Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 166: Chạy thoát khỏi tử địa
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:35:28
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi Liên Hiểu Mẫn và hai họ xong tình hình, cô giả vờ lấy từ trong túi nửa cọc tiền "Đại đoàn kết" còn khi đưa cho Nghiêm Thải Hà một nửa lúc nãy, năm sáu trăm tệ, nhét hết tay Triệu Sở Chu.
Đối phương sững sờ, vội từ chối: “Cháu gì , cần …”
Cô kiên quyết : “Triệu Đại Bá, tiền là cháu tiện tay lấy từ nhà gã họ Hồ lúc nãy, tiền của cháu . Nhờ giúp việc, thì dễ nhưng cháu thực hề đơn giản, bác cứ cầm , xem như là tiền của tên súc sinh đó đền bù cho hai chị em họ.”
Triệu Sở Chu , cuối cùng cũng gật đầu: “Thôi , nhưng cần nhiều đến thế , đến lúc đó tiền thừa bao nhiêu bác sẽ để hết cho hai chị em chúng nó. Nhà chúng gặp chuyện , e là hai đứa nhỏ cũng sẽ khó khăn.”
Bùi Diệu Huy bên cạnh : “Thực và Viện trưởng Nghiêm cũng quen . Ông tuy khám bệnh ở phòng khám nữa nhưng y thuật cao siêu, thật ngờ biến cố ập đến nhanh như .”
Ba bàn bạc xong, quyết định để Liên Hiểu Mẫn ngoài đưa Nghiêm Thải Hà .
Mấy ngày cứ ở tạm nhà họ Triệu , đừng ngoài lộ diện, mắt cứ im lặng quan sát tình hình .
Lần cô bằng cửa chính, chỗ chiếc xe Jeep, hiệu cho cô gái theo .
Cô đưa Nghiêm Thải Hà nhà, giới thiệu giải thích chuyện cho cô .
Nghiêm Thải Hà vị Triệu Bá Phụ bằng lòng giúp đỡ, liền “phịch” một tiếng quỳ xuống mặt ông và Liên Hiểu Mẫn.
“Liên cô nương, Triệu Bá Phụ, cảm ơn ơn cứu mạng của hai !” Nói xong, cô lấy tay che mặt nức nở.
Trong lòng cô vui mừng khôn xiết, vận mệnh của hai chị em cô từ đêm nay một nữa đổi, cuối cùng cũng tìm một lối thoát.
Liên Hiểu Mẫn đỡ cô dậy, an ủi vài câu.
Thấy việc sắp xếp thỏa, thể ở lâu hơn, cô hiệu cho Bùi Diệu Huy, thể .
Hai cùng vợ chồng Triệu Sở Chu chuyển cả ba chiếc hòm lên xe Jeep. Hòm nhỏ, cốp để hai chiếc, ghế để một chiếc, gian vẫn còn khá rộng rãi.
Bùi Diệu Huy nắm c.h.ặ.t t.a.y bạn cũ, chia tay , đến khi nào mới ngày gặp , đôi bên hãy tự bảo trọng!
Triệu Sở Chu và vợ là Thanh Như càng nghẹn ngào hơn, cuối cùng khẽ dặn dò bên tai mấy câu: Nhớ giữ gìn sức khỏe, tương lai sẽ là biển rộng mặc cá lội, trời cao mặc chim bay, thể thỏa sức vẫy vùng.
Sau khi mấy rơi lệ từ biệt, Bùi Diệu Huy ghế phụ, Liên Hiểu Mẫn lái xe, nhanh ch.óng phóng ngoài thành.
Chuyến mất gần một tiếng rưỡi, hy vọng bên phía xe tải chuyện đều thuận lợi.
Cuối cùng, nửa giờ, họ đến ngã rẽ hẹn, thấy chiếc xe đang đỗ bên đường phía , cả hai thở phào nhẹ nhõm.
Liên Hiểu Mẫn đỗ xe bên cạnh, thấy Tôn Học Phong đang bãi cỏ, dựa một gốc cây lớn, nghỉ ngơi quan sát tình hình xung quanh.
Những khác xuống xe, lúc đều ở trong thùng xe, để phòng khi tình huống bất ngờ thể nhanh ch.óng rời .
“Hai cuối cùng cũng đến !” Người đang đất lập tức dậy, bước hai bước gần.
“Ừm, chuyện thuận lợi, đỡ Bùi bá bá lên xe tải , em sẽ chuyển mấy cái hòm lên, còn chiếc xe Jeep đỗ ở phía khu rừng , sẽ khác đến lấy theo lời em dặn.”
Đối phương gật đầu, đỡ Bùi Diệu Huy lên thùng xe, Tào Bảo Giang ở kéo thêm một cái, ông lên xe mà tốn chút sức nào.
Người nhà họ Tào thấy ông cuối cùng cũng trở về, trái tim treo lơ lửng mới đặt xuống.
Trong lúc chờ đợi, đều quần áo.
Họ còn dùng chậu men xe, đổ nước sạch rửa mặt, ai cần bôi t.h.u.ố.c cũng bôi, còn ăn chút gì đó, bây giờ trông ai nấy đều tươi tỉnh hẳn lên.
Một gia đình trải qua đủ cả bi hoan ly hợp, giờ phút thể đoàn tụ bên , thực sự là một điều may mắn tột cùng.
