Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 184: Khởi đầu của tình bạn

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:35:46
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Chuyện xảy quá nhanh, Liên Hiểu Mẫn đang bám ngoài bệ cửa sổ cũng ngờ Tô Mỹ Lê chơi chiêu đó, thật sự dám nhảy ngoài !

 

Cô đúng là hổ thật.

 

Kết quả là, đối phương vén rèm lên, mạnh bạo đẩy cửa sổ ngoài, mắt thấy cánh cửa sắp sửa cứa mạnh mu bàn tay đang bám bệ cửa.

 

Nếu buông tay, chẳng đôi tay ngọc ngà thon thả của sẽ thương .

 

Trong một thoáng, cô theo phản xạ buông tay, định bụng sẽ đáp xuống đất, tầng hai cũng chẳng là gì với cô, cùng lắm là ngã lộn nhào một cái khi tiếp đất.

 

ngờ rằng, trong lúc hoảng hốt, Tô Mỹ Lê thấy rõ một đôi mắt sáng ngời bên ngoài cửa sổ ngay trong khoảnh khắc .

 

Trong lòng cô lập tức , đó rõ ràng là đôi mắt xinh của một cô gái!

 

phản ứng nhanh, bất chấp tất cả nhoài , vươn tay tóm lấy một bên cổ tay mảnh khảnh của đối phương.

 

Tay trái bám lấy khung cửa sổ, gắng gượng giữ vững , trong lúc cấp bách mảnh kính vỡ thương, nhưng cô vẫn nén đau, c.ắ.n răng buông tay.

 

Ờm, đại hiệp Liên Hiểu Mẫn, lật thuyền trong mương, cứ thế một cô nàng xinh tóm .

 

là ngựa mất móng mà.

 

Cơ thể lơ lửng giữa trung trong giây lát, cũng còn cách nào khác, cô thuận thế dùng tay còn bám lên bệ cửa sổ, vèo vèo hai cái, lộn nhảy trong phòng.

 

Giây phút , cả hai , một nam một nữ, thấy chuỗi hành động liền mạch của mặc đồ đen, đều sững sờ.

 

Lúc chẳng màng đến chuyện khác, nhân lúc còn đang ngây , lấy mạng.

 

Liên Hiểu Mẫn lao v.út qua, vung nắm đ.ấ.m đập thẳng một cú trời giáng thái dương của Đại Lư Liệm.

 

Chỉ một tiếng “bốp~”, đối phương lập tức ngã xuống đất, kịp kêu một tiếng, im bất động.

 

Tô Mỹ Lê dựa bên cửa sổ, bờ vai run rẩy, đôi môi mấp máy, cô gái đeo mặt nạ vóc nhỏ nhắn mặt, nên lời.

 

Liên Hiểu Mẫn , liền liếc thấy lòng bàn tay của cô nàng xinh m.á.u me be bét, chắc chắn còn ít mảnh thủy tinh găm .

 

Ho khan một tiếng, cũng để định cảm xúc, cô lúng túng : “ việc khác , vốn dĩ đang trốn trong căn phòng trống , hai xông … Tay của cô ?”

 

giải thích chứ, cô loại đó, là kẻ biến thái cố tình bám cửa sổ khách sạn để trộm!

 

đàng hoàng mà, mấy chuyện đó

 

Thấy đối phương nhíu mày tiếng nào, vẻ đau, cô dứt khoát đưa tay nắm lấy bàn tay của cô để kiểm tra.

 

Chậc chậc, trong lòng thấy áy náy nhỉ, dù cũng là vì cứu … tuy nhiên nhưng mà… thôi kệ.

 

Cái ân tình vẫn nên nhận .

 

Đang định lục lọi bàn ghế tủ kệ gì đó, nhân cơ hội che mắt lấy ít nhíp và gạc, băng bó sơ qua .

 

lúc , tinh thần lực của cô cảm nhận lầu đổi.

 

Đã mười hai giờ, “Thủy ca” vẫn đến, nhưng ba tên đàn em của lên lầu, thấy Bàn ca liền chào hỏi, đến để đổi ca .

 

Mấy Bàn ca vô cùng bất mãn, mặt mày sa sầm, thèm bọn họ.

 

Đối chiếu sổ sách với Xương ca ở bên cạnh, nhận lấy một chiếc cặp da màu đen.

 

Xương ca lấy chìa khóa , mở két sắt, lấy hết tiền bạc, châu báu, vàng thỏi bên trong , tất cả đều bỏ một chiếc túi du lịch bằng vải bạt màu vàng sẫm khác, giao cho “Xá Thiêu Bao” xách tay.

 

Chỉ hai khẩu s.ú.n.g là để trong két sắt động đến.

 

Sau đó ghi chép cẩn thận sổ sách, tự ký tên điểm chỉ, cũng bảo Bàn ca theo, lúc còn một câu: “ quầy bận việc đây, với Lão Đại, vẫn như cũ để hai mươi vạn quầy.”

 

Ba tên đàn em của Thủy ca chút ngại ngùng, mở miệng tiếp tục giải thích với Bàn ca.

