Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 79: Tôn Học Phong và Trương Văn Dũng
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:32:41
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sáng hôm , Trương Văn Dũng dậy từ sớm, quyết định bắt đầu từ hôm nay sẽ theo dõi Trình Chí, tìm hiểu thêm về tung tích của .
Anh rõ, rốt cuộc nhà họ Trình tại dò la tin tức về tên đặc vụ Vương Siêu Việt , và quan hệ gì với nhà .
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Trương Thắng Lợi dắt chiếc xe đạp từ ủy ban thôn về cho con trai thứ ba dùng, : “Hay là con kiếm một cái tem phiếu , nhà cũng mua một chiếc?”
Trần Tiểu Viên đang ăn sáng ở bên cạnh vội tới, nhỏ: “Cha, xe của con cứ để cho Tam Dũng mấy hôm ạ, chuyện trong nhà là chuyện lớn mà.”
Trương Văn Dũng lắc đầu : “Chị dâu hai, chị cứ xe của chị , trời sáng muộn tối sớm, chị thể chỉ bộ .”
Rồi sang với cha : “Cứ tạm thế ạ, con ngay đây, con sẽ lo cho cha.” Nói dắt xe khỏi cửa.
Trời còn sáng hẳn, leo lên xe đạp, một tay cầm đèn pin đặt ghi đông để soi đường phía , đôi chân dài sức đạp, thẳng đến Trang trại họ Trần.
Lúc trời sáng, đợi sẵn trong khu rừng ở đầu trang trại. Cứ như chờ đợi, đoán với chuyện nghiêm trọng thế , Trình Chí sẽ yên ở nhà , chắc chắn sẽ ngoài.
Khi trời lạnh, Trương Văn Dũng đ.ấ.m vài đường quyền, vươn tay duỗi chân vận động một chút, còn toát cả mồ hôi.
Mãi đến mười giờ sáng, cuối cùng, từ xa thoáng thấy bóng dáng của gã đang tới.
Chỉ thấy Trình Chí cũng đang dắt một chiếc xe đạp, về phía đầu trang trại.
Trương Văn Dũng vội vàng nép nấp kỹ, đợi đối phương vặn vẹo cái hình béo ú, khó khăn lắm mới vắt chân lên chiếc xe, về hướng công xã, mới dắt xe của từ một gốc cây lớn , giữ một cách xa gần, bám theo .
Điều là, Liên Hiểu Mẫn cũng đoán , mấy ngày nay Trương Văn Dũng chắc chắn sẽ theo dõi Trình Chí, vì cử Tôn Học Phong đến ngã ba ở rìa huyện thành để “ôm cây đợi thỏ”.
Chỉ cần nhắm chuẩn tên lùn tịt Trình Chí , sớm muộn gì Trương Văn Dũng cũng sẽ xuất hiện.
Cứ như , theo , Trình Chí đầu tiên, thở hồng hộc đạp xe đến ủy ban một chuyến.
Hắn bảo bảo vệ gọi Hồ Đại Quốc ngoài, đó hẹn đối phương trưa nay cùng ăn cơm ở tiệm cơm quốc doanh.
Nhìn cái điệu bộ khoa tay múa chân , Trương Văn Dũng ở đằng xa liếc mắt một cái là đoán nội dung cuộc chuyện.
Hồ Đại Quốc trong lòng hiểu rõ, chỉ coi con trai của kế toán Trang trại họ Trần lấy lòng , mời ăn vài bữa cơm, cửa của để trong ủy ban, như cũng thể ké kiếm chút lợi lộc!
Thế là cũng sảng khoái gật đầu đồng ý, trưa tan sẽ qua tiệm cơm.
Hồ Đại Quốc già đời lọc lõi thầm tính toán, cũng là nể mặt ông bố của Trình Chí chút bản lĩnh, lợi thì cứ chiếm thôi, ăn uống trả tiền.
Dù thì vốn cũng cài thêm vài tay chân lanh lợi. Kể từ khi Hứa Đạt Vượng xảy chuyện, cái chức phó chủ nhiệm của chuyển thành chính cũng chỉ là chuyện sớm muộn, trướng của , kiếm tiền chẳng sẽ tiện hơn .
Sau khi hẹn xong chỉ với vài câu, Hồ Đại Quốc lập tức về, Trình Chí cũng lên xe rời khỏi ủy ban, đến nơi khác.
Trương Văn Dũng tiếp tục bám theo, chẳng mấy chốc đến nơi, qua thì hóa là đến khu chợ đen phía nhà máy dệt bông.
Chỉ thấy Trình Chí quen đường thuộc lối tìm mua hai chai rượu trắng, giơ cái cổ tay mập ú của lên xem giờ.
Có vẻ như bây giờ vội nữa, thế là một vòng nhỏ, mua thêm bốn hộp đồ hộp trái cây.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-79-ton-hoc-phong-va-truong-van-dung.html.]