Liên Hiểu Mẫn mỗi vác một chiếc hòm lớn đặt lên xe, khiến những xe từng thấy “cảnh tượng hoành tráng” đều ngây .
là thể trông mặt mà bắt hình dong, hình nhỏ bé mảnh khảnh của cô gái , ngờ bản lĩnh thật sự.
Sau khi chuyển hết đồ đạc, cô một lái chiếc xe Jeep đến phía một khu rừng kín đáo hơn, ở một nơi ai thể thấy, ý niệm động, cô liền thu nó gian.
Lại về xe tải, Tôn Học Phong lái xe, Liên Hiểu Mẫn cho, bảo cũng thùng xe ngủ một giấc cho ngon, sáng mai hãy đổi ca.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-166-chay-thoat-khoi-tu-dia.html.]
Xét về thể chất, Tôn Học Phong bằng , cũng vất vả cả đêm, đối với thường mà , chắc chắn là mệt mỏi , thể lái xe trong tình trạng kiệt sức nữa.
Anh đành ngủ. Người nhà họ Bùi cộng thêm Tào Bảo Giang, tổng cộng mười , thêm Tôn Học Phong, ở trong thùng xe cũng chỉ thể chen chúc thôi.
Nam nữ mỗi một bên, ở giữa đặt mấy cái thùng và đủ thứ đồ dùng.
Mọi đều đến nước , khổ nào mà chịu , như là lắm .
Trải chăn bông và chiếu xuống , những mệt mỏi và thương thì thẳng ngủ , những còn thể gắng gượng thì dựa nghỉ ngơi, phiên xuống.
Trong buồng lái chỉ còn một Liên Hiểu Mẫn, chiếc xe tải chạy con đường lúc nửa đêm, cảm giác , khá là đặc biệt.
Cô lấy tai Bluetooth , nhét tai, nhạc phóng xe con đường một bóng , trong lòng dâng lên một cảm giác vui sướng tự do, hề buồn ngủ chút nào.
Cơ hội như thế , thật sự hiếm .
Trong đầu, hiểu hiện lên một khuôn mặt, đó là Trương Văn Dũng, một đôi mắt phượng hẹp dài, mặt mang theo ý .
Đã gần hai tháng gặp, khi trở thành tài xế xe tải, giống như em lúc , lái xe tải, ngược xuôi ngày đêm, rong ruổi con đường tự do ?
Hai họ, trong cốt cách thật sự giống như đúc từ một khuôn .
Nếu kiếp em là đàn ông, thì chắc chắn sẽ là một như Trương Văn Dũng, còn nếu kiếp của là phụ nữ, thì cũng... giống em thì !
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Hì hì, cảm giác thật kỳ diệu, là kiểu tri kỷ như Bá Nha T.ử Kỳ, thì mới sự ăn ý nữa.
Không, Bá Nha T.ử Kỳ cũng chỉ là ngưỡng mộ lẫn mà thôi, e rằng thể so sánh với mức độ tương đồng giữa em và Tam Dũng Ca.
Liên Hiểu Mẫn lúc đang mải mê suy nghĩ, hề , Trương Văn Dũng đường công tác trở về, cũng đang rơi hiểm cảnh.
………………………………
Cứ thế phóng nhanh một mạch, mãi đến hơn tám giờ sáng mới tìm một khu rừng, cho xe dừng ở một nơi kín đáo.
Những trong thùng xe tỉnh dậy, lượt xuống xe tìm chỗ vệ sinh.
Bùi T.ử Thu mang hết đồ nghề nấu ăn trong rừng, tìm một chỗ dùng đá xếp thành một cái bếp tạm, nhóm lửa nấu cháo.
Gạo và mì sợi ít, còn một hũ dưa muối, hai giỏ đầy ắp trứng ngỗng muối, nửa bao táo và chuối, nửa bao rau xanh, cà chua và dưa chuột, một lọ muối tinh nhỏ, một chai nước tương.
Giữa mùa hè nóng nực, thức ăn mang theo đều là những thứ thể để vài ngày mà vấn đề gì.
Liên Hiểu Mẫn thể để thiếu đồ ăn chứ, cả đêm qua, miệng cô ngừng nghỉ, uống nước trái cây ăn vặt, thoải mái bao, cho nên bây giờ cũng chẳng đói chút nào.
Cô rửa mặt, vệ sinh một lát, nhân cơ hội tìm một nơi kín đáo để gian, mất mười phút để tắm một trận tốc chiến, một bộ quần áo y hệt bộ cũ.
Tốc độ đúng là ngày càng nâng cao, quả thật là đẳng cấp chiến đấu.
Sau khi , cô chào hỏi , ăn , ngủ đây, cứ tự nhiên nhé.
Bùi Triệu Gia và Đường Ngọc Chi cô với vẻ mặt đau lòng: “Vất vả cho con , con mau ngủ .”
Nơi tuy kín đáo, nhưng đều cố gắng hành động thật nhẹ nhàng.
Trèo lên thùng xe , cô thấy Tôn Học Phong đang dựa mép ngoài ngủ say sưa, xem là mệt lắm !
Những khác đó đều rón rén, sợ thức giấc, nên ngủ ngon.
Bước qua chiếc thùng lớn ở giữa, cô tìm một tấm chiếu bên trong, lót một chiếc áo gối, xuống ngủ say tít.
Sáng sớm trong rừng khá mát mẻ, chẳng mấy chốc cô chìm mộng .
--------------------