Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 173: Lên bờ không dễ dàng
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:35:35
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những dải phao cứu sinh dài, sự dẫn dắt thầm lặng của Liên Hiểu Mẫn, còn cách bờ biển gần nhất hơn bốn trăm mét, đây là vùng đất liền gần nhất thể thấy bằng mắt thường, những nơi khác đều thấy , vẫn còn khá xa.
Mọi cùng hướng về mục tiêu , gắng sức bơi tới, thiết đẩy phía hỗ trợ nên cũng quá vất vả.
Công tắc tay chuyển sang mức công suất cao nhất.
Càng lúc càng gần đất liền, chân của Liên Hiểu Mẫn chạm lớp cát sỏi mịn đáy biển.
Tiến thêm hơn hai mươi mét nữa, cuối cùng chân cũng thể vững, thế là ý nghĩ lóe lên, cô liền cất chiếc máy trong tay gian, tự quạt mạnh mấy cái, là đầu tiên lên bờ.
Cô tháo chiếc phao cứu sinh , đang định kéo dây thừng để giúp Béo Đôn ở phía lên.
Đột nhiên, trong khóe mắt, cô thoáng thấy bảy tám từ phía mấy tảng đá lớn cách đó hơn mười mét trong bóng tối đột ngột lao .
Hai kẻ dẫn đầu đều cầm s.ú.n.g trong tay, xông thẳng về phía họ.
“Béo Đôn, T.ử Thu, đừng lên vội!”
Ngay lúc hét lên câu đó, cô nhanh ch.óng rút hai con d.a.o găm từ bên hông, nhắm thẳng hai kẻ cầm s.ú.n.g mà phi tới, trúng ngay n.g.ự.c chúng.
“Lão Đại!”
Có kẻ hét lên một tiếng, vội vàng xổm xuống kiểm tra đất.
Không ngờ đối phương tay tàn nhẫn đến , mấy kẻ còn mắt đều đỏ ngầu, tên nào tên nấy lăm lăm mã tấu xông tới vây lấy cô.
Liên Hiểu Mẫn nhân lúc chúng đang kiểm tra hai kẻ , nhanh gọn cởi sợi dây thừng buộc bao tải , đặt đồ lên bờ mặc kệ.
Nấp bao tải, cô “vèo” một tiếng rút một khẩu s.ú.n.g lục giảm thanh, giấu lưng.
Trong lòng cô rõ, gặp đội tuần tra của Cảnh sát Hoàng gia thì đụng đám xã hội đen cướp đường.
Hương Cảng bây giờ, thế lực xã hội đen lớn, cũng đây là của băng đảng nào, chuyên những chuyện ở bờ biển.
Sớm những vượt biên vất vả lắm mới lên bờ, chịu thêm một kiếp nạn bãi biển, chỉ cướp sạch tài sản mà còn lấy mạng, t.h.i t.h.ể ném xuống biển.
Nghe lúc đông nhất, mặt biển vô t.h.i t.h.ể trôi nổi, thật sự bi t.h.ả.m.
Sáu còn , kẻ nhặt lấy s.ú.n.g từ tay hai c.h.ế.t.
Một gã đầu trọc ba mươi tuổi hét lớn: “Con ranh c.h.ế.t tiệt, đúng là c.h.ế.t! A Lực, A Triều, bắt sống nó, giữ đám vượt biên trái phép , lóc từng d.a.o một để báo thù cho Lão Đại.”
Bọn chúng cho rằng hai con d.a.o của đối phương rời tay, lúc chỉ thể tay đối phó, thấy lên bờ đầu tiên chỉ là một cô gái trẻ tuổi, nên một lòng bắt sống cô để tay hành hạ cho hả giận.
Không ngờ rằng, chúng sắp theo Lão Đại .
Chỉ thấy Liên Hiểu Mẫn chút do dự, tung một cú đá bay về phía kẻ đang đến gần, cú đá dùng hết mười thành công lực, trúng thẳng thái dương của .
Gã đàn ông vạm vỡ hình xăm kín tay lập tức bay văng ngoài, miệng sùi bọt mép, úp sấp xuống đất tắt thở.
Vì dùng sức quá mạnh, cơ thể cô xoay một vòng vững vàng đáp xuống bãi cát đầy sỏi đá và vỏ sò, nhưng hề ảnh hưởng, tựa như một chiếc đinh đóng c.h.ặ.t xuống đất.
Năm kẻ còn c.h.ế.t sững, trong phút chốc hiểu , kẻ dám lên bờ đầu tiên xem tuyệt đối đơn giản. Gã đầu trọc lập tức giơ s.ú.n.g lên, chuẩn bóp cò.
Liên Hiểu Mẫn còn nhanh hơn , cô nổ s.ú.n.g .
“Tách... tách...”
Khẩu s.ú.n.g lục lắp ống giảm thanh phát tiếng nhỏ, gã đầu trọc và một kẻ khác lập tức b.ắ.n vỡ đầu, ngã gục bãi biển, thủy triều dâng lên bờ, xô thể bất động của chúng.
Còn ba tên, thấy tình hình , liền đồng loạt lao lên.
