Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 48: Chiến quả nặng trĩu

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:32:10
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vương Tân Điền đang định hỏi Hổ T.ử thì , lòng mới yên tâm hẳn, vội vàng đỡ Đậu Bao ở phía .

 

Trương Văn Dũng cản nổi cô nhóc, sức cô lớn, đành đỡ giúp một tay từ phía , cùng cô chạy nhanh về phía hang núi.

 

Tiếng động trong thung lũng vang xa, nãy thấy tiếng s.ú.n.g mơ hồ từ phía xa vọng , còn nổ liên tiếp mấy phát, tim Trương Văn Dũng như nhảy khỏi l.ồ.ng n.g.ự.c. Lỡ như Hiểu Mẫn mệnh hệ gì thì đúng là lấy mạng của , trở về cũng sẽ thịt.

 

Anh hận bản , nãy theo chứ?

 

Bên đó chỉ một Hiểu Mẫn s.ú.n.g, lỡ như gặp dã thú lớn... Lại lỡ như, mấy đứa trời cao đất dày trốn, còn ngốc nghếch xông lên, thì cung nỏ của Hổ T.ử và Đậu Bao cũng chẳng ăn thua gì. Hai đứa thủ tệ, nhưng suy cho cùng vẫn bằng tự bảo vệ... ruột gan như lửa đốt.

 

Bây giờ cuối cùng cũng thể thở phào nhẹ nhõm, thầm quyết định trong lòng, thể để Liên Hiểu Mẫn rời khỏi tầm mắt của nữa.

 

Rất nhanh, cả bốn đều trở về hang núi. Đoạn đường cuối, con lợn rừng nhỏ hơn là do Vương Tân Điền cõng về. Hai khiêng khó dùng sức, bằng một cõng cho nhanh gọn.

 

Mấy con lợn rừng đều đặt xuống trong hang. Liên Hiểu Mẫn mặt đỏ, tim đập nhanh, trông như chuyện gì xảy . Còn Đậu Bao thì chân mềm nhũn, một tảng đá lớn ở cửa hang, cứ uống nước ừng ực.

 

Vương Tân Điền thì , sức trâu, cũng cõng xa. Lúc đang xổm bên cạnh con lợn rừng cẩn thận ngắm nghía, : “Cả ngày hôm nay cu li vác mồi săn thôi. Tay s.ú.n.g cừ khôi như đây mà một phát s.ú.n.g cũng b.ắ.n. Lần đầu tiên, vác về hai con hươu đỏ đủ c.h.ế.t mệt . Cha ơi, bây giờ vác về một con lợn nái.”

 

Mấy bên cạnh , ngớt. Trương Văn Dũng : “Chẳng cũng tay ? Cây s.ú.n.g của , vác lau suốt cả chặng đường, hóa là chuẩn cho Hiểu Mẫn.”

 

Vương Tân Điền thẳng , ngoài cửa hang, : “Không nghỉ nữa, mau xem Hổ T.ử thế nào. Cậu thương nặng ? Sao về cùng ? Mấy cái gùi đồ cũng mang về ? Còn để ở đó canh chừng.”

 

Đậu Bao uống nước mà sặc cả , ho hai tiếng vội : “Không , Tân Điền ca, Hổ T.ử canh gùi, mà là canh mấy con lợn rừng b.ắ.n c.h.ế.t!”

 

“Trời đất ơi, Đậu Bao, bao giờ mới học cách cho rõ ràng đây hả? Lợn rừng? Chẳng các vác về ? Vẫn còn nữa ?!”

 

Liên Hiểu Mẫn che miệng , : “Còn ba con lợn rừng nữa. Chúng g.i.ế.c tổng cộng năm con. Trừ con vác về là lợn nái, những con còn đều là lợn đực.”

 

Vương Tân Điền lấy hai tay che mặt, phịch xuống đất: “Trời má ơi!”

 

…………………………

 

Trương Văn Dũng và Vương Tân Điền tay nghề thật khéo léo, việc cũng nhanh gọn. Chỉ trong thời gian ngắn như xong một chiếc xe kéo đơn giản, giống như xe kéo hàng thô sơ. Những cây khô họ đốn nhỏ, thể ba chiếc.

 

Lúc mới núi vì nhanh, năm họ trèo đèo lội suối đường tắt, chỉ mất một ngày là đến nơi. Nghỉ ngơi một đêm, sáng nay cũng chỉ vài tiếng là đến thung lũng Ngọc Long.

 

Đợi săn xong trở về, kéo theo con mồi, họ sẽ một con đường khác để khỏi núi. Sẽ đường vòng xa, nhưng chỉ cần thể kéo xe là .

 

Để Đậu Bao ở hang trông nhà, Liên Hiểu Mẫn dẫn đường, Trương Văn Dũng và Vương Tân Điền mang theo chiếc xe xong, đem đủ dây thừng, xuất phát đến hiện trường săn lợn rừng.

