép đến mức tự sát trên đường ray còn xảy ra một chuyện.
Khi Phó Linh sắp sinh, thai nhi không ổn định, bà Trương đi xem bói, thầy bói nói Bình An khắc đứa trẻ trong bụng Phó Linh,bà ta liền bảo Trương Quang Lượng đưa Bình An cho một ông già họ Cảnh ở thôn quê.
Phó Linh lặn lội mười mấy dặm đường đến đón Bình An về, cụ thể đã xảy ra chuyện gì thì nguyên tác không nói rõ nhưng sau khi Phó Linh về thì sinh non một bé gái.
Sau đó, bé gái bị bà Trương đưa đi, nói dối là Phó Linh sinh con c.h.ế.t lưu, khi Phó Linh biết được sự thật thì đã quá muộn, cô ấy điên điên khùng khùng bị dồn đến đường cùng, dẫn Bình An tự sát trên đường ray.