Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 62: Sắp được về nhà rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:32:23
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sáng sớm hôm , Liên Hiểu Mẫn quả thực quá buồn ngủ, cô mà dùng ý niệm tắt ngúm chiếc đồng hồ báo thức reo lúc năm giờ trong gian, định bò dậy .

 

cũng chẳng ảnh hưởng gì, tự khắc khác lo liệu.

 

Thấy cô nhóc cây đầu tiên dậy nổi, Hổ T.ử bật , cái cô lính nhỏ lúc nào cũng om sòm đòi gác ca cuối cùng , cuối cùng cũng mệt lả , Hiểu Mẫn cũng đồng da sắt.

 

Hôm qua kéo xe cả một ngày trời, xe của cô chở nhiều chiến lợi phẩm nhất, cũng thương cô , nhưng chẳng ai .

 

Xem kìa, vẫn là mệt .

 

Hôm qua ngủ sớm nhất, từ tám giờ tối đến ba giờ sáng, cũng bảy tiếng , gác thêm một lúc cũng chẳng , cần gọi ai cả.

 

Điều mà Hổ T.ử là, Liên Hiểu Mẫn mệt vì kéo xe cả ngày, cô đơn thuần là nửa đêm trộm, , là hiệp khách!

 

Sau một hồi quần quật, xong xuôi còn thức đêm đếm vàng bạc châu báu, cái khí thế gọi là hừng hực, thế nên tối ngủ, sáng dậy nổi.

 

Ai từng kho báu đều , trong lòng cứ canh cánh một đống vàng bạc châu báu ở nhà thì ai mà yên tâm ngủ cho , chẳng mau mau đếm cho kỹ ?

 

Chỉ hận thể ngày nào cũng ôm khư khư ngủ, nỡ buông tay cho ?

 

Người cây ngủ một mạch đến sáu rưỡi, thấy tiếng động dậy, Liên Hiểu Mẫn mới mắt nhắm mắt mở, cuối cùng cũng chống cái hình nhỏ bé của dậy .

 

Cái gì cơ? Mọi đều dậy hết ? Mình... gác.

 

Liên Hiểu Mẫn ngơ ngác, trong lòng thầm thấy hổ, nhưng hổ hai giây, cô nghĩ khác và tự an ủi, , còn nhỏ, ngủ nhiều cho mau lớn.

 

ngại ngùng trèo xuống khỏi cây đại thụ, mắt vẫn còn ngái ngủ, trông ngơ ngác.

 

Hổ T.ử nấu xong bữa sáng, còn chu đáo : “Hiểu Mẫn, hôm qua em mệt lắm , là đồ xe của em, san cho một ít ? Chẳng em còn chở hai con hoẵng ?”

 

“Nằm mơ ~” Liên Hiểu Mẫn cái tinh thần luồn cúi, chỉ chăm chăm nghĩ cách san bớt gánh nặng từ tay khác của Hổ T.ử chọc cho bật , liếc cánh tay , trêu chọc: “Anh cứ chấp nhận sự thật là bây giờ yếu nhất trong đoàn xe .”

 

Hổ T.ử gãi đầu, đúng là chịu thua cô nhóc , tối qua bôi t.h.u.ố.c, cảm thấy đỡ hơn nhiều , haizz, Hổ T.ử thành kẻ yếu ớt, mấy thật là.

 

Đậu Bao dùng nước trong túi da rửa mặt, lạnh đến mức nhe răng, lấy khăn lau mặt liếc Hổ T.ử : “Nếu thấy trong lòng áy náy với , thì đợi vết thương tay lành , đến nhà bổ thêm mấy bó củi qua mùa đông .”

 

Hổ T.ử vỗ một cái gáy , “ nợ chắc, trong xe cũng hơn bao nhiêu . thấy giống củi hơn đấy, bổ thì cũng bổ cho Hiểu Mẫn... À mà, Hiểu Mẫn nhà em thiếu củi ? Thiếu thì cứ lên tiếng nhé………… để Tam Dũng Ca lên thẳng núi nhà bổ cho!”

 

Liên Hiểu Mẫn bật thành tiếng, Trương Văn Dũng đang múc cháo ở bên , ngẩng đầu lên với : “ phang bây giờ! còn cần sắp xếp hộ , xem giỏi giang kìa.”

 

Hổ T.ử toe toét : “Chẳng ở gần hơn , hai cùng một thôn, cách hai bước chân. bổ củi thì bộ mười lăm dặm.”

 

Mọi trêu đùa vui vẻ, bắt đầu ăn sáng. Lúc , Vương Tân Điền xách hai con gà rừng trong tay, sải bước lớn về, ban nãy xem bẫy đặt từ hôm qua, quả nhiên thu hoạch!

 

Mắt Liên Hiểu Mẫn vui mừng sáng rỡ, gà rừng!

 

“Hiểu Mẫn, em thích gà rừng ? Hai con mang về nhà cho em nhé.” Vương Tân Điền giơ hai con vật trong tay lên, chúng buộc bằng dây thừng nhỏ.

