Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 200

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:01:16
Lượt xem: 30

Nhưng không dọn cũng không được, hôm nay ông ta nhận được thông báo, tuần sau có người ở trên xuống thị sát khu vực này, trước khi kiểm tra, những bức tường đổ nát này nhất định phải xử lý xong.

So với việc tốn công sức thì thà bán rẻ đi còn hơn, tiền bán đất nền nộp cho nhà nước, bán sớm hay bán muộn cũng đều là bán, miễn là người mua có thể xử lý hết những thứ này, đỡ cho ông ta phải tốn công.

“Số tiền này không phải tôi thu, nhà nước quy định như vậy, đây là giá thấp nhất, tôi không thể thay đổi được, nhưng những thùng dầu, thiết bị phế liệu trong sân đều thuộc về các anh, các anh dùng hay bán đều được, những thanh thép đó bán phế liệu cũng được mười mấy đồng.”

Lữ Tiểu Xuyên: “Ông coi tôi là thằng ngốc à, tháo dỡ những thứ đó rồi chở đi, thuê người thuê xe cũng phải mất mấy chục đồng.”

Chủ nhiệm không muốn nói chuyện với anh ta, nhìn về phía Khương Nguyệt, biết cô là người quyết định, nhìn cô có vẻ dễ nói chuyện hơn: “Trong nhà tìm hai thanh niên khỏe mạnh, một ngày là xong, ngoài phố thuê một chiếc xe ba bánh, dùng một ngày chỉ mất vài hào, cô gái thấy thế nào?”

Khương Nguyệt: “Xe ba bánh dọn những viên gạch đá này, sợ phải mất mười mấy ngày, trong nhà cũng không có hai thanh niên khỏe mạnh có thể nghỉ làm cả tháng không kiếm tiền để dọn sân. Xe ba bánh cũng không chở được thùng dầu, tôi cân nhắc thêm xem sao.”

Cô làm bộ định đi, chủ nhiệm vội nói: “Đừng mà, vẫn có thể thương lượng. Như thế này được không, nhà bị cháy thiệt hại lớn, tôi sẽ viết báo cáo, xem có thể miễn cho cô một số tiền bồi thường sửa chữa không nhưng vì giá đã rẻ nhất rồi nên khoản bù không nhiều, chỉ khoảng hai mươi đồng. Hai căn nhà cũng được ba bốn chục đồng.”

Khương Nguyệt tính toán thấy được, dù sao có còn hơn không.

“Nhưng có một điều, tuần sau có người ở trên xuống kiểm tra, các cô phải dọn sạch khu vực này.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-200.html.]

Khương Nguyệt nhíu mày: “Gấp vậy sao?”

Xem ra quy hoạch sắp diễn ra rồi.

Cô nói: “Vậy làm phiền chủ nhiệm rồi, đại khái bao lâu thì có kết quả?”

Thực ra báo cáo này gửi đi rồi trả lời lại cũng mất mấy ngày, chủ nhiệm sợ cô sốt ruột.

Ông ta nói: “Chiều nay tôi sẽ đi nộp báo cáo, nhanh thì tuần này có kết quả, chậm thì thứ hai tuần sau. Sau khi tiền được phê duyệt, cô phải cầm hợp đồng và giấy tờ đến nhận.”

Tức là hôm nay có thể trả tiền ký hợp đồng, đợi nhận được giấy tờ rồi mới đi nhận tiền bù.

Khương Nguyệt mang theo toàn bộ tiền mặt trên người. Những ngày này, tiền Phó Đình Xuyên đưa và tiền Vương Lệ Bình đưa để đền bù đồ hộp cộng lại được một trăm hai mươi đồng. Còn hai mươi đồng là cảnh sát thu được trên người Phó Tiểu Ngũ rồi đưa cho cô. Tiền bán váy của cô còn lại ba mươi đồng. Tổng cộng là một trăm bảy mươi mấy đồng.

Ban đầu định mua một căn, không nghĩ nhiều như vậy nhưng đến nơi mới phát hiện căn nhà bên cạnh nằm sát đường, cũng lớn hơn một chút, tốt hơn căn cô định mua.

Ban đầu công xã không định bán căn bên cạnh, trong sân bên cạnh có một cái giếng, định làm nơi chăn nuôi nhưng đêm qua bị lửa cháy lan, cháy rụi gần hết. Làm nơi chăn nuôi rõ ràng là không được nữa, cũng đưa ra giá khởi điểm là một trăm năm mươi đồng để bán theo giá đất.

Vân Mộng Hạ Vũ

Căn nhà này quá cũ, Khương Nguyệt cũng không thể dùng làm gì nhưng có thể để lại chờ đền bù.

Loading...