 

Mấy sợ xảy chuyện ngoài ý , rảo bước nhanh, chẳng mấy chốc đến nơi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-48-chien-qua-nang-triu.html.]

 

“Hổ T.ử ca, đây !” Liên Hiểu Mẫn gọi hai tiếng. Hổ T.ử đang nấp ở gần đó thấy tiếng gọi liền bước khỏi bụi cỏ, lập tức tới.

 

Trương Văn Dũng và Vương Tân Điền ba con lợn rừng to lớn c.h.ế.t ngổn ngang mặt đất, m.á.u chảy lênh láng xung quanh. Nhiệt độ bây giờ xuống độ, nhưng m.á.u vẫn kịp đóng băng.

 

Tận mắt chứng kiến cảnh tượng , thật sự quá chấn động

 

Trương Văn Dũng , Liên Hiểu Mẫn đang lưng , chiều cao còn tới vai —— mái tóc dài quá tai áp má cô, tóc mái phía che mắt, tóc đỉnh đầu rối, còn vểnh lên một chỏm… Lúc , gương mặt trái xoan nhỏ nhắn trắng trẻo vẫn còn vệt m.á.u nhàn nhạt lau sạch.

 

Anh vỗ vỗ cái đầu nhỏ với tâm trạng phức tạp, đột nhiên nhớ tới em trai ruột của , Tiểu Binh T.ử mười hai tuổi.

 

Tiểu Binh T.ử và cô cũng chỉ chênh một tuổi, vóc dáng cũng tương đương . Thằng nhóc đó từ nhỏ lẽo đẽo theo m.ô.n.g , lớn lên trong sự bao bọc của .

 

Nhà bao nhiêu đứa trẻ, chỉ cưng chiều một Tiểu Binh Tử, ai bắt nạt Tiểu Binh T.ử thì đ.á.n.h đứa đó, nếu đứa bắt nạt quá nhỏ thì đến đ.á.n.h lớn nhà chúng nó.

 

Trương Văn Dũng cô em trai nhỏ, , cô em gái nhỏ mắt, đây là vật trong ao ! Tiểu Binh T.ử đến một ngón tay của cô cũng . mà, một phi thường như , sẽ trải qua những gì, ở cái thế đạo , liệu bảo vệ

 

Liên Hiểu Mẫn thấy Trương Văn Dũng thẫn thờ, bèn nhón chân, đưa tay huơ huơ mặt : “Tam Dũng Ca, ngẩn đấy ! Anh mau lợn rừng , em gì, em thật sự hết.”

 

Trương Văn Dũng hồn, khóe miệng nhếch lên, trở về dáng vẻ cà lơ phất phơ: “Ôi tiểu tổ tông của ơi, em còn đáng quý hơn lợn rừng nhiều, đủ , xem em lợi hại thế! Nói , em b.ắ.n mấy con?”

 

Liên Hiểu Mẫn lập tức mày bay mặt hớn khoa tay múa chân: “Em nổ s.ú.n.g b.ắ.n trúng ba con, đó thì kịp nữa, đột ngột quá, chúng nó đều xông tới, xem cái cây to húc cho .”

 

Cô chỉ cái cây to mà họ chạy vòng quanh khi mấy con lợn rừng rượt đuổi. Thân cây nanh của lợn rừng cào xước ít, vết tích loang lổ.

 

“Mọi phục kích lợn rừng ? Còn đ.á.n.h giáp lá cà luôn . cứ nghĩ manh động thế, về gọi hai đứa tay , hóa là thế .” Vương Tân Điền bắt đầu lôi dây thừng , nhanh lên thôi, m.á.u nhiều quá lát nữa dụ thú dữ đến.

 

Hổ T.ử một cánh tay dám cử động, cánh tay còn thì phụ giúp, : “Phục kích cái gì chứ, là chúng nó đột nhiên lao . Nếu Hiểu Mẫn phản ứng nhanh, đến nổ s.ú.n.g còn kịp, chứ đừng mấy đạn, còn b.ắ.n liên tiếp mấy phát nữa.”

 

Vương Tân Điền : “Vậy là ba các , lợn rừng phục kích .”

 

Mọi ồ lên.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

 

Ba Trương Văn Dũng, Liên Hiểu Mẫn và Vương Tân Điền lượt khiêng ba con lợn rừng lên chiếc xe kéo đơn sơ, dùng dây thừng buộc c.h.ặ.t , đó cất cung nỏ và liềm hái gùi đeo lên lưng, kéo xe nhanh ch.óng rời khỏi nơi .

 

Vừa , Liên Hiểu Mẫn chỉ con thỏ lớn trong gùi: “Chính là nó, em chậm ở phía , khiến Hổ T.ử ca và Đậu Bao Nhi ca suýt nữa mất mạng trong miệng lợn.”

 

Hổ T.ử : “Anh mặt Đậu Bao quyết định, tối nay nướng nó ăn .”

 

--------------------

 

 

Loading...