Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 566: Thăm Tiểu Linh Tử
Cập nhật lúc: 2025-12-28 02:31:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên Hiểu Mẫn rõ ngọn ngành, đại khái là Tạ Linh và Lâm Hữu Thụ đang hẹn hò, nhưng gia đình cô đồng ý, cô tìm một đối tượng ở huyện, do Trương Thắng Lâm giới thiệu.
Cha của trai cũng việc ở trạm lương thực, là chính trực, quan hệ với Trương Thắng Lâm, nhà một con trai năm nay hai mươi mốt tuổi, đang là kỹ thuật viên ở nhà máy dệt 2.
Nếu Tạ Linh gả qua đó, bố chồng cũng là , còn thể sắp xếp cho một công việc tạm thời ở nhà máy dệt, đây chẳng là chuyện nhất ?
Ở quê dãi nắng dầm sương, quanh năm suốt tháng trồng trọt, nông, thể so với việc hưởng phúc ở huyện chứ?
Liên Hiểu Mẫn Thạch Vệ Hồng kể chuyện nhà, cuối cùng chị , Tiểu Linh T.ử trốn trong phòng mấy ngày , chịu ngoài gặp ai, trong lòng cô cũng thấy khó chịu.
Tiểu Linh T.ử và Ngọc Phương là hai chị em chơi với suốt ba năm, Ngọc Phương thì gì, đó là nhà .
Còn một Tạ Linh tính tình như con trai, lương thiện trọng nghĩa khí, võ vẽ thì chẳng học gì, nhưng đối xử với vô cùng trượng nghĩa.
Có một , họ hàng mà nhà Trịnh Lão Ngũ hàng xóm cho ở nhờ còn định giở trò với , Tiểu Linh T.ử cùng Chung Dân, Thẩm Viện Triều trùm bao tải đ.á.n.h cho một trận, trói gốc cây to núi làng để thị chúng.
Cô nhóc , ngày thường giúp việc, nấu cơm, thảo nào dạo thấy .
Cô liếc trộm Lâm Hữu Thụ, haizz, cũng là một .
Hay là, tìm cách giúp một tay?
Giúp thế nào đây...
Trong lòng thầm tính toán, nhưng ngoài mặt gì, chỉ bảo với Thạch Vệ Hồng, lát nữa ăn cơm tối xong ở đây, trời cũng muộn, cùng chị về xem Tiểu Linh T.ử thế nào.
Thạch Vệ Hồng cũng gật đầu đồng ý, dù cũng nên khuyên nhủ một chút, cô em chồng trông mặt mày trắng bệch, đừng để uất ức đến sinh bệnh, Liên Sư Phụ quan hệ với nó, khuyên một chút cũng .
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Chị cứ ngỡ Liên Hiểu Mẫn sẽ giúp khuyên Tạ Linh chọn đối tượng ở huyện, bình thường nào mà chẳng chọn như chứ?
Nào ngờ bên cạnh, trong lòng ý định khác.
Sau khi Nghiêm Tinh và Tống Triều Dương mời ăn cơm tụ tập xong, hơn bảy giờ, cũng dọn dẹp bàn ghế bát đũa lượt về.
Thạch Vệ Hồng dẫn Liên Hiểu Mẫn về phía đông làng, trở về nhà .
Sau trận tuyết lớn, đường dễ, cuối cùng cũng đến cổng sân, hai đẩy cửa bước .
Tạ Húc Vĩ đang ở trong nhà dỗ con, vợ mới ngoài ăn một bữa cơm mà cô con gái nhỏ bắt đầu quấy, đang bế con trong nhà.
Thạch Vệ Hồng vội vàng bế con, còn Liên Hiểu Mẫn thẳng gian nhà của Tiểu Linh T.ử ở sân , cô bé ở chung phòng với em gái Tạ Ni.
“Liên Sư Phụ, chị đến ! Chị đến tìm chị gái em ạ?”
Tiểu Ny ở cửa , mời cô nhà, còn thì đang trông nồi nước nóng bếp.
“Ừ, chị đến thăm nó, mấy hôm gặp, ốm !”
Tạ Linh thấy tiếng, đang sấp giường sưởi liền bật dậy, ngượng ngùng : “Em ốm... Sư Phụ, đến đây?”
“Nghiêm Tinh và Tống Triều Dương mời cơm mà em cũng , chị dâu em , cô em chồng của chị cứ ru rú trong phòng mấy ngày .”
“...Thế nên chị đến xem chứ, em tài thật đấy, cái giường sưởi lớn thế mà em cũng ở yên ?”
Tiểu Linh T.ử tính cách hoạt bát, hiếu động, bình thường một khắc cũng yên.
Bảo cô bé buồn bực trong phòng nhiều ngày, đúng là chuyện lạ, xem là thật sự tức giận và đau lòng.
Tạ Linh lau vệt nước mắt mặt, bạn của .
“Sư Phụ, em đây? Người xem, tại đời chuyện vẹn cả đôi đường chứ?”
“...Vừa để cha lo lắng tức giận vì em, thể kết hôn với Lâm đại ca mà em thích, thế thì mấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-566-tham-tieu-linh-tu.html.]
