Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 180

Cập nhật lúc: 2025-03-19 21:24:28
Lượt xem: 22

Cảnh sát định đưa họ đến bệnh viện, anh sợ đến bệnh viện quá xa, đường xóc nảy sẽ làm tăng cảm giác đau của Khương Nguyệt nên đưa cô đến trạm y tế của nhà máy thép nơi đồng đội anh làm việc, để Phó Đại Tráng đi theo xe cảnh sát.

Khương Nguyệt gật đầu.

Có lẽ là tác dụng của thuốc tê, bây giờ cả người cô đã tê liệt, ngược lại có thể suy nghĩ tỉnh táo.

Không thấy Vương Tiền bị bắt, cô không yên tâm.

Không lâu sau, xe cảnh sát chạy đến cửa.

Đây là trạm y tế của nhà máy thép, bên cạnh là khu gia thuộc của nhà máy thép.

Tin tức về vụ cháy ở nhà máy lọc dầu gần đó đã lan truyền, nơi này gần đó, còn có không ít người đến xem náo nhiệt.

Có nhiều tin đồn về vụ cháy, có người nói rằng có một cô dâu nhỏ đến đây vụng trộm, vô tình đốt cháy xăng gây ra vụ nổ.

Người tình không biết tung tích, ngược lại là người chồng bị cắm sừng liều mạng vào đám cháy cứu người.

Vân Mộng Hạ Vũ

Khoảng bảy tám giờ tối, một chiếc xe cảnh sát chạy vào khu gia thuộc, lập tức có không ít người tụ tập lại xem náo nhiệt.

Dương Quyên ở nhà cãi nhau một trận lớn với chồng, vì chuyện ban ngày, chồng trách cô ta làm chậm trễ việc học của con.

Nhưng chuyện này có phải lỗi của cô ta không?

Nếu muốn trách thì cũng nên trách Phó Đình Xuyên, trách Phó Linh là đồ đê tiện, không biết nói giúp cô ta vài câu!

Phó Linh là đồ đàn bà không ra gì, không ở nhà hầu hạ mẹ chồng, về nhà mẹ đẻ ở lì không về, đúng là không coi nhà họ Trương ra gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-180.html.]

Dương Quyên đang tức giận không có chỗ phát tiết, thấy một nam một nữ lên xe cảnh sát.

Cô ta nhìn kỹ, có chút giống Phó Đình Xuyên và người phụ nữ lúc ban ngày, trông có vẻ còn bị thương, đặc biệt là người phụ nữ, khoác một chiếc áo khoác quân đội, quần áo bên trong bị cháy rách nát.

Chẳng lẽ người đàn bà vụng trộm trong nhà máy lọc dầu là cô sao?

Tốt lắm!

Đúng là báo ứng nhãn tiền!

Phó Linh chơi với loại người này thì cũng chẳng phải người tốt lành gì!

Dương Quyên quay người đi đến nhà bà Trương.

Trương Quang Lượng ngồi xổm trên ngưỡng cửa, Dương Quyên hỏi anh ta: “Mẹ đâu?”

Không cần Trương Quang Lượng trả lời, rất nhanh cô ta đã nghe thấy tiếng bà lão bên trong mắng mỏ: “Con dâu thì không tìm về được, sinh đứa con gái cũng như c.h.ế.t rồi, theo mẹ kế bỏ đi, đến cả người làm bố như anh cũng không quản, nhà họ Trương chúng ta nợ cô ta sao!”

“Đợi đến khi bà già này c.h.ế.t rồi, cô ta mới chịu về chịu tang sao?”

Dương Quyên nghe bà Trương mắng Phó Linh, trong lòng hả hê, giả vờ quan tâm Trương Quang Lượng: “Vẫn chưa về à, cậu chỉ đá cô ta một cái, cô ta còn để bụng. Đàn ông đánh phụ nữ là chuyện bình thường mà.”

Trương Quang Lượng: “Trong thôn không có ai, cửa khóa rồi, hàng xóm nói cô ta vào thành phố rồi.”

Anh ta rít từng hơi thuốc, nhíu mày đến mức có thể kẹp c.h.ế.t ruồi, Dương Quyên giả vờ: “Ôi trời, tôi vừa nói là hôm nay hình như nhìn thấy cô ta, tôi còn tưởng mình nhìn nhầm chứ!”

Bà Trương ngồi xếp bằng trên xe lăn, trên đùi đắp khăn, đang với tay lấy cốc trà trên bàn, thấy Dương Quyên đến, liền khóc lóc kể khổ: “Cô thấy ở đâu thế? Tôi ngã thế này, trong nhà không có lấy một người phụ nữ làm việc, cô ta cũng không biết về giúp đỡ, ở ngoài lêu lổng cái gì!”

Dương Quyên: “Đúng vậy, tôi thấy cô ta ở cùng với vợ của Phó lão tam, giúp người ta trông con, mẹ nói xem, chuyện nhà mình không lo, lại đi giúp người khác làm việc!”

Loading...