 

Bọn họ sợ lát nữa đối phương sẽ đến chỗ Lão Đại, lỡ như mách lẻo với đại ca của một trận thì .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-184-khoi-dau-cua-tinh-ban.html.]

, bốn Bàn ca chần chừ một lúc, vẫn ngoài.

 

Liên Hiểu Mẫn suy nghĩ một lát, đổi chủ ý.

 

Ra tay như , chi bằng lát nữa theo bốn , đến nhà của Đại lão Vinh , một vố lớn.

 

Cô liếc đang mặt, thở dài một : “Cô đợi một lát.”

 

Vừa , cô mở cửa phòng, tiên thò cái đầu nhỏ trái ngó , hành lang dài dằng dặc, nửa đêm nửa hôm thế , một bóng qua .

 

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Ra ngoài , cô để hé cửa phòng, đóng c.h.ặ.t.

 

Cô men theo hành lang, về phía tay trái, hơn ba mươi bước, thấy sắp đến cuối đường thì đột nhiên dừng .

 

Ừm, ở đây, cách theo đường chim bay tới quầy của Xương ca ở chỉ trong vòng hai mươi mét.

 

Tình hình bên đó rõ như ban ngày, tại quầy đổi tiền của sòng bạc, mặc cho phía quầy hỗn loạn, đến kẻ , ba bên trong vẫn đấy đổi chip cho khách.

 

Xương ca bên ngoài quầy chằm chằm ba họ, thỉnh thoảng liếc mắt mấy đang đổi tiền.

 

Liên Hiểu Mẫn nảy ý nghĩ, trong nháy mắt, mười lăm vạn đô la Hồng Kông khóa trong két sắt ở tầng cùng, bên quầy, lập tức biến mất dấu vết.

 

Số tiền còn chắc là ở trong ngăn kéo tầng , chuẩn để đổi tiền mặt cho khách lúc về, thể lấy dùng bất cứ lúc nào.

 

Chỗ đó thể động , nếu sẽ phát hiện ngay lập tức.

 

Nhìn mười lăm cọc đô la Hồng Kông gọn trong gian, Liên Hiểu Mẫn hài lòng nhếch khóe môi.

 

Nghĩ đến cô nàng xinh trong phòng, thôi , ai cũng dễ dàng gì, của phi nghĩa mặt thì chia một ít .

 

Thời đại , trong hành lang chắc chắn camera giám sát.

 

Cô nhanh ch.óng lấy một chiếc túi đeo chéo màu đen từ trong gian , nhét bốn cọc đô la Hồng Kông trong.

 

Lại lấy một cuộn gạc, cô vội vàng căn phòng lúc nãy, tiện tay đóng c.h.ặ.t cửa .

 

Tô Mỹ Lê đang ở trong phòng vệ sinh, dùng nước rửa vết thương trong lòng bàn tay, đau đến toát mồ hôi lạnh, nhưng mảnh thủy tinh vẫn trôi .

 

Vừa đầu , thấy cô mới hai ba phút , Tô Mỹ Lê lập tức khóa vòi nước, nhỏ giọng : “Cô còn gì, mau chạy ! cũng mau ch.óng rời khỏi đây thôi.”

 

kiếm chút đỉnh... Đây là phần của chị.” Vừa , cô đeo chiếc túi lên hình mảnh mai của cô .

 

Đối phương dùng bàn tay thương lập tức kéo khóa, thấy tiền, mắt cô liền trợn tròn.

 

“Cô... cô dám kiếm chác địa bàn của Đại lão Vinh ? Đây mà là một chút đỉnh , đây là...”

 

Cứ tưởng cô sẽ , dám , ai ngờ bàn tay nhỏ trắng nõn nà rút hai cọc, đẩy về phía Liên Hiểu Mẫn.

 

“Cho cô , giữ hai vạn tiêu là , nếu cần tiền, một xu cũng lấy của cô.”

 

“Chúng mau chạy thôi! Sau chuyện gì, một gánh, sẽ khai cô ! Dù khác cũng thấy là một theo Lục Trường Thủy đến đây.”

 

Liên Hiểu Mẫn cạn lời, đúng là tố chất của đại tỷ giang hồ mà, đủ nghĩa khí, sợ c.h.ế.t... Cô cúi đầu đôi giày cao gót mũi nhọn của cô , còn dám đ.á.n.h !

 

“Được , chị mau lên , phần lớn tiền lấy , đây là phần... nhỏ của chị. Chạy cái gì mà chạy, phía , theo .”

 

Cô nàng xinh mơ hồ, “Phần lớn, phần nhỏ”? Đầu, là cái đầu ... Mơ mơ màng màng, tiền nhét chiếc túi đeo cô.

 

Hơn nữa, vóc dáng nhỏ bé kéo cô đến bên cửa sổ, chỉ vài động tác cõng cô lên lưng.

 

Đây? Đây là nhảy lầu !

 

Cô nhắm mắt, nhảy thì nhảy thôi.

 

Kết quả là, cơ thể chao đảo vài cái, cô ôm c.h.ặ.t lấy đôi vai nhỏ bé , chẳng mấy chốc đáp xuống đất an .

 

 

--------------------

 

 

Loading...