Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 171: Tới huyện Bảo An, chuẩn bị xong xuôi
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:35:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Liên Hiểu Mẫn về bên đường lớn, đợi một lúc thì Bùi T.ử Thu ở phía cũng đuổi kịp.
"Hiểu Mẫn, ? Mấy ?" Gương mặt nhỏ nhắn của cô tràn ngập vẻ căng thẳng, cảnh giác quanh bốn phía.
"Yên tâm , tiên nhân tự diệu kế, chúng mau về thôi, tình hình căng , chuồn mau!"
Bùi T.ử Thu phì , vội vàng chạy theo cô về, quả dưa hấu lớn lưng thật là nặng, thế mua một quả thôi... để cho Hiểu Mẫn vác.
là một bạn .
Hai cuối cùng cũng chân như gió mà chạy về đến khu cắm trại, Bùi T.ử Thu mệt đến sắp c.h.ế.t, cô đặt gùi xuống, phịch xuống bãi cỏ thở hổn hển.
Liên Hiểu Mẫn vội với : "Phải chuồn thôi, các chiến hữu. Trên đường hai đứa em về, đúng lúc của đội kiểm tra đang về phía ..."
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
"Chắc là gần đây phát hiện chạy báo cáo, nhưng em tìm cách... chặn họ một lúc, thể câu giờ một chút, chúng ngay bây giờ."
Sắc mặt đều đổi, lập tức dậy thu dọn đồ đạc, đông , đồ đạc đơn giản nên nhanh xử lý xong.
Từng một lên xe, cuối cùng Tôn Học Phong lái chiếc xe tải, Liên Hiểu Mẫn ở ghế phụ, tiếp tục lên đường.
Vốn dĩ kế hoạch là tối nay mới địa phận tỉnh Mân, bây giờ sớm hơn .
Liên Hiểu Mẫn vẫn đang thầm oán trong lòng: Quần chúng nhân dân bây giờ thật là cảnh giác, phát hiện đáng ngờ là lập tức chạy báo cáo, haiz.
Hơn hai tiếng , họ cuối cùng cũng rời khỏi địa phận tỉnh Chiết, thế là cũng chẳng dừng nữa, buổi trưa mua ít bánh bao và thức ăn, chia cũng tạm đủ ăn.
Cứ như , chiếc xe tải như mệt mỏi, ngày đêm nghỉ mà lao về phía , đường cũng gặp rắc rối gì nữa.
Từng làng chài nhỏ ven biển, tựa như những viên minh châu lấp lánh, điểm xuyết đường bờ biển của tổ quốc.
Liên Hiểu Mẫn đăm đăm cảnh vật ngoài cửa sổ, trong lòng khỏi cảm thán: Non sông gấm vóc của tổ quốc, thật sự giống như một bức tranh rực rỡ sắc màu!
Vào năm 1969, thể một chuyến như thế , thực sự là một ký ức quý giá.
Người nhà họ Bùi xe đều chung cảm nhận, tuy chuyến trốn chạy vô cùng vất vả, nhưng cuối cùng cũng là hữu kinh vô hiểm, và lúc , họ ngày càng xa quê hương...
Đối với họ, đây là một cuộc hành trình đường .
………………………………
Sáng sớm ngày hai tháng bảy, hơn năm giờ, trời còn sáng, chiếc xe chạy con đường quê ở ngoại ô huyện Bảo An.
Xe thể tiếp về phía , quá gây chú ý, lỡ như để mắt tới thì , vì họ tìm chỗ dừng xe.
Tôn Học Phong lái xe, cố gắng tìm một nơi kín đáo, mất một lúc, cuối cùng cũng đến một khu rừng hẻo lánh mới dừng xe .
Liên Hiểu Mẫn đang nhắm mắt ngủ ở ghế phụ cũng tỉnh dậy, hai bàn bạc quyết định nghỉ ngơi ở đây.
Tối nay sẽ xuất phát đến bãi biển khu vực Xà Khẩu, Hồng Thụ Lâm.
Ban ngày cũng thể lung tung, giấy giới thiệu, kiểm tra sẽ gặp phiền phức.
Giấy giới thiệu của Tam Đạo Câu cũng phù hợp với phận của nhiều như .
Không một ai trong họ từng đến đây, đợi trời sáng, sẽ để Tôn Học Phong mang theo một lá thư giới thiệu, giả vờ là đến đây công tác, ngoài xác nhận tuyến đường, cũng đến bãi biển xem xét tình hình thực tế.
Kiếp Liên Hiểu Mẫn xem qua tài liệu, nên lên kế hoạch sẵn sàng.
Cách trốn sang Hương Cảng chủ yếu đường thủy và đường bộ.
Dựa theo tuyến đường, thuyền nhỏ hoặc bơi qua từ tuyến phía tây thường là lựa chọn hàng đầu.
Nói cách khác, là xuống nước từ khu vực Xà Khẩu và Hồng Thụ Lâm, bơi qua vịnh, đổ bộ ở Nguyên Lãng, phía tây bắc Tân Giới của Hương Cảng ở bờ đối diện.
Sau khi xuống xe, ai nấy đều nghỉ ngơi chỉnh đốn.
