Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 83: Tán gẫu, nhắc đến chuyện trong thôn thiếu lương thực

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:33:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiểu Linh T.ử ở bên cạnh khẽ kêu lên: “Ối ơi, thành thật khai báo , Tam Dũng Ca giúp đổi hả, cá én thơm nức mũi, cũng chỉ mới khả năng… Chắc chắn là đ.á.n.h cho phục , giúp thật đấy.”

 

Liên Hiểu Mẫn cô nhóc , thật giơ ngón tay cái khen một tiếng, tranh trả lời , cũng cần tự bịa chuyện nữa.

 

Cô nghiêm mặt , nghiêm túc nhỏ: “Hôm nay ăn gì ở chỗ tớ, hai đều kín miệng một chút , nếu chuyện của Tam Dũng Ca để ngoài —”

 

Cô đưa tay hung hăng siết c.h.ặ.t trong khí, một động tác bóp c.h.ế.t.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

 

Hai vội vàng gật đầu, đáp, đó là điều tất nhiên , mấy nhà chúng đều là bạn bè thích gần gũi và đáng tin cậy nhất.

 

Ngọc Phương thêm củi nấu cơm, qua cánh cửa nhà chính đang mở, hai đang vươn tay duỗi chân, khoa tay múa chân trong sân.

 

Liên Hiểu Mẫn cô bé tám phần là nhất thời hứng khởi, bèn dạy cho cô bé vài thế võ đơn giản, chơi cùng cô bé, Tiểu Linh T.ử cũng hùa theo góp vui, vui kể xiết.

 

Họ luyện một lúc, Tiểu Linh T.ử hết , động tác ngày càng lệch lạc, gần như sắp đổi thành tập thể d.ụ.c .

 

Liên Hiểu Mẫn cũng để tâm, chỉ là chơi thôi mà, mấy chịu bỏ công sức thật sự, ăn còn chẳng đủ no, tiết kiệm chút calo .

 

Tập thể d.ụ.c cũng mà, vận động một chút, còn thể chút mồ hôi.

 

Thoắt cái gần đến trưa, Ngọc Phương hầm xong cá én, cô bé sớm đóng c.h.ặ.t cả cửa và cửa nhà chính.

 

Tuy cách nhà Trịnh Lão Ngũ khá xa, nhưng lỡ ai ngang qua chân núi thì , nhất là đừng để lọt chút mùi thơm nào.

 

Liên Hiểu Mẫn hé một khe cửa, cùng Tiểu Linh T.ử mệt lả lách , nhanh ch.óng đóng c.h.ặ.t cửa .

 

Cô múc một chậu nước từ trong chum, cùng Tiểu Linh T.ử rửa tay, với Ngọc Phương, để cho Tiểu Phúc một bát nhỏ là , tối hâm nóng cho thằng bé nếm thử, dùng một hộp cơm nhôm đựng một hộp, mang về cho cô và bà Đại Thúy.

 

Tiểu Linh T.ử ngửi mùi thơm nức trong khí, cũng giúp Ngọc Phương nhanh ch.óng múc thức ăn.

 

Phần còn vẫn còn hơn nửa nồi, múc đầy một cái bát nhỏ, nhanh, ba khoanh chân giường sưởi, bắt đầu ăn!

 

Liên Hiểu Mẫn dùng thìa húp mấy ngụm canh , chậc chậc, tươi ngon thật đấy, độ ngon ngang ngửa với gà rừng hầm nấm, cái nồi sắt hầm thứ gì cũng thơm kinh khủng nhỉ?

 

Nếu cho thêm chút rau mùi thì còn tuyệt hơn, nhưng thứ vẫn thể lấy , cứ , tạm .

 

Vừa Ngọc Phương cho một ít rượu trắng để khử tanh, vẫn chỉ còn một ít đáy chai, đặt bệ bếp.

 

thế ngon lắm , với một giỏi nấu ăn như cô, cô thấy mãn nguyện.

 

Sau cơ hội sẽ món ngỗng hầm nồi sắt, hầm hầm hầm, món ăn Đông Bắc chính là phong cách như đó~

 

Liên Hiểu Mẫn giục Ngọc Phương và Tiểu Linh T.ử cũng mau động đũa, bản cũng gắp một miếng thịt cá, cho miệng nhai, ừm, cá én tệ, khá tươi, thơm!

 

Chỉ cá én tương đối tươi mới ngon, thịt cá mềm, cá cũ ngon bằng.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-83-tan-gau-nhac-den-chuyen-trong-thon-thieu-luong-thuc.html.]

Liên Hiểu Mẫn thầm nghĩ: Hàng trong kho bảo quản đông lạnh quả là tồi.

 

Nếm thử miếng miến dong bản rộng hầm nhừ, cũng ngon đấy chứ, miến cũng là linh hồn của các món hầm Đông Bắc, còn món thịt heo hầm dưa chua miến nổi tiếng, món nào cũng thơm nức mũi.

 

Ngọc Phương còn áp chảo mấy cái bánh bột ngô, Liên Hiểu Mẫn ăn ít, chỉ ăn nửa cái bánh, nhưng cá thì ăn ít.

 

Ba cô gái nhỏ chiếc giường sưởi ấm áp, đ.á.n.h chén một bữa no nê, Liên Hiểu Mẫn bảo ăn hết, để , kết quả là chẳng mấy chốc ăn sạch sành sanh.

