Đinh Thúy Phân nổi hết cả da gà, nghĩ ngợi gì, giơ tay tát bà một cái, đè bà xuống đất: “Bà dám bẩn quần áo của , cho bà bôi !”
Bà Trương đánh đến mức răng giả văng : “Cứu mạng, đánh !”
Vân Mộng Hạ Vũ
Đinh Thúy Phân đá răng giả của bà gầm giường, kỹ mới nhận . Bà lão là chồng của Phó Linh.
Cô vất vả lắm mới cơ hội đến bệnh viện huyện việc, thể để bà phá hỏng .
Đinh Thúy Phân nhanh tay lẹ mắt, lấy giẻ lau bịt miệng bà Trương, kéo bà dậy: “Ôi chao, hóa là chồng của Phó Linh, mới nhận , bà thành thế , mùi nước tiểu ?”
Cô với những bệnh nhân và nhà đang hóng hớt trong phòng bệnh, dùng giẻ lau bẩn lau lên mặt bà Trương.
Bà Trương sĩ diện, sạch sẽ cả đời, giờ nhục như , bà tức tói dậy như liều mạng với Đinh Thúy Phân.
Đinh Thúy Phân kết hợp với lời đồn đại , tình hình trong phòng, lập tức hiểu chuyện gì xảy .
Phó Đình Xuyên đánh Trương Quang Lượng để trút giận cho Phó Linh, bây giờ Phó Linh ở đây, thì chính là Phó Đình Xuyên bọn họ mang .
Bán ân tình cho Phó Đình Xuyên, thiệt. Sau Hổ Tử việc gì nhờ vả, cũng cớ.
Bà Trương là cái thá gì, cô càng ràng buộc lợi ích gì với bà , còn bậy bạ phá hỏng công việc của cô , ai cho bà mặt mũi đó?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-221.html.]
Bà Trương suýt nữa thì thở , chỉ Đinh Thúy Phân lớn tiếng la hét: “Mẹ chồng Phó Linh, bà gì cơ? Bà dọn đống nước tiểu , bà xem bà thế nào, cho bà thì .”
Cô cởi quần áo của bà Trương, đè tay bà xuống dọn sạch đống m.á.u và nước tiểu đất.
Áo khoác nhung bên trong lót bông, thấm nước , sạch hơn cả chổi lau nhà, chỉ cần lau vài cái là xong.
Đinh Thúy Phân lạnh trong lòng, quần áo của cô bẩn, bà lão cũng đừng hòng yên.
“Ôi, cứu mạng, ...” Bà Trương mặt đỏ tía tai.
“Bà gì cơ? Muốn về nhà ?” Đinh Thúy Phân túm lấy bà kéo ngoài: “ đang việc, ai bảo chúng quen chứ, thấy bà cũng đáng thương, dù cũng là thông gia, đưa bà ngoài.”
Cô hai lời đẩy bà Trương ngoài giao cho bảo vệ, nhỏ giọng dặn dò: “Bà điên chạy phòng bệnh gây chuyện, đuổi ngoài , đuổi xa một chút, đừng để bà nữa.”
Bảo vệ thấy bà bẩn thỉu, còn toát mùi hôi, gần, dùng dùi cui chọc bà , đuổi ngoài: “Nhanh lên, đừng cản trở, còn lề mề nữa là đánh đấy! Bà điên .”
Bị đuổi khỏi bệnh viện trong tình trạng bẩn thỉu, thấy đường chỉ trỏ, bà Trương mất hết thể diện cả đời, hận thể c.h.ế.t ngay lập tức.
Bà ghi nhớ mối thù .
Nhà họ Phó ức h.i.ế.p quá đáng, bây giờ Phó Linh bọn họ đưa .
Cũng con trai bà đánh bây giờ thế nào . Phó Linh còn mang trong bụng dòng m.á.u của nhà họ Trương bọn họ, dù yêu thích nhưng đứa trẻ vẫn giữ . Bà khó xử, nhất thời nên lo cho bên nào .