Đám liều mạng đều là những tay đ.á.n.h đ.ấ.m chuyên nghiệp, trong lòng chúng rõ, chạy là thoát , chẳng lẽ hai chân nhanh hơn s.ú.n.g .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-173-len-bo-khong-de-dang.html.]
đối phương chỉ một , cách gần, thể nào chống ba bên cùng tay, chắc chắn sẽ phần thắng.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Đòn quả thực hạn chế Liên Hiểu Mẫn tiếp tục dùng s.ú.n.g, nếu cô còn đến gần b.ắ.n một , thì hai kẻ còn sẽ xông quật ngã cô.
Trong lúc cấp bách, cô nổ s.ú.n.g nữa mà chỉ thể vung nắm đ.ấ.m để đối phó.
Gã gầy đầu tiên dang rộng hai tay định ôm lấy cô, lao thẳng tới.
Thân hình nhỏ nhắn linh hoạt lập tức cúi gập , nhanh ch.óng né tránh, lách sang một bên gã, khiến đối phương trở thành tấm chắn cho hai kẻ đang tấn công tới.
Một tay cầm s.ú.n.g, tay nắm c.h.ặ.t thành quyền, đ.ấ.m mạnh hai phát bụng gã gầy.
Cú đ.ấ.m vô cùng mạnh mẽ, như một cây b.úa tạ nện xuống, đối phương lập tức gập , kêu lên đau đớn.
“Á…” Gã lập tức phun một ngụm m.á.u tươi, ôm bụng bãi cát, vẻ mặt vô cùng đau đớn.
Hai kẻ còn thấy , đồng loạt vung nắm đ.ấ.m, nhắm đầu và n.g.ự.c Liên Hiểu Mẫn, cô cũng đưa hai tay lên, gắng gượng đỡ đòn.
Cánh tay của đối phương tê rần, nhưng chúng vẫn tiếp tục tấn công, rằng lúc tuyệt đối thể dừng .
Liên Hiểu Mẫn thấy sơ hở, đưa bàn tay cầm s.ú.n.g , nhanh như chớp tóm lấy cổ tay một tên, dùng thuật cầm nã, bẻ ngược lưng, một tiếng hét t.h.ả.m vang lên, cánh tay gã gãy, quỳ rạp mặt đất.
Chỉ còn tên cuối cùng, cô lãng phí thời gian nữa, giơ tay lên b.ắ.n một phát, gặp Lão Đại , xa , đang đợi chúng mày đấy.
Thái độ của hai kẻ đang rên rỉ đau đớn mặt đất lập tức đổi.
Chúng trợn trừng đôi mắt kinh hoàng, chằm chằm nữ sát thần , run rẩy dùng tiếng Phổ thông giọng Quảng Đông : “Xin tha mạng, tha cho chúng , hai chúng chỉ là lính mới của Tân Nghĩa An, là đàn em theo Báo Ca…”
Mặc kệ là bang phái nào, đường khẩu nào, ngoài Trần Hạo Nam , tha một ai.
Cô giơ tay b.ắ.n thêm hai phát nữa, tiễn chúng một đoạn đường.
Liên Hiểu Mẫn dắt s.ú.n.g thắt lưng, vội vàng tìm hai con d.a.o găm của , dùng nước biển rửa sạch cất .
Cô thầm nghĩ, đám đều đáng c.h.ế.t, lẽ chúng mua chuộc cảnh sát tuần tra biên phòng ở khu vực , chuyên cướp g.i.ế.c những đồng bào Đại Lục vượt biên, gặp thì diệt.
Tạm thời quan tâm đến những chuyện khác, cô vội vàng để hỗ trợ những phía .
Vừa xử lý đám , tổng cộng chỉ mất đến mười phút.
Cô lội xuống nước, tóm lấy chiếc phao cứu sinh của Bùi T.ử Viêm, tháo nó khỏi bé, một tay ôm đứa trẻ vài bước bờ, đợi bé vững mới tiếp tục men theo sợi dây thừng kéo lên bờ.
Kéo cả một chuỗi thế ... cũng khá là hăng hái đấy nhỉ, tay cứ thu dây liên tục, cũng dìu dắt từ từ bước lên bãi cát.
Liên Hiểu Mẫn sợ lũ trẻ hoảng sợ nên cố tình dẫn họ về phía bãi biển bên cạnh.
Bùi T.ử Hi ở cuối cùng cũng lên bờ, Liên Hiểu Mẫn hiệu cho , bảo chăm sóc về phía , còn và Tôn Học Phong thì xử lý đám lúc nãy.
“Lục soát tiền Hồng Kông chúng , chúng tiền để xe buýt... còn hai khẩu s.ú.n.g nữa, đó cứ kéo hết tảng đá là .”
Tôn Học Phong gật đầu, cảnh tượng khi Tiểu Lão Đại tay mà chậc chậc lưỡi, hung hãn thật.
Anh vội vàng nhặt đồ.
Liên Hiểu Mẫn nhặt bao tải của lên, ngẩng đầu thì đột nhiên thấy mấy bóng đang trôi nổi mặt nước.
Trong lòng cô thầm đoán, chắc đến tám phần cũng là “ cùng đường” , tối nay các cảm ơn chính vì chọn ngày lành tháng để cập bến Hương Cảng đấy, thấy , nhặt về một mạng.
Không cần cảm ơn ~
--------------------