Liên Hiểu Mẫn bĩu môi, cảm thấy mới rời năm tháng trong năm nay, năm tháng dài lắm ?
Rất nhiều dường như “đột biến”.
‘Bỗng như gió xuân về trong một đêm, ngàn cây vạn cây hoa lê đua nở’, Tạ Linh thoáng cái trở thành một thiếu nữ .
Không còn là cô nhóc ngổ ngáo như một thằng con trai, chỉ trèo non lội suối, còn ầm ĩ đòi luyện võ nữa.
Cô còn gì cho , đang lúc ngẩn thì Tạ Ni bé nhỏ cầm theo cây cời lửa nhà.
“Chị, em ủng hộ chị, ba Hoàng Thế Nhân, cuối cùng thì gì chứ? Cũng thể dùng roi quất chị , chị cứ gả cho Lâm Tri Thanh !”
Hai trong phòng lập tức cô bé chọc cho bật .
Tạ Linh trừng mắt: “Cái con nhóc cùi chỏ ngoài , ba thương em nhất đấy, em còn dám so ba với Hoàng Thế Nhân, coi chừng chị méc ba đó.”
Tạ Ni phồng má: “Thế em chứ? Chị khả năng phân tích kiểu gì , ý của em là đang ủng hộ chị !”
“Thôi dẹp , chẳng là vì Lâm Hữu Thụ cho em ba viên kẹo sữa Đại Bạch Thỏ , em chia cho Mã Tĩnh một viên, đến chị mà cũng cho, tự lén ăn hai viên, xem !”
Dưới ánh mắt khinh bỉ của Tiểu Linh Tử, Tiểu Ny lẳng lặng ngoài tiếp tục nhóm lửa, lúc miệng còn lẩm bẩm: “Dù thì Tỷ Phu ở trong thôn , em chỉ nhận Tỷ Phu thôi, nhận ở huyện lỵ ~”
Liên Hiểu Mẫn che miệng, hai chị em chọc cho ngớt.
Cô lấy từ trong túi một vốc kẹo lớn, sô cô la, kẹo sữa Đại Bạch Thỏ, kẹo dẻo trái cây, là những loại cô thích ăn nhất.
“Cho em , cứ từ từ mà ăn.”
Tiểu Linh T.ử tuy đang ủ rũ, nhưng vẫn ham ăn mà lập tức bóc một viên kẹo.
“Ủa? Sao viên kẹo màu đen thế? Trông như cục đất .”
Đó là sô cô la nhân rượu, Liên Hiểu Mẫn cũng giải thích bên trong rượu, bây giờ loại kẹo .
“Đây là chị từ Kinh Thị về mang theo, cái màu đen gọi là sô cô la, em ăn , ngon lắm.”
Tai của Tiểu Ny thật thính, thấy chữ “ăn”, liền như một làn gió vén rèm chui nhà, thấy một vốc kẹo lớn phản, đến híp cả mắt.
Nhìn hai chị em mỗi cho một miếng sô cô la miệng, hạnh phúc nhai nhai, vẻ mặt sung sướng như nổi bong bóng.
Liên Hiểu Mẫn hỏi: “Tiểu Linh Tử, rốt cuộc em chọn thế nào, nghĩ kỹ ? Em thật sự lời ba ? Thật họ cũng là cho em thôi.”
Cô xem xem cô bạn của kiên định với tình yêu đến mức nào.
Tạ Linh chậm rãi nhai viên kẹo ngon lành trong miệng, ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên.
“Em nghĩ kỹ , em sẽ , em quyết định ở Tam Đạo Câu ruộng cả đời, gì to tát ! Em còn thể ở bên chị và Ngọc Phương mãi mãi, bao~”
Cô nhóc lém lỉnh Tiểu Ny bò bên mép phản, tay nghịch hai tờ giấy gói kẹo xinh xắn, đầu cũng ngẩng mà buông vài lời bình phẩm.
“Chị, chị ngốc thật đấy, chị ở trong thôn, chị Ngọc Phương, còn Liên Sư Phụ, thể gả đến thành phố chứ?”
“… một thì hiền thục hơn chị, một thì xinh hơn chị!”
Tạ Linh véo má Tiểu Ny một cái, bộ moi viên kẹo trong miệng con bé .
“Em hiền thục chỗ nào? Tuy em ít khi nấu cơm, nhưng em nấu ngon mà, Liên Sư Phụ, chị ?”
Liên Hiểu Mẫn ăn của thì miệng mềm, bình thường ít lừa Tạ Linh g.i.ế.c gà rừng, nhổ lông gà, đồ ăn ngon cho , nên vội vàng ngon! Đặc biệt hiền thục!
Cô bỗng nhiên nhớ , nhớ mùa đông năm ngoái, khi Thẩm Viện Triều và hai nữa gây chuyện bỏ trốn, Lâm Hữu Thụ cầm hết tất cả tiền của , còn nhờ cô gửi cho ba .
Hôm đó chính là Tiểu Linh T.ử ở nhà món gà hầm, ba cùng ăn, lúc còn đưa cho một bộ áo bông dày để .
Haiz, đúng là một mối duyên phận.