Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 93: Diễn biến sau khi chia lương thực, làm quen với thanh niên trí thức

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:33:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cứ như , những ở thôn Tam Đạo Câu đồng tâm hiệp lực, vật lộn cả nửa đêm, cuối cùng cũng đưa hết tám vạn cân lương thực kho.

 

Lão Chi Thư tuổi cao nên về nghỉ ngơi .

 

Hai mắt Trương Thắng Lợi đỏ hoe vì thức đêm, giữ đội vận chuyển lương thực thành lập tạm thời trong sân.

 

Phần lớn những trai trẻ đều thuộc đội dân quân trị an trong thôn, cũng phép tắc, họ lặng lẽ trong sân đội trưởng, chờ lên tiếng.

 

Trương Thắng Lợi dặn dò , khi về nhà ngoài lượng lương thực cụ thể, giữ mồm giữ miệng cho kỹ.

 

Anh để phó đội trưởng đội dân quân trị an là Lưu Ca T.ử phụ trách, ngày thường thường xuyên nhắc nhở, răn đe đội .

 

Lưu Ca T.ử tên thật là Lưu Vượng, hai mươi mốt tuổi, là con trai cả của kế toán Lưu Tân Giang, cũng là một khôn khéo, lập tức rối rít cam đoan với đội trưởng.

 

Vương Khuê sắp xếp bốn trực gác ở kho lương, những khác đều về nhà .

 

Tình hình hiện tại, các thôn làng gần xa đều thiếu lương thực, lúc Trương Thắng Lợi họp riêng với các cán bộ thôn, đặc biệt dặn dò Vương Khuê, trách nhiệm của cũng nặng nề!

 

Ai mà ở những nơi thiếu lương thực trầm trọng, liệu nào phong thanh mà đến Tam Đạo Câu để trộm, cướp, hoặc là gây rối ?

 

cũng đang là kỳ nông nhàn tránh rét, những ngày gần đây, đành tổ chức thêm tăng cường tuần tra .

 

Tuy trong lòng ai cũng , tin tức Tam Đạo Câu lương thực chắc chắn sẽ truyền ngoài, dù thì cũng nhiều nàng dâu gả đến từ nơi khác, thể lo cho nhà đẻ, thể đảm bảo sẽ ?

 

tin tức truyền sớm muộn vài ngày là khác , lượng cụ thể để ngoài cũng khác , vẫn chú ý đến chi tiết, cố gắng giảm thiểu rủi ro xuống mức thấp nhất, đây là nỗ lực mà cần .

 

Ví như ngày mai bắt đầu chia lương thực, cũng quy trình, thể để trong thôn thôn chúng rốt cuộc kiếm bao nhiêu lương thực, mỗi hộ đều giữ kín chuyện nhà .

 

Điều cần các cán bộ thôn dẫn dắt những dân quân tương đối đáng tin cậy nhất để thực hiện công việc.

 

Trương Thắng Lợi dũng mưu, Lão Chi Thư Từ Phượng Dân kinh nghiệm phong phú, xa trông rộng, kế toán Lưu Tân Giang khôn khéo tài giỏi, cũng đồng lòng với hai họ, vì những việc đều tiến hành khá thuận lợi.

 

………………………………

 

Buổi chiều ngày chia lương thực, Ngọc Phương dẫn Tiểu Phượng đến nhà Liên Hiểu Mẫn tìm Địa Qua chơi, thế là Liên Hiểu Mẫn nhờ cô giúp trông mấy đứa nhỏ ở nhà, còn thì nhận lương thực.

 

Lý gia Lý Hướng Hải , cũng cần đến Ngọc Phương, nên cô giúp Hiểu Mẫn trông nhà.

 

Từ khi cả và đều về nhà, Ngọc Phương cũng còn chăm chăm trông nom chị dâu nữa, thỉnh thoảng dẫn Tiểu Phượng Nhi ngoài chơi.

 

Liên Hiểu Mẫn mua nhiều lương thực, cô trả tiền đặt 200 cân cao lương, 100 cân khoai lang, trong lòng cô thầm nghĩ: Mình thế chẳng khác nào một hình thức “mua ” — thứ bán , giờ tự mua về.

 

Cô cũng vội, đều chia theo từng đợt, nhà cô xếp buổi chiều.

 

Đến khi Liên Hiểu Mẫn kéo xe kéo tay đến bên ngoài trụ sở đội sản xuất, cô qua, phía ba nhóm đang đợi, nhà Trịnh Lão Ngũ và nhà thợ mộc Tiết đại gia, mỗi nhà đều hai ba đang chờ, bên cạnh là xe kéo tay của mỗi nhà.

 

Từ khu nhà thanh niên trí thức năm nam thanh niên trí thức đến, cũng đang ở đó chờ nhận lương thực, họ mang theo xe cộ gì, chắc là định mượn xe kéo tay của thôn để chở về.

 

Trong các nam thanh niên trí thức, cô chỉ quen hai , một là nhóm trưởng Tống Triều Dương, hai mươi tư, hai lăm tuổi, da khá ngăm đen, cao gầy, trông vẻ thật thà phúc hậu, ngày thường trong thôn nên đều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-93-dien-bien-sau-khi-chia-luong-thuc-lam-quen-voi-thanh-nien-tri-thuc.html.]

