Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 153

Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:16:23
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Nguyệt cắn đứt sợi chỉ, giũ giũ chiếc áo sơ mi tay: “Chị hai, chị mặc thử xem.”

“Cho chị ?” Phó Linh mừng ngại: “Chị, chị mặc , em dâu cứ giữ mà mặc, chị ngày nào cũng việc nhà, mặc quần áo thế .”

“Em sửa kích thước , nếu chị mặc, chiếc áo coi như bỏ.” Khương Nguyệt dọa cô : “Mau mặc thử , em xem chỗ nào thì sửa .”

Phó Linh lay chuyển Khương Nguyệt, đành phòng trong quần áo ngoài.

ngại ngùng ở cửa, chờ Khương Nguyệt đánh giá.

Lữ Tiểu Xuyên xách giỏ đến gọi cửa, đến cổng sân thì ngây .

Ánh hoàng hôn chiếu lên vai cô gái, chiếc áo sơ mi lụa màu hồng nhạt tôn lên làn da trắng nõn, khí chất dịu dàng, chiếc váy chữ A bên ôm lấy vòng hông cong vút của cô gái, để lộ đôi chân nhỏ trắng nõn, dịu dàng và thanh lịch.

Lữ Tiểu Xuyên ngẩn , cảm thấy cô như bước từ tờ lịch treo tường .

Mắt Khương Nguyệt sáng lên.

Phó Linh thường mặc đồ rộng, hình đều giấu trong chiếc áo khoác rộng thùng thình, trông vẻ ủ rũ sức sống.

Bây giờ mặc bộ đồ bó sát , trông như một khác, trí thức và thanh lịch, nếu tự tin hơn một chút, tóc và trang điểm, sẽ giống như phụ nữ công sở ở thành phố những năm 80 tivi .

Thấy cô im lặng hồi lâu, Phó Linh bối rối hổ, mặt đỏ bừng: “Có , chin là chị hợp mà, chị sẽ cởi ngay!”

“Đừng, lắm!”

“Đẹp lắm!”

Hai giọng đồng thanh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-153.html.]

Vừa thấy giọng nam, Phó Linh giật , ngẩng lên thì thấy Lữ Tiểu Xuyên xách giỏ ở cửa. Phó Linh hổ tìm một cái lỗ để chui , mặt đỏ bừng chạy phòng quần áo.

Lữ Tiểu Xuyên ngượng ngùng sờ gáy: “He he, chị dâu, bảo mang cơm đến cho , lúc trưa nhiều, nhà ăn hết , mang sang cho các cháu, chị đừng chê nhé.”

Khương Nguyệt từ chối ý của , đoán rằng dì Hồng sợ chuyện buổi sáng khiến cô để bụng. Cô nhận lấy giỏ và cảm ơn: “Cậu đợi một lát.”

Dì Hồng cho một bát lớn thịt lợn hầm miến, nửa con gà chặt. Đều là đồ ngon.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhà gì ngon, Khương Nguyệt trả mười quả trứng.

Lúc , khẩu phần ăn của từng hộ gia đình đều hạn, hôm qua mượn mì của dì Hồng, cô trả một ít bột mì, đổ một bát gạo nếp mới mua sáng nay.

Lữ Tiểu Xuyên cầm lên bên trong đồ, từ chối Khương Nguyệt, đành nhận lấy.

Anh trong nhà, vẫn nỡ : “Chị dâu, là ai ?”

Anh dứt lời, Bình An ngủ dậy, dụi mắt : “Mợ ơi, mợ thấy cháu ?”

Khương Nguyệt ôm Bình An, giúp cô bé lau vết nước bọt mặt: “Đang quần áo trong .”

với Lữ Tiểu Xuyên: “Đó là chị chồng của .”

Lữ Tiểu Xuyên ngượng ngùng: “Nhìn trẻ quá nhỉ.” Hóa con lớn thế , Lữ Tiểu Xuyên ngoái đầu ba .

Nhìn vẻ lưu luyến của , Khương Nguyệt bật , nếu Lữ Tiểu Xuyên còn quá trẻ, giới thiệu cho Phó Linh cũng tệ.

Phó Linh kết hôn một , hơn Phó Đình Xuyên bốn tuổi. Cô thấy những điều thành vấn đề nhưng thời thể nghĩ như .

tương lai thế nào, còn xem ý của Phó Linh.

Loading...