Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 172: Vượt biên đến Cảng Đảo
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:35:34
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôn Học Phong còn mang về bốn chiếc bao tải gai chắc chắn, đây là thứ mà Liên Hiểu Mẫn dặn dò từ , ba cái thùng lớn ở thùng xe tiện mang vác, bắt buộc bỏ .
Lấy hết đồ đạc bên trong , chuyển sang bao tải gai, chia cho bốn mang theo.
Ba thùng đồ lấy từ nhà Triệu Sở Chu, chủ yếu là hai thùng vàng thỏi, tổng cộng 240 cây vàng lớn, nặng 76 kilôgam.
Còn một thùng chứa một vạn tệ tiền Đại Đoàn Kết và tám vạn đô la Mỹ.
Cùng với một ít kim cương, châu báu ngọc ngà trang sức, tất cả đều đựng trong những chiếc hộp nhỏ, sẽ dễ va đập vỡ nát.
Ngoại trừ đô la Mỹ, những thứ thực cũng sợ nước.
mà thùng nhựa đựng nước, còn một tấm vải nhựa lớn.
Dùng tấm vải nhựa bọc đô la Mỹ sợ nước , đặt một chiếc thùng nhựa rỗng, bên phủ thêm ít quần áo cũ, đậy nắp dùng dây thừng buộc cho thật c.h.ặ.t.
Lúc cũng băng dính, Liên Hiểu Mẫn cũng thể lấy .
Đến lúc xuống nước thì cứ để cái thùng nổi mặt nước, cứ thế mà mang theo thôi.
Bên trong nếu b.ắ.n chút nước, ướt một chút thì cũng đành chịu , ảnh hưởng lớn. Nhiệm vụ trông coi cái thùng sẽ giao cho Bùi Diệu Huy, vẫn là bơi giỏi nhất trong họ.
Vàng thỏi cứ 60 cây một nhóm, cho một bao tải, trọng lượng 19 kilôgam.
Đến lúc đó, Liên Hiểu Mẫn, Tôn Học Phong, Bùi T.ử Hi, Tào Bảo Giang mỗi mang một bao, khi cần bơi thì dùng dây thừng buộc .
Kim cương, châu báu các thứ đều cho bao tải của Liên Hiểu Mẫn, do cô phụ trách.
Tào lão gia t.ử tuy sáu mươi tuổi nhưng vẫn gân cốt tráng kiện, sức khỏe . Ngày thường, ông dưỡng sức ở Tào gia thôn , cách giữ gìn sức khỏe.
Đâu giống như nhà họ Bùi ở trong tù gần một năm, dáng vẻ tiều tụy.
Bây giờ cũng chỉ thể giao nhiệm vụ cho ông .
Mọi lên xe, Tôn Học Phong lái xe, thẳng đến điểm hẹn qua một .
Chiếc xe tải , bề ngoài chỉ là một chiếc xe vận tải bình thường, sự che chở của màn đêm, cho dù ai đó thấy đường cũng nhất thời nhận điều gì.
Chỉ cần thấy những trông vẻ đặc biệt trong thùng xe là .
Cuối cùng họ cũng đến gần bãi biển khu vực Xà Khẩu, Hồng Thụ Lâm. Còn cách một đoạn, họ vội vàng dừng ở một nơi hẻo lánh.
Mọi mang theo đồ đạc phụ trách, lượt xuống xe.
Chiếc xe tải đỗ ở đây. Liên Hiểu Mẫn bảo Tôn Học Phong dẫn những khác về phía bãi biển , tìm chiếc thuyền đậu ở bờ, liên lạc họ Tề, đợi sẵn ở đó.
Cô ở để xử lý chiếc xe tải, sẽ đuổi theo .
Những chuyện đều sắp xếp với Tôn Học Phong từ , hiểu rõ các chi tiết, liền gật đầu, dẫn lặng lẽ về phía .
Liên Hiểu Mẫn thấy ai đầu , trời thì tối đen như mực, chắc chắn cũng thể thấy bên , trong bóng tối, cô lập tức thu chiếc xe tải gian.
Bản cô cũng nhanh ch.óng gian đồ, uống một viên Dịch Dung Đan, biến thành dáng vẻ của Lâm Tử.
Sau khi chuẩn xong, cô lóe ngoài, nhanh ch.óng chạy một đường vòng, hướng về phía bên của bãi biển.
Cô mới đặt thuyền xuống nước ở bờ biển thì thấy một bóng đang tìm đường về phía .
Tôn Học Phong theo lời Tiểu Lão Đại, bảo những khác nấp trong bụi cây , còn thì tìm thuyền.
Anh cũng dám bật đèn pin, từng bước mò mẫm tìm kiếm, cuối cùng cũng thấy một chiếc thuyền ở phía , bên cạnh một đang , trong lòng khỏi kích động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-172-vuot-bien-den-cang-dao.html.]
Đoạn Ngọc thật lợi hại, sắp xếp chu đáo đến thế! Anh dám lơ là, tự qua nối tín hiệu .