 

Người còn là Lý Sấm, trông mười bảy, mười tám tuổi, mặc một chiếc áo khoác quân đội còn khá mới, cao đến một mét bảy lăm, đang khoác vai Tống Triều Dương, tán gẫu bên gốc cây to ở cổng sân trong lúc chờ đợi.

 

Lần sân nhà Liên Hiểu Mẫn quên cài then cửa, chỉ lơ đãng một chút là để Địa Qua chạy ngoài mất.

 

Sau đó, Lý Sấm ở viện thanh niên trí thức đưa về, từng thấy con ch.ó nhỏ , là nhà chân núi nuôi.

 

Liên Hiểu Mẫn cảm ơn vài câu, tiện thể tán gẫu một lúc, mới Lý Sấm năm nay xuống nông thôn và phân đến Tam Đạo Câu.

 

cảm thấy khá hoạt ngôn, hỏi quê quán thì đến từ Thượng Hải, ngờ tính cách cực kỳ sảng khoái, chuyện cũng hài hước, mới đến thôn vài tháng mà giọng Đông Bắc đặc sệt.

 

Liên Hiểu Mẫn tự động chờ, cô cũng mang theo xe kéo tay, đặt sang một bên.

 

Mấy tốp đến nhận lương thực đều là những nhà ở gần nhà cô , phân đến nhận buổi chiều.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

 

Vừa trông thấy cô , Lý Sấm hướng ngoại quả nhiên lập tức buông Tống Triều Dương đang túm , tới chào hỏi: “Hiểu Mẫn, em đến một thế? Có cần kéo xe giúp ?”

 

Liên Hiểu Mẫn lập tức mấy câu tiếng Đông Bắc tuôn từ miệng cho bật , cô che miệng : “Lý Sấm đại ca, cần ạ, em khỏe lắm, kéo . Viện thanh niên trí thức của các đông , lương thực chắc cũng ít nhỉ, cứ lo cho các .”

 

“Ừm, năm đứa bọn chơi bài poker thua nên bắt tới đây việc đó.” Lý Sấm nhiệt tình giới thiệu mấy thanh niên trí thức khác cho Liên Hiểu Mẫn.

 

“Hiểu Mẫn, để giới thiệu cho em nhé, chúng đều ở gần chân núi, cách xa, đều là hàng xóm cả. Cái đầu to tên là Lý Vệ Đông, gã ngơ đeo kính đằng là Vu Lôi, còn , cái gã to con hơn cả một khúc , tên là Thân Cây, , là Lâm Hữu Thụ…” Anh khoa tay múa chân giới thiệu.

 

Chàng trai cao lớn Lâm Hữu Thụ trạc ngoài hai mươi, tóc dài, rẽ ngôi lệch từ trán xuống, nhưng nếp, khác hẳn với quả đầu đinh ngắn cũn như bàn chải của Lý Sấm.

 

Bên trong áo bông của để lộ cổ áo sơ mi màu xám, cũng phẳng phiu, trông là một sạch sẽ.

 

Lâm Hữu Thụ lườm Lý Sấm một cái, : “Tao xử mày nhé~”, hai bước gần, khách sáo chào hỏi Liên Hiểu Mẫn.

 

Vu Lôi đang xổm đất vạch vạch chữ linh tinh, Lý Vệ Đông thì bên cạnh tán gẫu với Tiết đại gia, hai họ cũng chào hỏi, đều hòa đồng.

 

Mọi cùng trò chuyện vài câu, xem như quen cả .

 

Rất nhanh, đều nhận lương thực xong, Liên Hiểu Mẫn ở cuối cùng, khi chất đồ lên xe kéo tay, định về thì thấy Trương Văn Dũng tới.

 

Anh đưa thẳng cho cô một cái túi vải đang xách tay, nhận lấy xe kéo tay, giúp cô đưa về.

 

“Tam Dũng Ca, đây là cái gì thế? Cho em ạ?” Liên Hiểu Mẫn bên cạnh , hỏi.

 

“Ừ, săn, em thịt hộp ăn ngon , mua mấy hộp nữa, còn cả hoa quả hộp, em cầm về ăn .” Trương Văn Dũng kéo xe nghiêng mặt chuyện với cô .

 

Liên Hiểu Mẫn mở miệng túi vải , trong lòng tỏng nên liếc một cái... quả nhiên ngoài dự đoán, ba hộp thịt hộp, một hộp sơn tra, một hộp đào, bộ đều là hàng Lâm T.ử để bên kho của Tiền Gia, bao bì là ngay, trật .

 

Mấy hôm lúc cô đến đó cất một trăm nghìn cân lương thực, thấy trong căn phòng ở phía đông vẫn còn một ít hàng, chính là mấy loại đồ hộp , xếp ngay ngắn ở góc tường.

 

Thôi , chỉ tự “mua ”, mà Trương Văn Dũng cũng giúp cô “mua ”! Khụ...

 

--------------------

 

 

Loading...