 

Ngọc Phương tựa bức tường ở đầu giường, vẻ mặt thỏa mãn : “Miến dong cũng ngon thật, mấy năm dịp Tết, tớ cũng món thịt heo hầm miến, tuy cho ít thịt nhưng miến cũng thơm dã man…”

 

Nói đến nửa chừng, dường như nhớ điều gì, cô bỗng chau c.h.ặ.t mày: “ mà, e là năm nay . Tình hình năm nay tồi tệ quá, qua Tết còn đến, chỉ sợ trong thôn qua một thời gian nữa, c.h.ế.t đói, xảy chuyện lớn nữa.”

 

Tiểu Linh T.ử nghiêng dựa chiếc tủ đầu giường sưởi, : “Đừng nhắc nữa, ông bà nội nhà tớ với Lão Bí thư Từ Lão Gia T.ử lắm. Tớ bà nội , trong thôn mấy nhà đứt bữa .”

 

Liên Hiểu Mẫn : “Thật ? Bây giờ bắt đầu ?”

 

Tiểu Linh T.ử gật đầu, tiếp: “Nhà Vương Nhị Trụ ở ngay đầu thôn phía đông, nhà Tôn Quảng Tài ở cạnh sườn dốc đất nữa, đều đói đến mức dậy nổi khỏi giường sưởi . Mới chia lương thực bao lâu hết sạch đồ ăn. Họ vay lương thực của thôn, tìm đội trưởng sản xuất thì ông bảo , chạy cầu xin Lão Bí thư, nhưng kho lương của thôn trống từ lâu, lấy nữa chứ. Lão Bí thư đành tự lấy cho họ một ít khoai lang khoai tây mang về.”

 

Liên Hiểu Mẫn thầm nghĩ, Lão Bí thư là , chỗ khoai lang đổi lấy ch.ó con chắc cũng chẳng còn bao nhiêu.

 

Ngọc Phương cũng : “Nhà họ Châu ở phía đông, cách nhà tớ một căn , đ.á.n.h . Chỉ để tranh một miếng ăn, vì chuyện nhiều hơn một miếng, ít hơn một miếng mà cũng động tay động chân.”

 

Tiểu Linh T.ử tiếp lời: “Có là nhà lão Châu sinh tới mười một đứa con ? Nhà đó đúng là đông quá thể! Lại còn ở riêng.”

 

Ngọc Phương đáp: “ , vợ chồng Châu Tác Sơn sinh mười một đứa con, bốn đứa thành gia lập thất, cháu nội cũng hai đứa . Ngần con chen chúc một chỗ, ồn ào ngớt. Trận ẩu đả tối hôm đó, trẻ con , lớn gào, ầm ĩ đến nửa đêm, ngay cả nhà tớ cũng rõ mồn một. Chẳng là cô con dâu nào đó giấu riêng một củ khoai lang, để mấy đứa em chồng đói lả, đói đến co quắp cả .”

 

Mấy khỏi thổn thức, Ngọc Phương và Tiểu Linh T.ử cũng tránh khỏi thầm lo lắng cho những ngày sắp tới của gia đình .

 

Ngọc Phương còn đỡ, nhà họ Lý ít , nhưng chị dâu sắp sinh con, cũng dễ dàng gì. Thực còn lo cho chị cả nữa. Lý Ngọc Phân cũng bốn đứa con nhỏ, đứa cháu ngoại nhỏ nhất mới bốn tuổi, lỡ chuyện gì nuôi nổi thì .

 

nhớ , cả từ công trường về lúc nửa đêm, dạo lương thực ở chợ đen bắt đầu tăng giá nhiều, mà cực kỳ khó mua. Nghĩ đến chị cả, cô thấy lo lắng.

 

Tiểu Linh T.ử càng sầu não hơn. Nhà cô cũng là một đại gia đình, ông bà nội, nhà chú hai, nhà chú ba, đều sống chung một chỗ, cô út cũng lấy chồng. Ngay còn một đứa em trai ruột mười tuổi, một đứa em gái ruột tám tuổi. Mỗi giúp bà nội nấu cơm, hai họ cũng chỉ bao lương thực mà rầu rĩ.

 

Trong cảnh như , chủ đề câu chuyện của ba cô gái nhỏ cũng bất giác dần trở nên nặng nề.

 

Liên Hiểu Mẫn tính toán trong lòng, cô định tìm cách nhờ tay Tiền Gia ở chợ đen để bán một lô lương thực trong gian cho thôn. Nếu nhà nào cũng đợi đến lúc đói sắp c.h.ế.t đến nơi, thì nhà cô cũng thể chỉ lo cho riêng .

 

Chuyện lên kế hoạch thật kỹ lưỡng, cho thỏa đáng.

 

Nghỉ trưa một lát, Liên Hiểu Mẫn dẫn Ngọc Phương và Tiểu Linh Tử, nhân lúc nắng , bên ngoài ấm áp, tiếp tục luyện thêm một lúc các thế võ.

 

Hai họ cũng nghiêm túc, ăn no uống đủ nên cũng sức lực, răm rắp học theo từng động tác của Hiểu Mẫn.

 

--------------------

 

 

Loading...