Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 196

Cập nhật lúc: 2025-03-20 06:01:08
Lượt xem: 28

Trước kia cô ấy cảm thấy mình số khổ, cảm thấy không ai có thể giúp cô ấy, cứu cô ấy.

Nhưng hóa ra những người không liên quan xung quanh vẫn luôn quan tâm, động viên cô ấy. Họ đều muốn giúp nhưng chỉ là không giúp được mà thôi.

Nếu cô ấy không thể tự bảo vệ quyền lợi của mình, không thể tự giúp mình thì làm sao người khác có thể làm thay cô ấy.

Lần này Phó Linh thực sự có ý định ly hôn, sau khi mua thức ăn xong, cô ấy bảo dì hàng xóm về trước.

“Tôi còn có chút việc phải làm, dì về trước đi, nếu bà nội Trương hỏi thì nói là tôi đi vệ sinh chậm.”

Dì hàng xóm dễ tính: “Được, cô yên tâm đi.”

Phó Linh dắt Bình An, hỏi thăm đường đến cục dân chính, cô ấy muốn hỏi xem với tình hình của cô ấy, sau khi ly hôn có thể đưa Bình An đi cùng không.

Bình An ở lại nhà, chỉ có thể đi lại vết xe đổ của cô ấy. Đợi Trương Quang Lượng cưới vợ khác, sinh con trai thì nhà này càng không có chỗ cho Bình An.

Phó Linh căng thẳng hỏi nhân viên qua cửa sổ: “Đồng chí, làm phiền đồng chí, tôi muốn hỏi một chút...”

Trương Quang Lượng tan làm về nhà, hôm nay làm việc không thuận lợi, đồ làm mất và kẻ trộm vẫn chưa tìm thấy, không có chút manh mối nào, lãnh đạo cấp trên liên tục họp hành gây áp lực. Việc này làm tốt, anh ta có thể được thăng chức khoa trưởng, nếu làm không tốt, không chừng còn mất việc.

Đồng nghiệp đi cùng an ủi anh ta: “May mà chị dâu đã về, có thể giúp anh quán xuyến việc nhà, anh cũng đỡ lo hơn.”

Trương Quang Lượng khinh thường khạc một bãi đờm, nghiến răng nói: “Cô ta có ích lợi gì chứ!”

Đang đau đầu, nghĩ đến con gà không đẻ trứng ở nhà lại càng tức giận hơn, mấy năm rồi, bụng vẫn không có động tĩnh gì. Bây giờ còn dám qua lại không rõ ràng với người đàn ông khác!

Nhưng chuyện này không thể nói với đồng nghiệp, người đàn ông nào chịu thừa nhận vợ mình cắm sừng mình, đây quả thực là nhục nhã vô cùng!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-196.html.]

“Này, lão Trương, tôi thấy người kia sao giống chị dâu thế?”

Trương Quang Lượng nhìn theo hướng anh ta chỉ, thấy trước cửa cục dân chính, một người phụ nữ dắt một cô bé đi vào, chính là Phó Linh.

“Anh nhìn nhầm rồi, không phải, hôm nay cô ta không mặc quần áo này.” Anh ta lạnh mặt nói: “Anh về trước đi, tôi đi mua bao thuốc lá.”

Đợi đồng nghiệp đi xa, Trương Quang Lượng mắng một câu thật to, bỏ xe đạp xông vào.

“Mẹ kiếp! Cánh cứng rồi, dám ly hôn với tao, xem tao làm sao đánh c.h.ế.t mày!”

Buổi sáng Phó Đình Xuyên từ trường về, ở cổng khu gia thuộc gặp Nguyên Dã kéo một xe gỗ.

Nhà không đủ chỗ, Phó Đình Xuyên định dùng bãi đất trống sau khu gia thuộc để tạm mấy ngày, đợi làm xong đồ nội thất thì chuyển đi.

Anh tìm người hỏi thăm một vòng, mới biết đây là sân nhà của Lư Chính ủy, Giang Tâm Nhu đích thân dẫn họ qua.

“Anh Phó, anh tự làm đồ nội thất à? Có cần tôi giúp không, dạo trước tôi đi thành phố, thấy nhiều mẫu đồ nội thất mới, tôi vẽ cho anh mấy mẫu nhé.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Tâm Nhu rất nhiệt tình, không đợi Phó Đình Xuyên đồng ý, đã cầm bản vẽ đến.

Nguyên Dã vốn không để ý, xem xong thì hơi kinh ngạc.

Ở kinh thành anh ta cũng chưa từng thấy tủ kết hợp nào đẹp như vậy, bố cục sắp xếp tiện lợi, màu sắc cũng đẹp.

“Đây là do cô tự nghĩ ra à?”

Giang Tâm Nhu gật đầu, khiêm tốn nói: “Không hẳn, tôi thấy đồ nội thất mới ở thành phố đẹp nhưng không phù hợp lắm với kết cấu nhà ở đây, nên đã sửa đổi một chút.”

Loading...