Đồ đạc nhiều, là chai lọ thủy tinh, cẩn thận cho một cái túi vải lớn chắc chắn, treo lên ghi đông xe, thong thả dắt xe , rời khỏi chợ đen, hướng về phía tiệm cơm quốc doanh xa.
Trương Văn Dũng đang chăm chú quan sát nhất cử nhất động của đối phương, lúc đang định đẩy xe để tiếp tục bám theo.
Bỗng nhiên, một từ bên cạnh tới, vài ba bước đến mặt Trương Văn Dũng, giơ tay lên, hé nắp một chiếc gùi đưa qua khẽ : "Anh cần lương thực ? cao lương và ngô."
Trương Văn Dũng sững một lúc, ban nãy cứ mải tập trung quan sát tung tích của Trình Chí nên để ý từ xuất hiện, chỉ nghĩ là đến chợ đen bán hàng.
Anh nghiêng mặt về phía Trình Chí rời , chỉ thấy gã lùn tịt vụng về mới bảy tám mươi mét, phát hiện đang theo dõi phía .
Trong thoáng chốc, Trương Văn Dũng thầm nghĩ, Trình Chí chắc chắn vẫn đến tiệm cơm quốc doanh, cũng vội theo dõi đoạn đường .
Thế là, chuyển sự chú ý sang bán hàng mặt.
Chỉ thấy mặc một bộ áo bông quần bông vải xám hết sức bình thường, quần áo cũ nhưng miếng vá nào.
Vóc cao, thấp hơn nửa cái đầu, để đầu đinh và đội mũ, trông khá gọn gàng sạch sẽ.
Nhìn lên mặt, da ngăm đen nhưng ngũ quan đoan chính, ánh mắt đặc biệt sáng.
Nhìn vóc dáng thì khá rắn rỏi, dựa kinh nghiệm mà đoán, thể là luyện võ.
Trương Văn Dũng liếc qua loa chỗ lương thực trong gùi, ánh mắt bất giác liếc về phía Trình Chí, dù thì nhiệm vụ chính của hôm nay vẫn là chuyện quan trọng hơn.
Trong lúc đang do dự, bán hàng mặt bỗng nhiên cũng theo ánh mắt của , mặt về phía Trình Chí.
Lúc , gã lùn tịt đang lề mề đẩy xe chầm chậm, vẫn khuất khỏi tầm mắt. Chàng trai đầu đinh cũng sang bên đó, dừng một chút trong chớp mắt, đôi mắt bỗng nheo , môi mím c.h.ặ.t, mặt lộ vẻ tàn nhẫn.
Khả năng quan sát của Trương Văn Dũng , lập tức nắm bắt chi tiết trong khoảnh khắc , trong lòng chợt nảy sinh một trực giác, hình như quen Trình Chí!
Anh bất giác từ bỏ ý định tiếp tục bám theo gã lùn tịt . Lát nữa, hai họ tự nhiên sẽ đến tiệm cơm quốc doanh thôi. Còn bây giờ.
Anh thể từ cửa của tiệm cơm, tìm cách ngóng tiếp.
Lúc , Trương Văn Dũng lòng đầy nghi vấn bỗng nhiên hứng thú với trai đầu đinh mặt hơn. Thế là, đợi đối phương từ từ thu ánh mắt, về phía nữa, bèn dứt khoát : "Lương thực lấy, chúng tìm một nơi để chuyện ."
Chàng trai đầu đinh gật đầu, bảo đợi một lát, dắt chiếc xe đạp đang đỗ bên đường , mang theo chiếc gùi, theo Trương Văn Dũng một con hẻm vắng xa.
Trương Văn Dũng phía , thầm nghĩ, hôm nay đột nhiên gặp , toát một luồng khí tức nguy hiểm, lớp áo bông của , bên hông còn giắt một con d.a.o găm dài. Anh thầm nhủ: Kể cả là luyện võ, hôm nay gặp cũng coi như xui xẻo, nếu giở trò gì, chúng cứ thử so tài một phen.
Đi sâu nhất trong con hẻm, cả hai đều dừng xe đạp, dựng chân chống lên.
Tôn Học Phong lên tiếng : " tất cả mười cân lương thực, gạo cao lương, hạt ngô mỗi loại năm cân."
Trương Văn Dũng qua : " lấy hết, giá cả thế nào?"
"Đều sáu hào một cân, gần đây đều tăng giá , lương thực khó kiếm lắm."
Thấy đối phương gật đầu đồng ý, Tôn Học Phong liền xách túi lương thực , để chiếc gùi yên xe đạp.
Trương Văn Dũng móc tiền , đếm đủ sáu đồng, đưa cho . Trong lúc một tay nhận lấy túi lương thực, tay của đột nhiên nắm c.h.ặ.t lấy cổ tay đối phương, : "Cậu quen Trình Chí ?"