Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 67: Đưa Tiểu Phúc Tiểu Nha về nhà

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:32:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chẳng mấy chốc, Tiểu Phúc liếc mắt một cái thấy chị gái đang ăn đồ ngon, vội vàng lạch bạch từ đầu khảm bên qua.

 

Liên Hiểu Mẫn ăn vội vài miếng lót , bảo Tiểu Phúc ngoan khảm, hỏi nó buổi sáng ở nhà cô ăn gì, một bên lấy một chiếc thìa nhỏ cho trẻ em từ trong gian , đút cháo cho Tiểu Phúc ăn.

 

Tiểu Phúc : "Sáng nay con ăn một quả trứng trứng, còn cháo nữa ạ." Cậu bé há cái miệng nhỏ, ào u một tiếng, húp hết muỗng cháo Liên Hiểu Mẫn đút.

 

"Kết Kết, trong cháo thịt thịt!" Tiểu Phúc thỏa mãn ăn cháo. " , đây là cháo thịt nạc, Tiểu Phúc thích ăn nào?" Liên Hiểu Mẫn từng muỗng từng muỗng đút cho bé.

 

Cậu nhóc chìa bàn tay nhỏ , định bốc há cảo bàn ăn. Liên Hiểu Mẫn vội vàng ngăn .

 

"Tiểu Phúc rửa tay xinh, bốc đồ ăn nhé, bẩn lắm, nhớ khi ăn cơm rửa tay, rửa tay là bốc, để chị đút cho nào."

 

Liên Hiểu Mẫn đổi đũa, gắp một chiếc há cảo, đưa đến bên miệng cho bé c.ắ.n một miếng. Tiểu Phúc vui vẻ ăn, trông vẻ đắc ý với miếng lắm, hai má phúng phính ngừng nhai.

 

bé chỉ ăn hai cái há cảo nhỏ, uống đến nửa bát cháo no .

 

Liên Hiểu Mẫn để ý đến nữa, để tiếp tục chơi khảm, còn thì ăn thêm ít.

 

Ăn cơm xong, một lúc , cô lấy từ gian một cái bát nhỏ, đựng nửa bát táo nghiền, bế Tiểu Nha lên, dùng thìa nhỏ đút cho bé ăn. Đứa trẻ hơn sáu tháng tuổi thể ăn một chút hoa quả và rau củ nghiền .

 

Cô lấy cho Tiểu Phúc một quả chuối mà bé thích ăn, bóc vỏ thể c.ắ.n trực tiếp.

 

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ăn xong, cô đặt Tiểu Nha giữa đống chăn đệm, để bé tập bò, còn Tiểu Phúc thì tự chơi với một món đồ chơi bằng gỗ nhỏ. Liên Hiểu Mẫn quét dọn bụi bặm trong nhà, thu dọn khắp nơi.

 

Chỗ nhiều bụi đất, một ngày dọn dẹp là một lớp bụi, cô sáu ngày, giờ lau chùi một trận.

 

Đến trưa, Tiểu Phúc cũng đói, nhưng Tiểu Nha thì b.ú sữa, thế là cô cũng pha cho Tiểu Phúc một cốc sữa bột phù hợp cho trẻ một tuổi bảy tháng.

 

Cho hai đứa trẻ ăn xong, cô dỗ chúng ngủ trưa. Tiểu Nha lúc b.ú sữa buồn ngủ , bây giờ đặt xuống là ngủ ngay lập tức, đúng là ngủ trong một nốt nhạc. Trẻ sơ sinh hơn sáu tháng tuổi cần ngủ nhiều hơn mà.

 

Tiểu Phúc tỉnh táo vô cùng, nhóc cứ bám lấy chị gái chịu ngủ, đúng là tiểu yêu tinh mài . Cậu bé chu cái miệng nhỏ, luyên tha luyên thuyên chuyện, cũng chẳng cần bạn hiểu .

 

Đứa trẻ mới tập , năng còn rành rọt, tự "não bổ" dịch một , vô cùng buồn .

 

Cậu nhóc gối, má nhỏ áp vai Liên Hiểu Mẫn, ghé tai cô , hôm chị , , chị Tiểu Phượng chơi trò bịt mắt bắt dê với , chị bịt mắt bắt , vui ơi là vui, còn nhớ Tiểu Hoàng Mao , thể ngoài chơi , cũng một chú ch.ó con...

 

Nói mãi, cuối cùng Tiểu Phúc cũng còn động tĩnh gì, coi như ngủ . Liên Hiểu Mẫn cạnh dỗ ngủ suýt nữa cũng ngủ , mới xong bài kinh của nhóc .

 

hai đứa trẻ đang ngủ say sưa, nhẹ nhàng đắp chăn cho chúng, đó hình lóe lên, tiến gian.

 

Liên Hiểu Mẫn vội vàng phòng tắm tầng hai của biệt thự, hôm qua thời gian tắm rửa, thật khó chịu, mau tắm thôi.

 

Mấy ngày bôn ba liên tục, cô nhiều thời gian để tắm rửa đàng hoàng, chỉ thể tranh thủ lúc rảnh rỗi, tắm vội qua loa vòi hoa sen. Lần thì , cuối cùng cũng thể thư giãn ngâm trong bồn tắm!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-67-dua-tieu-phuc-tieu-nha-ve-nha.html.]

Cô xả đầy nước, trong bồn tắm, vô cùng thỏa mãn.