 

Liên Hiểu Mẫn vui vẻ bỏ hai con gà rừng một chiếc gùi, vui sướng ăn cơm.

 

Ăn xong, áp tải xe, tiếp tục lên đường trong ánh ban mai.

 

Càng gần đến nhà, càng thêm một luồng sức lực, bước chân cũng nhanh hơn. Chuyến săn thật sự quá kích thích, tuy ngắn ngủi, thể lực vẫn , nhưng tinh thần chút mệt mỏi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-62-sap-duoc-ve-nha-roi.html.]

 

………………………………

 

Ngày hôm đó, đường gặp mãnh thú nào nữa, là yên .

 

Liên Hiểu Mẫn thầm tính, hôm nay là ngày hai tháng mười hai dương lịch . Cô xuyên qua đây ngày năm tháng mười, tính cũng gần hai tháng.

 

Thời gian trôi nhanh thật đấy, cảm giác ít chuyện, trôi qua thật nhanh.

 

Không Tiểu Phúc ở nhà, ngày ngày chơi đùa vui vẻ với các bạn nhỏ, còn nhớ chị gái , Tiểu Nha mập lên chút nào .

 

Thật chuyến của họ, hôm nay mới là ngày thứ năm, hiệu suất cũng đủ cao . Đợi về đến nhà là thể ở nhà tránh rét qua mùa đông.

 

Trong lòng miên man suy nghĩ, Liên Hiểu Mẫn kéo chiếc xe kéo theo đoàn về phía , mãi cho đến khi trời nhá nhem tối, họ cuối cùng cũng đến Thốc Ưng Lĩnh.

 

Tìm một hang núi nhỏ quen thuộc, Vương Tân Điền lau vệt mồ hôi trán, dừng xe kéo : “Tối nay nghỉ chân ở đây thôi.”

 

Đây là hang núi mà Vương Liên Hữu dẫn họ đến, bốn họ, trong hơn một năm gần đây, cũng đến Dã Phượng Cốc ít , buổi tối đều nghỉ chân ở đây.

 

Mấy lượt đỗ xe kéo ngay ngắn hang, cũng cần dỡ hàng xuống, cứ để sát .

 

Liên Hiểu Mẫn ngó xung quanh, để mắt đến một cây đại thụ cách hang núi hơn năm mươi mét, chính là nó . Tối nay ngủ cây !

 

Mọi nhóm lửa nấu cơm, một đêm chuyện gì xảy .

 

Sáng sớm hôm , vì ngủ ngon nên năm giờ Liên Hiểu Mẫn tiếp tục “ gác”.

 

Đến bảy giờ, những khác lượt thức dậy.

 

Vương Tân Điền lau mặt : “Hiểu Mẫn, lát nữa cần vội xuất phát, để hai trông chừng ở phía hang núi , bọn dẫn em đến bờ sông Ngọc Đái trong Dã Phượng Cốc gần đây dạo một vòng!”

 

Mắt Liên Hiểu Mẫn sáng lên, vội gật đầu đồng ý.

 

Ăn sáng xong, Vương Tân Điền đưa s.ú.n.g săn cho Hổ T.ử và Đậu Bao, bảo hai họ ở hang trông coi hành lý, đó cùng Trương Văn Dũng dẫn Liên Hiểu Mẫn đến Dã Phượng Cốc.

 

Đi ba dặm thì đến lối thung lũng, trong hơn hai trăm mét, khung cảnh mắt Liên Hiểu Mẫn bỗng nhiên quang đãng, một con sông nhỏ tựa như dải lụa bạc, lấp lánh ánh sáng lạnh lẽo trong nắng sớm đầu đông.

 

Có những nơi mặt sông đóng một lớp băng mỏng, khi đến gần thể thấy những con cá nhỏ đang tự do bơi lội lớp băng.

 

Dã Phượng Cốc nhỏ hơn Ngọc Long Cốc nhiều, nhưng cũng nét riêng.

 

Đến lúc đó, Vương Khuê trong làng tổ chức săn, chắc là cũng chỉ đến đây thôi.

 

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Mùa đông đủ lương thực, cuộc sống của đều khó khăn, săn con mồi, cả làng chia một ít, cũng đủ để hai bữa ăn ngon dịp Tết.

 

Ba dạo loanh quanh gần đó, ở hơn một tiếng đồng hồ.

 

Kết quả, thật sự gặp một con hoẵng ngốc một , Trương Văn Dũng trực tiếp b.ắ.n hạ nó bằng một phát s.ú.n.g.

 

Con hoẵng lớn lắm, nặng chừng bốn mươi cân, Trương Văn Dũng xách về, đặt lên xe của Hổ Tử, , đợi khi nào Hiểu Mẫn về đến nhà, thì cầm con cùng với mấy con gà rừng về ăn , bốn bọn họ thường xuyên ăn thịt hoẵng , để Hiểu Mẫn nếm thử nhiều một chút.

 

--------------------

 

 

Loading...