Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 72: Đêm khuya ghé thăm nhà Trình Bảo Như
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:32:33
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đậu Bao đặt cốc xuống, liếc Hổ T.ử một cái, nghển cổ : “Cậu ngủ ? Cậu cũng chẳng đang thắp đèn thức khuya, chẳng gì đó , còn Tam Dũng thức giấc nữa. Tớ đến, chẳng tớ thấy nhà còn sáng đèn mới ?”
“Cậu thôi , tớ ngay mà, nửa đêm thể nào cũng mò sang đây một chuyến nữa, thế nên tớ mới thổi đèn đấy. Cái ít tiền của , từ hôm qua khi về giấu ở nhà tớ là bắt đầu chạy qua chạy yên .”
Liên Hiểu Mẫn bụm miệng : “Anh Đậu Bao, đưa tiền cho , giấu của riêng thế?”
Đậu Bao hì hì, tiếp tục uống nước : “Anh sợ chuyện rừng sâu ở Ngọc Long Cốc để săn, bà sẽ yên lòng, cho , bình thường đưa cho bà ít tiền một chút là , nếu bà sẽ sợ hãi.”
“Thế lúc xây nhà, mua xe đạp, lấy nhiều tiền như thế thì ?”
“Đương nhiên là vay thêm của Tam Dũng một ít, cũng vay của Tân Điền nữa, cứ như , dù thì cũng dễ lừa.” Đậu Bao nhướng mày.
Hổ T.ử rót thêm chút nước nóng cốc, : “Cậu thôi , đừng mua chiếc xe đó nữa, đủ cho vênh váo . Bây giờ nhà nào nhà nấy đều cơm ăn, xây nhà mua xe, cả Cao Gia Truân chỉ là nổi bật. Chẳng Tân Điền một chiếc xe đạp , đủ cho mấy chúng dùng .”
Đậu Bao gật đầu, Hổ T.ử sai, Hiểu Mẫn bản lĩnh lớn như thế, chẳng vẫn kín tiếng hơn bất kỳ ai , trong nhà chẳng món đồ đạc nào hồn, chỉ hai cái tủ káng gì đó thôi.
Trương Văn Dũng : “Hai cứ yên phận ở nhà qua mùa đông . Lần chúng săn Hiểu Mẫn lót đáy, kiếm ít tiền, mùa đông cũng đừng núi nữa. Đội săn của Tam Đạo Câu tổ chức Dã Phượng Lĩnh cũng cùng. Bây giờ lương thực ngày càng khan hiếm, cha lương thực cứu tế xin cấp vẫn tin tức gì, chừng sẽ loạn. Chúng nếu gặp chợ đen lương thực thì đổi một ít về nhà, còn thì ít ngoài thôi.”
Những khác gật đầu.
Liên Hiểu Mẫn thầm nghĩ, hôm nay là ngày 5 tháng 12 dương lịch, xem mùa đông , những nhà hết lương thực sẽ khó qua ngày. Chuyện Ngọc Phương hầm gà giữa đêm gì sai cả, nhưng thể để khác , càng cẩn thận hơn nữa.
“Anh Tam Dũng, em định mang một ít lương thực cho nhà dì, đến lúc đó đều là nhờ đổi giúp ở bên ngoài nhé, nhưng mà chắc họ cũng dễ gì gặp để hỏi .”
Trương Văn Dũng uống một cạn sạch nước trong cốc, : “Yên tâm , dù hỏi máy bay đại bác mua giúp em , cũng sẽ trả lời là .”
………………………………
Tiễn ba , Liên Hiểu Mẫn bắt đầu ăn cơm tối, hôm nay cô ăn sớm, bốn rưỡi.
Cô cho Tiểu Phúc ăn cháo thịt nạc và trứng xào cà chua, còn thì ăn cơm trắng với thịt xào ớt, món cay quá thể cho bé ăn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-72-dem-khuya-ghe-tham-nha-trinh-bao-nhu.html.]
Cô cho Tiểu Nha uống sữa bột, dạo lượng sữa bột của cô bé tăng lên ít, cơ thể cũng lớn nhanh. Đến nay uống sữa bột hai tháng, bé mũm mĩm dáng một đứa trẻ, tay chân nhỏ nhắn trắng trẻo nũng nịu, giống như lúc mới chạy nạn đến Tam Đạo Câu, gầy nhỏ, trông đến là đáng thương.
Tiểu Phúc bữa nào cũng ăn ngon miệng, trẻ con lớn nhanh nhất, sự đổi của hai đứa trẻ, mới thấy thời gian trôi qua nhanh như bay.