Hai lái xe cũng ăn cơm, ngủ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-171-toi-huyen-bao-an-chuan-bi-xong-xuoi.html.]
Mọi đều , tối nay sẽ vượt biên trái phép sang Hương Cảng, đây là mục đích cuối cùng của chuyến vất vả bao ngày qua.
Phải dưỡng tinh súc nhuệ , đợi đến tối chắc chắn sẽ tốn sức.
Khoảng mười giờ sáng, Tôn Học Phong tỉnh dậy .
Anh hôm nay về về sẽ bộ một quãng đường nhỏ, tốn thời gian, nên ăn cùng , mang theo thư giới thiệu vội vàng lên đường.
Liên Hiểu Mẫn đến trưa một giờ mới tỉnh ngủ, Bùi T.ử Thu nấu cho cô một bát mì.
Bây giờ đồ ăn còn nhiều, là ngày cuối cùng, nên cũng cố gắng để thừa, thể nấu món gì đều nấu ăn hết.
Mọi nghỉ ngơi tại chỗ, chỉ chờ đêm xuống.
Ngày hôm đó cứ thế lặng lẽ trôi qua, Liên Hiểu Mẫn tranh thủ lấy cớ dạo xung quanh, lén lút gian, chuẩn sẵn sàng từng thứ cần thiết.
Từ lúc ngoài ngày 21 tháng 6 cho đến tận bây giờ, mười một ngày trôi qua trong nháy mắt, phần lớn thời gian cô đều ở cùng , hiếm khi thời gian riêng để gian.
Sau khi tắm rửa qua loa, cô kiểm tra một lượt những chiếc rương lớn của Bùi gia đang cất tạm trong phòng khách của biệt thự.
Tổng cộng mười bốn chiếc rương, bao gồm sáu chiếc của Tào Bảo Giang, và tám chiếc tìm từ nhà Hồ Nhất Tấn.
Cô đến khu vực trung tâm vận tải hàng hóa của cảng Duy Cảng, một nữa xác nhận chiếc thuyền tuần tra nhỏ tìm thấy đó, thể chở hai mươi , đủ dùng.
Cô lôi mười hai chiếc phao cứu sinh chuyên dụng biển, bơm căng từng cái một.
Giữa mỗi chiếc phao cứu sinh nối với bằng một sợi dây thừng dài và chắc chắn, cứ hai chiếc cách một chừng hai mét.
Cứ như , tất cả nối thành một chuỗi, cô thu dọn gọn gàng treo lên mạn thuyền.
Chủ yếu là do bản cô bơi giỏi, chỉ bơi ch.ó một cách miễn cưỡng.
Hơn nữa, Bùi gia cả già trẻ nhỏ, thể lực càng kém, chỉ đành nhờ đến một chút “công nghệ cao” thôi.
May mà trung tâm vận tải hàng hóa ở bến tàu Duy Cảng vẫn còn đó, thứ gì mà tìm chứ? Đây vốn là nơi chuyên vận chuyển đường biển mà.
Cô “thiết đẩy nước siêu nhỏ” trong tay, khóe miệng nhếch lên, thần khí trong tay, biển cả là của !
Món đồ đây cô từng dùng , là do phó chủ nhiệm phòng hậu cần Mã Uy dạy cho cô .
Hai họ là em , lúc đó đột nhiên lôi một cặp máy móc kích thước tương tự như loa máy tính để bàn nhỏ, : “Hiểu Mẫn, cho em xem một thứ ho , chúc em trở thành Hải Vương thực thụ!”
Sau cô mới , đây là thiết đẩy nước hai chân vịt mệnh danh là nhỏ nhất thế giới, dù bơi cũng thể tung hoành trong bể bơi, ngoài biển khơi~
Kích thước của nó nhỏ, khó phát hiện, còn thể điều chỉnh hai mức tốc độ, chậm một chút cũng , vốn dĩ nó thiết kế để ngắm cảnh.
Đến lúc đó chắc chắn cô sẽ dùng mức tốc độ chậm nhất, nếu bơi vù vù nhanh như , chẳng sẽ lộ tẩy .
Chỉ điều thời lượng pin lắm, chỉ 60 phút.
mà, đối với cô thì cả, tối nay khi nào đến gần bờ bên một chút mới xuống nước dùng, thế là quá đủ .
Pin sạc đầy ắp, cô còn chuẩn thêm một cái dự phòng, đảm bảo gì sai sót.
Sau khi chuẩn thỏa, cô rời khỏi gian, tiếp tục canh gác xung quanh.
Đây là ngày cuối cùng , tuyệt đối thể để lặp tình huống như ở huyện nhỏ , quần chúng tố giác.
Hy vọng Bùi gia thể bình an đến đích, như cô cũng xem như thành bước đầu tiên của nhiệm vụ.
Cuối cùng hoàng hôn cũng buông xuống, lúc trời nhá nhem tối thì Tôn Học Phong trở về.
Anh ăn tối ở tiệm cơm quốc doanh nên cần ăn nữa, đến báo cáo tình hình với Liên Hiểu Mẫn, thứ đều dò xét kỹ càng, tất cả đều thuận lợi, chỉ chờ xuất phát.
--------------------