 

Vừa vui vẻ ngâm , cô nhớ những ngày tháng màn trời chiếu đất qua. So sánh thế , hiện tại thật quá thoải mái, nhưng phiêu lưu cũng là một phần nhiệt huyết của cuộc sống, những chuyến phiêu lưu đó, thể quen nhiều hơn, tìm hiểu về thế giới bên ngoài chứ.

 

Suy cho cùng, cô vẫn là cô, một thể nào thực sự giống như một cô bé mười ba tuổi bình thường ở nông thôn năm 1968, sống cho qua ngày đoạn tháng .

 

thể nhiều việc hơn, phụ cuộc đời , phụ gian bá đạo mà .

 

Coi như là sống một , dù xuyên qua đây cũng trẻ hai mươi tuổi cơ mà.

 

Tắm lâu, cuối cùng cô cũng thỏa mãn xả sạch bọt xà phòng , một bộ quần áo mới từ trong ngoài.

 

Bộ áo bông quần bông màu đen đó vì dính nhiều m.á.u của con mồi nên cô cho máy giặt giặt hai , bông bên trong còn giữ ấm nữa, cô bèn vứt thẳng sang một bên, tìm một bộ mới cùng kiểu để mặc.

 

Lại chiếc áo len đen, cô cũng lấy một chiếc mới, dù thì chúng cũng giống hệt , ai mà chứ. Trước săn, cô cứ cảm giác áo len cũng dính mùi m.á.u tanh, lúc mua cũng khá đắt, thể vứt , vẫn thể giặt sạch giữ để đổi.

 

Đồ đạc tích trữ trong gian nhiều, đổi thật tiện lợi, bề ngoài thì trông cô cứ như chỉ mặc đúng một bộ đồ.

 

Liên Hiểu Mẫn sấy khô tóc, thoa đồ dưỡng da, cảm thấy cả từ đầu đến chân như mới, cuối cùng cũng sống .

 

Để giữ cho làn da của hơn một chút, gió thổi nắng thiêu biến thành làn da thô ráp ửng đỏ như ở vùng cao, cô sang phòng sách bên cạnh tìm Dưỡng Dung Đan, uống một viên. Sau đồng việc cũng sợ nắng gắt hỏng da nữa.

 

Liên Hiểu Mẫn dùng tinh thần lực để ý hai đứa nhỏ bên ngoài gian lúc nơi. Hai đứa bé chiếc giường đất lớn lúc vẫn đang ngủ say sưa, cô liền yên tâm.

 

Cô càng thả lỏng hơn, tiếp tục ở trong gian, suy nghĩ một lát xuống lầu, tìm ba khẩu s.ú.n.g lấy trong đường hầm ở khu rừng già sâu trong núi.

 

Vừa bước căn phòng , cả một căn phòng đầy những thùng gỗ lớn một nữa trái tim bé bỏng của cô rung lên bần bật. Ây da, cô vỗ vỗ trái tim nhỏ của , sợ sợ, đều là của cả , phất lên bất ngờ thì từ từ dành thời gian tiêu hóa chứ.

 

mà kéo dài thời gian vui sướng một chút cũng . Nhìn ba mươi hai chiếc thùng gỗ xếp chồng lên ngổn ngang, cô lập tức nhớ đến đêm khuya hôm đó, bên bờ suối nhỏ trong núi sâu... cảnh tượng vẫn còn hiện rõ mồn một.

 

Cầm một khẩu s.ú.n.g lục lên, múa may trong tay vài cái, cảm thấy ghiền, cô tìm một tấm ván gỗ, một cái bia b.ắ.n đơn giản, mang theo s.ú.n.g và một hộp đạn ngoài tìm chỗ luyện tập.

 

Suy nghĩ một lúc, cô chọn một nơi trong rừng cây ăn quả, tìm một cái cây, đóng bia b.ắ.n lên bắt đầu thử s.ú.n.g.

 

Ở kiếp , tài b.ắ.n s.ú.n.g của Liên Hiểu Mẫn cũng tệ, hồi tham gia huấn luyện đặc biệt cũng thường xuyên luyện tập b.ắ.n bia. cũng thể là tài b.ắ.n s.ú.n.g của cô thuộc hàng đỉnh cao, sở trường của cô vẫn là cận chiến.

 

Thế nhưng, kể từ khi cô gian, đặc biệt là khi xuyên đến năm 1968 của thế giới , tinh thần lực sinh một cách âm thầm ngừng củng cố, tố chất các phương diện cơ thể của cô cũng nâng cao nhiều, vì tài b.ắ.n s.ú.n.g trở nên đỉnh cao.

 

Liên Hiểu Mẫn ở trong rừng, từ cách năm mươi mét, b.ắ.n liên tiếp ba phát, tất cả đều trúng hồng tâm. Cô tiếp tục nghịch s.ú.n.g một lúc nữa, đó quyết định, rừng cây ăn quả sẽ là nơi luyện võ của riêng cô. Cô thể luyện tán thủ và dùng d.a.o ở đây.

 

Đây là nơi môi trường thanh tĩnh nhất trong gian, phía xa là dòng suối róc rách, xung quanh còn tỏa hương quả nồng nàn say đắm lòng . Mười mẫu rừng cây ăn quả , cây cối quá rậm rạp, vẫn thể tìm một đất trống lớn một chút, thật sự tuyệt.

 

--------------------

 

 

Loading...