Nữ Hoàng Giải Trí Xuyên Không Thành Người Vợ Lười Biếng - Chương 146

Cập nhật lúc: 2025-03-19 13:15:40
Lượt xem: 33

Lư Kiến Quốc có chút ấn tượng về người tên Lữ Tiểu Xuyên này, là tiểu đoàn trưởng đại đội tiên phong, năm ngoái đã từng đạt giải trong cuộc diễn tập toàn quân.

Với sự hiểu biết của Lư Kiến Quốc về đứa cháu gái này, không chừng cô ta đã nói gì đó khó nghe nên mới bị đuổi ra ngoài.

Nếu nói nghiêm trọng thì đó là ảnh hưởng đến đoàn kết quân dân, huống hồ cô ta lại là cháu gái của ông ấy. Còn nói nhẹ thì cũng ảnh hưởng đến danh dự của cấp dưới.

Lư Kiến Quốc không ngồi yên được nữa: “Cháu đi theo chú, mang theo đồ đạc, chúng ta đến nhà họ xin lỗi.”

“Cháu không đi!” Giang Đông Tuyết phẫn nộ: “Rõ ràng là họ làm nhục cháu, tại sao cháu phải xin lỗi! Chú họ có phải sợ người ta nói chú thiên vị người thân không! Chú không thể vì danh dự của mình mà làm khổ cháu! Cô cháu không còn nữa, có phải chú không thương cháu không!”

“Chú họ, đầu cháu bị họ đánh đau quá, không biết có bị chấn động não không, còn buồn nôn nữa. Chú thật nhẫn tâm, cháu thế này rồi mà còn bắt cháu đi xin lỗi. Nếu cô cháu còn sống, không biết sẽ đau lòng cháu thế nào.”

Cô ta vừa khóc vừa nói, Lư Kiến Quốc nhìn thấy bộ dạng quần áo xộc xệch của cô ta cũng rất bất lực. Không biết cô ta giả vờ hay thật sự khó chịu.

Vợ là điểm yếu của ông ấy, vợ ông ấy thích trẻ con, lúc còn sống thì thương mấy đứa cháu bên nhà ngoại nhất, Lư Kiến Quốc không đồng tình với cách làm của đứa cháu gái này nhưng nghĩ đến vợ, ông ấy lại mềm lòng.

“Đi tìm quần áo của chị họ cháu thay vào trước, chú bảo Tiểu Chu đưa cháu đến bệnh viện kiểm tra.”

Giang Đông Tuyết hài lòng, vui vẻ đẩy cửa phòng Giang Tâm Nhu.

Giang Tâm Nhu không có nhà, cô ta đi một vòng trong phòng như đang tuần tra lãnh địa. Trong phòng có một chiếc giường đơn kê cạnh cửa sổ, một chiếc tủ gỗ cao ngang người, cạnh cửa có một chiếc bàn học trải khăn trải bàn màu trắng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-hoang-giai-tri-xuyen-khong-thanh-nguoi-vo-luoi-bieng/chuong-146.html.]

Nhiều nhà ở huyện đều là nhà tự xây, ngủ giường sưởi. Nhà cô ta cũng vậy.

Chỉ có khu gia thuộc mới có nhà lầu, trong nhà có giường nhỏ riêng, có tủ.

Giang Đông Tuyết ghen tị nhìn một vòng, kéo tủ quần áo ra, thấy bên trong treo đầy quân phục, váy liền, mắt cô ta đỏ ngầu vì ghen tị.

Vân Mộng Hạ Vũ

Giang Tâm Nhu là con nuôi, tại sao lại có nhiều đồ tốt như vậy.

Nếu xét về tình thân, cô ta còn là cháu ruột của vợ Lư Kiến Quốc, có quan hệ huyết thống thực sự, Giang Tâm Nhu là cái thá gì, tại sao lại được coi trọng hơn cô ta.

Giang Đông Tuyết không cam lòng, thử từng chiếc váy trong tủ, cuối cùng mặc một chiếc váy trắng có thắt lưng màu xanh hải quân mà cô ta thích nhất.

Chiếc váy hơi chật, cô ta hít bụng, cố nhét vào.

Cô ta mặc váy trắng, ngồi bên giường Giang Tâm Nhu, tưởng tượng đến cuộc sống sau khi kết hôn với Phó Đình Xuyên.

Đợi cô ta kết hôn với Phó Đình Xuyên, đợi cô ta chuyển đến khu gia thuộc của quân khu, cô ta sẽ có tất cả những thứ này.

Cũng sẽ có tủ đứng lớn, có váy liền mặc không hết, có bàn học, có thể đọc sách dưới ánh hoàng hôn.

Cô ta kéo ngăn kéo ra, bên trong có kẹp tóc và đồ trang sức thời trang, chú họ thật hào phóng, vậy mà lại mua cho Giang Tâm Nhu một chuỗi ngọc trai lớn như vậy.

Cô ta đeo chuỗi ngọc trai lên, soi gương, những viên ngọc trai tròn trịa tôn lên làn da trắng nõn của cô ta, rất sang trọng.

Loading...