Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-03-19 06:15:42
Lượt xem: 61

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dưới hộp đựng chuỗi ngọc trai một cuốn sổ tay bọc .

Lật trang đầu tiên , đó : “Phó Đình Xuyên là của .”

Giang Đông Tuyết giật , kỹ một nữa.

Trên đó đúng là ba chữ “Phó Đình Xuyên”, sai.

Quân khu còn Phó Đình Xuyên thứ hai ? Không thể nào.

Con tiện nhân Giang Tâm Nhu , quen Phó Đình Xuyên?

Giang Đông Tuyết nắm chặt tay, bọn họ quan hệ gì?

Cạch một tiếng, bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa, tiếp theo là giọng của Giang Tâm Nhu: “Bố, bố , ở nhà? Ai ở trong phòng con ?”

Giang Đông Tuyết giật , vội vàng nhét cuốn sổ tay .

Giang Tâm Nhu đẩy cửa , thấy Giang Đông Tuyết mặc chiếc váy liền mà cô thích nhất, đang gương tết tóc.

“Chị họ về !” Giang Đông Tuyết : “Áo em rách , chú họ bảo em mượn tạm áo của chị mặc. Em ngay đây.”

Nói xong, cô đẩy Giang Tâm Nhu ngoài: “Chú họ, chú bảo Tiểu Chu đưa cháu đến bệnh viện , đầu cháu đau lắm.”

Nghe tiếng Giang Đông Tuyết rời , Giang Tâm Nhu mặt mày tối sầm đến chỗ cô , kéo ngăn kéo . Đồ trang sức trong ngăn kéo lục tung lên.

lấy cuốn sổ tay hộp đựng đồ trang sức , lật , thấy trang đầu tiên một dấu tay đen sì.

Giang Đông Tuyết lật sổ tay của cô !

Lúc cô mới trọng sinh, nỗi hận trong lòng kìm nén , chỗ trút giận, nhiều suy nghĩ đều ghi cuốn sổ tay .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-147.html.]

Trong nhà chỉ và bố nuôi, bình thường căn bản ai phòng cô .

vẫn còn sơ suất!

Không Giang Đông Tuyết xem bao nhiêu, chuyện của cô .

Giang Tâm Nhu nghiến răng.

Phải giải quyết càng sớm càng , nếu sớm muộn gì cũng là mối họa ngầm.

“Tiểu Nhu, bố đến nhà Lữ Tiểu Xuyên một chuyến, nhà còn phiếu bánh kẹo ? Lấy cho bố hai phiếu.” Lư Kiến Quốc ở bên ngoài gọi cô .

Vân Mộng Hạ Vũ

“Vâng.” Giang Tâm Nhu đóng sổ tay , nghĩ ngợi một lát, nhét sổ tay xuống đệm giường mới ngoài: “Bố, bố còn họp , con đến đưa bố, con nhớ nhà Lữ Tiểu Xuyên hình như ở gần nhà Phó Đình Xuyên, con tiện thể xem xem họ còn thiếu gì .”

“Được, vất vả cho con gái ngoan của bố .” Lư Kiến Quốc đau lòng : “Con mới khỏi trật tay, đừng mệt quá, nếu họ thiếu gì, con ghi , bảo Tiểu Chu .”

“Vâng, con , bố yên tâm!”

Lư Kiến Quốc vẻ mặt an ủi, con gái quá hiểu chuyện, hiểu chuyện đến mức khiến đau lòng.

Mấy ngày nay con gái rõ ràng vui, vợ mất sớm, ông thường xuyên bận công việc, ít quan tâm đến con gái, bây giờ hỏi, cũng mở lời thế nào.

...

Đuổi Giang Đông Tuyết , sức lực tích tụ của dì Hồng tan biến, nhờ Khương Nguyệt dìu mới miễn cưỡng vững.

Vì chuyện mà hàng xóm láng giềng đều kinh động, đúng giờ cơm trưa, hàng xóm đều xem náo nhiệt.

Khương Nguyệt khuyên nhủ: “Dì Hồng, sáng sớm dì mua thịt mua gà, một bàn đồ ăn ngon đãi họ, cô gái điều cũng thôi , còn chê bai nhà nghèo, tivi màu lớn. Chê Tiểu Xuyên nhà dì thấp bé, chúng chấp nhặt với cô .”

Vừa nãy Giang Đông Tuyết ở bên ngoài mắng Lữ Tiểu Xuyên lùn, dì Hồng cầm chổi đuổi đánh một đường.

Loading...