Liên Hiểu Mẫn nguyên chủ sinh mùng tám tháng Giêng, tính dương lịch là tháng Hai năm 1969, như cô thêm một tuổi, tròn mười bốn tuổi. Người thời đều thích tính tuổi mụ, dì thuận miệng một câu Hiểu Mẫn qua năm là mười lăm , thật sự khiến cô giật cả , tư duy của một bà cô già thời hiện đại lập tức nhảy : chịu, tính tuổi tròn, còn nhỏ còn trẻ…
Vì , từ khi Liên Hiểu Mẫn xuyên đến thế giới , cô vẫn luôn tính ngày tháng trong lòng theo dương lịch. Giữa tháng hai năm , đúng dịp Tết Nguyên đán, cũng là ngày dự sinh của cô cô, điều cô vẫn luôn ghi nhớ. Cô sẽ bảo vệ thật những của ở thế giới .
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Năm giờ chiều, lúc trời nhá nhem tối, cả nhà ăn cơm xong. Dọn dẹp xong xuôi, Liên Hiểu Mẫn đưa hai đứa nhỏ trong gian. Cô đặt Tiểu Nha xe đẩy, để Tiểu Phúc chơi đồ chơi một tấm t.h.ả.m trong phòng ngủ, dặn dò bé: “Tiểu Phúc, em cứ chơi một ở đây nhé, chị việc ở phòng bên cạnh, cần yên tĩnh một chút. Có chuyện gì thì cứ gọi to chị nha.”
“Vâng! Chị cứ ạ, em sẽ ngoan.” Tiểu Phúc cúi đầu, bắt đầu “chiến đấu” với đống đồ chơi, một tay bé cầm con ếch bằng thiếc, đặt nó lên một con cá nhồi bông thật to. Liên Hiểu Mẫn xoa đầu bé dậy sang phòng bên cạnh.
Cô một bộ đồ bông nam màu đen, đeo khẩu trang đen, đội mũ đen, quàng thêm một chiếc khăn đen, chân một đôi giày thể thao màu đen. Cứ thế, Liên Hiểu Mẫn khỏi gian, rời khỏi nhà, khóa cổng sân cẩn thận.
Cô vẫn lối cổng làng mà men theo con đường nhỏ chân núi để rời khỏi Tam Đạo Câu. Đi về phía đông mười lăm dặm là Cao Gia Thôn, từ đó tiếp về phía , thêm mười lăm dặm nữa là đến Trình Gia Trang. Tuy Liên Hiểu Mẫn từng đến đó, nhưng cứ theo hướng thì chắc chắn sẽ tìm .
Trời tối đen như mực, bốn bề vắng lặng, cô lấy chiếc xe máy điện nhỏ , leo lên phóng . Tổng cộng ba mươi dặm, Liên Hiểu Mẫn nhanh ch.óng đến Trình Gia Trang ở phía đông xa nhất.
Buổi chiều lúc ăn táo ở gian nhà phía tây, Trương Văn Dũng nhắc một câu, nhà họ Trình cũng nuôi một con ch.ó nhỏ. Chẳng Trình Bảo Như cũng thấy Tiểu Hoàng Mao đó , nên nhờ Tạ Húc Vĩ bế thêm một con về cho nhà cô nuôi. Con ch.ó vàng nhà Từ Lão Gia T.ử đẻ cả thảy năm con, Tạ Húc Vĩ một bế mất hai con.
Dựa những thông tin , Liên Hiểu Mẫn dễ dàng tìm sân nhà của Trình Bảo Như. Khi đến gần thôn, cô trốn trong rừng cây, cất xe máy điện , nương theo bóng đêm thẳng một mạch, dùng tinh thần lực để dò xét xem nhà nào ch.ó con.
Cô lướt qua sân của từng nhà một, tốc độ nhanh. Trình Gia Trang hơn sáu mươi hộ gia đình, cô rà soát một lượt, nhanh ch.óng khóa c.h.ặ.t mục tiêu, đến bên ngoài sân của một ngôi nhà gạch ngói.
Liên Hiểu Mẫn lặng lẽ sát chân tường sân, đúng lúc , tiếng sủa của một con ch.ó con từ bên trong vọng . Nuôi con vật nhỏ uổng công chút nào, lạ đến là nó ngay lập tức.
Vì trời còn sớm, lúc mới sáu giờ tối, nhà nào nhà nấy đều ăn cơm xong và đang ở trong nhà. Vì , dù ch.ó con sủa một lúc, trong sân cũng để ý, vả cũng khách nào đến gõ cửa, họ chỉ nghĩ là ch.ó con đang tự chơi đùa ầm ĩ trong sân mà thôi.
Đối với con ch.ó nhỏ canh sân nhạy bén , đang ngoài tường hề lo lắng chút nào, bởi vì sự ảnh hưởng âm thầm của gian, cô dần nắm giữ một năng lực mạnh hơn!
Tinh thần lực của Liên Hiểu Mẫn ngừng nâng cao, hai ngày nay ở trong gian, cô phát hiện rằng bây giờ thể vận dụng năng lực, phóng tinh thần lực để khống chế động vật lớn và cả con , một con ch.ó nhỏ chẳng đáng là gì. Kiểu khống chế tương tự như thuật thôi miên.
Mãi cho đến khi cô thu hồi tinh thần lực, đối phương mới thể tỉnh từ trạng thái thôi miên và trở bình thường.