Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 273
Cập nhật lúc: 2025-03-20 13:13:07
Lượt xem: 35
Đêm qua, đám rùa đen trong phòng giam định dìm anh ta vào bồn cầu, còn muốn đ.â.m hậu môn anh ta, anh ta liều c.h.ế.t chống cự mới thoát được. Hôm nay nếu không chạy, đêm nay anh ta sẽ không qua khỏi.
Sáng sớm hôm nay, anh ta nghe cảnh sát trại tạm giam nói có lệnh điều động của công an huyện, điều người về, anh ta liền nhân cơ hội chui dưới gầm xe cảnh sát chạy ra ngoài.
Dọc đường lén lút trốn tránh, đến huyện liền vội vàng về nhà, căn bản không thấy bóng dáng anh trai Trương Thiết Quân.
“Liên quan gì đến anh trai?”
Bà Trương vẫn còn đang tức giận, không kịp nghĩ nhiều, nói: “Còn không phải là do bà già nhà họ Phó đó đến quậy một trận sao, đơn vị muốn đuổi việc con, nhưng không sao, mẹ đã nghĩ kỹ rồi, con cứ làm theo lời mẹ, không sai đâu.”
“Công việc là của chúng ta, đứa con trong bụng Phó Linh, mẹ cũng có cách để nhà họ Phó đền cho con.”
“Mấy hôm trước mẹ đã bảo chị dâu con đi dò la rồi, Phó lão tam mấy ngày nay không ở nhà, cô vợ của cậu ta thỉnh thoảng lại ra ngoài, mỗi lần đều đi đến giữa trưa, Bình An hay đến cổng khu gia thuộc đón hai đứa nhỏ đi học về, con canh đúng lúc đó, đi bắt Bình An về.”
“Nắm được đứa nhỏ này trong tay, không sợ Phó Linh không đến.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-273.html.]
“Mẹ đã nói với người ta rồi, ở quê có một ông già họ Cảnh muốn có con gái, con bắt được Bình An thì đưa thẳng đến quê, cái thôn nghèo đó cách đây mấy chục dặm, con không nói mẹ không nói, nhà họ Phó sẽ không tìm được, đến lúc đó Phó Linh muốn gặp con thì phải khuất phục chúng ta.”
Lúc đầu Trương Quang Lượng còn hơi do dự, ông già đó năm nay đã hơn năm mươi tuổi, tiếng tăm trong thôn rất không tốt, thích nhìn trộm các cô gái tắm, trèo tường nhà góa phụ, trong nhà cũng không có nghề nghiệp gì, một ngày ba bữa còn không đủ no, nuôi con gái kiểu gì.
Nghĩ bằng ngón chân cũng biết ông ta muốn nuôi con gái để làm gì.
Dù sao thì Bình An cũng là con ruột của anh ta, anh ta không thể làm chuyện hại con gái mình được.
Khi anh ta còn đang do dự, bà Trương khuyên anh ta: “Bình An cũng là cháu gái của mẹ, mặc dù không được chào đón nhưng dù sao cũng là m.á.u mủ nhà họ Trương, con nghĩ mẹ nỡ sao? Nhưng tình hình hiện tại không cho phép chúng ta nhân từ, công việc của con mất rồi, sau này cuộc sống của hai mẹ con mình sẽ thành vấn đề, hiện tại để Phó Linh quay về, giữ được công việc mới là chuyện quan trọng.”
“Đến lúc đó cuộc sống thuận lợi, chúng ta lại đi đón Bình An về, chẳng phải chỉ là chuyện một sớm một chiều thôi sao.” Bà Trương khuyên anh ta: “Lùi một vạn bước mà nói, giữ Bình An, hay là giữ công việc rồi sinh con trai quan trọng hơn, con không phân biệt được sao?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Trương Quang Lượng tiêu hóa thông tin trong lời bà Trương, nghiến răng, hai mắt đỏ ngầu: “Mẹ kiếp, làm thôi! Mụ già đó phá hỏng công việc của con, con không g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ đã là tốt lắm rồi!”
Bà Trương: “Con ở nhà nghỉ ngơi một lát, mẹ đi tìm anh cả con. Đến lúc đó con chỉ cần bắt Bình An, bên này con vừa ra tay, mẹ sẽ dẫn anh cả và chị dâu con đến nhà họ quậy, mẹ không chỉ muốn Phó Linh ngoan ngoãn quay về, mà mụ già Phó đó đã lừa đơn vị con năm trăm đồng, mẹ phải đi quậy một trận, đòi lại!”
Con trai bà ta đã về, trong nhà đã có trụ cột, bà Trương không còn còng lưng gù vai nữa, tinh thần sa sút đã trở lại hơn một nửa.