“Ngựa hoang bất kham trời đất rộng…”
Đối phương lập tức đáp lời: “Chim hồng cô độc giữa nước mây. Là Tôn Học Phong ? là Tề Lâm.”
Tôn Học Phong bước hai bước tới , kỹ , chỉ thấy đối phương là một còn trẻ, ánh mắt sáng như trời, giữa hai hàng lông mày toát lên vẻ khí ngời ngời.
Anh vội vàng nắm lấy tay đối phương, phấn khích : “ , Tề, cuối cùng cũng tìm !”
Đối phương mỉm , gật đầu: “Chúng tranh thủ thời gian, theo yêu cầu của cô Liên, thuyền đưa đến, giao cho đấy, xin cáo từ ! Chúc các vị một đường thuận lợi! Hẹn gặp ~”
Tôn Học Phong chắp tay cảm ơn, bóng lưng , loáng một cái nhanh ch.óng biến mất trong rừng cây ven bờ, quả là thủ khỏe khoắn, nhanh nhẹn lạ thường.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Anh đầu vẫy tay với Bùi T.ử Hi đang theo phía xa, hiệu cho qua phía bụi cỏ, dẫn qua đây.
Chẳng mấy chốc, già trẻ lớn bé đều tới, Tôn Học Phong dìu lượt lên thuyền, đúng lúc , phía một bóng nhỏ bé tới, dáng là ai .
Đến gần kỹ, chính là Liên Hiểu Mẫn!
Thấy lên thuyền, cô vỗ vỗ cánh tay Tôn Học Phong, hai cùng đẩy thuyền biển, sức trâu của Liên Hiểu Mẫn, việc thật nhẹ nhàng.
Đẩy một đoạn, Tôn Học Phong lật lên thuyền , đưa tay kéo cô lên.
Đến buồng lái ở đầu thuyền, nhấn nút khởi động, thao tác thành thạo, lái thuyền thẳng tiến.
Đây là thuyền tuần tra của đời , tiên tiến và dễ điều khiển hơn bao nhiêu , chuẩn bài vở từ , giờ phút lái thuyền vô cùng tự nhiên.
Tuyến đường là gần Cảng Đảo nhất, nhiều bơi qua, chỉ bốn năm cây , nhưng là cửu t.ử nhất sinh.
Nghe ở Xà Khẩu còn nhiều rắn độc, cô còn đặc biệt chuẩn t.h.u.ố.c giải độc cho , lỡ như lúc đẩy thuyền rắn nước c.ắ.n thì dùng ngay, nhưng may mà chuyện gì.
Thuyền nhỏ nhanh, lâu hơn nửa quãng đường, đợi đến khi gần bờ bên một chút thì xuống nước .
Mọi chuẩn sẵn sàng, buộc tất cả đồ đạc mang theo lên thật chắc chắn, mỗi mặc một chiếc phao cứu sinh lượt xuống nước.
Người xuống nước đầu tiên là Liên Hiểu Mẫn, mười một còn lượt xuống nước, nổi mặt nước, đối tượng cần chăm sóc đặc biệt là ba đứa trẻ.
Người thứ hai là Bùi T.ử Viêm, ngay bé là chị hai, lúc nhóc ngoan ngoãn ôm c.h.ặ.t phao cứu sinh.
Bên cạnh Bùi T.ử Thu là hai cô em họ A San và A Kha, hai cô bé đều bơi, bơi cũng khá giỏi, chia hai bên Bùi Diệu Huy.
Xa hơn về phía , Tào Bảo Giang và Bùi Triệu Gia mỗi một bên, ở giữa bảo vệ Đường Ngọc Chi.
Bùi T.ử Hi cùng, chuyên bảo vệ là Vương Tuệ Kỳ ở phía .
Cả một đoàn bắt đầu gắng sức quạt nước về phía , mặt biển tối đen như mực, ánh mờ mịt, trong lúc vội vã ai mà để ý chiếc thuyền nhỏ phía , bỗng chốc biến mất thấy .
Liên Hiểu Mẫn cất thuyền , lòng cũng yên tâm , phen sắp xếp của cô, g.i.ế.c c.h.ế.t bao nhiêu tế bào não mới đến bước , dễ dàng lắm .
Giờ thì , cô lén khởi động thần khí mà Hải Vương nên ở nước — thiết đẩy bơi siêu nhỏ!
Mọi chỉ cảm thấy, hiểu , tối nay quạt nước cũng khổ cực như trong tưởng tượng, cứ... nhẹ nhàng bơi , do đầu dẫn dắt .
Liên Hiểu Mẫn buộc bao tải , tay nắm c.h.ặ.t thiết đẩy, cẩn thận dẫn đường ở phía .
Đồng thời phóng tinh thần lực, luôn quan sát tình hình bãi biển đối diện.
Cô , trận chiến khó khăn vẫn còn ở phía , gì chuyện dễ dàng đến bờ bên an như .
Nếu thì chẳng nhiều c.h.ế.t ngay khi sắp cập bờ như thế.
--------------------