Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 160: Giải cứu
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:35:22
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tôn Học Phong trong lòng tính toán, theo lời Bùi T.ử Hi, dãy nhà trệt sáu gian phía , gian đầu tiên thường mấy canh gác phiên trực đêm, ít nhất là ba , đây là những cần giải quyết.
Mấy gian nhà còn chỉ giam nhà họ Bùi.
Nơi kín đáo, giam giữ phạm nhân nào khác, việc cô lập mấy nhà họ Bùi là do gã họ Hồ cố tình .
Xem vì vàng bạc châu báu, thủ đoạn nào cũng dám dùng, thật là táng tận lương tâm.
Bức tường cao hai mét, hai vươn tay là với tới, lật trèo lên tường, nhảy trong sân lập tức chia hành động.
Liên Hiểu Mẫn loáng một cái lao tòa nhà nhỏ với tốc độ nhanh nhất.
Khoảng cách trong vòng hai mươi mét, cô nhanh ch.óng rắc một ít t.h.u.ố.c mê từ gian , rơi xuống mặt hai ở tầng một.
Hai đang bàn chuyện, chẳng đột nhiên chuyện gì, một cơn choáng váng ập đến, mấy giây gục xuống, bất tỉnh nhân sự.
Giải quyết xong hai , cô rón rén bước lên cầu thang lên tầng hai.
Phòng thẩm vấn tầng hai, một phòng trống, phòng còn , ngoài Bùi Diệu Huy và Hồ Nhất Tấn thì còn hai nữa.
Trong lòng tính toán xong, Liên Hiểu Mẫn đến cửa, trong tay nắm hai hòn đá. Cô phát hiện thứ dùng khá , thấy m.á.u.
Chứ mà m.á.u me be bét, dọn dẹp hiện trường phiền phức lắm.
Ba gã trong phòng còn đủ cho cô tay, cô liền đạp cửa xông .
Chỉ một tiếng "Rầm!", cô sải bước dài nhảy trong, giơ tay lên, nhanh như chớp ném hai "quả bóng bàn đặc ruột" ngoài.
Hai đang dựa tường tiếng đạp cửa đột ngột cho giật nảy , đang ngơ ngác về phía cửa.
Trong lúc còn đang sững sờ, kịp phản ứng gì, đầu trúng đòn, "Bịch! Bịch!", cả hai lượt ngã lăn đất.
Trong phút chốc, Hồ Nhất Tấn phản ứng nhanh, lập tức rút s.ú.n.g lục bên hông, giơ tay định b.ắ.n.
Liên Hiểu Mẫn sớm để ý đến , thấy phản ứng khá nhanh, cô tung một cú đá bay, lập tức đá văng khẩu s.ú.n.g.
Ngay đó, cô lao lên tung một cú đ.ấ.m cằm , Hồ Nhất Tấn chỉ cảm thấy hai mắt tối sầm, đập bàn việc bên cạnh, m.á.u rỉ từ khóe miệng.
Hắn nén đau, phát hiện đối phương hình nhỏ nhắn, liền liều mạng một phen.
Tay vịn mép bàn mượn lực, hung hăng lao tới, định cận chiến để giữ chân đối phương.
Liên Hiểu Mẫn lách một cái, tóm lấy một cánh tay của , dùng thuật cầm nã vặn một cái, đối phương hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, cánh tay bẻ gãy, áp lực mà quỳ rạp xuống đất.
Mọi chuyện xảy quá nhanh, chỉ vỏn vẹn mười mấy giây.
Bùi Diệu Huy đang ghế ở bên hề động đậy, thể đoán rốt cuộc là ai, lẽ nào cũng đến vì ?
cả nhà giam cầm nhiều ngày như , còn kế sách dự phòng nào, gì cứu viện chứ.
Vậy là kẻ thù của Hồ Nhất Tấn, đến tìm báo thù ? Hay là, cũng đến vì của cải nhà ...
Trong nháy mắt, vô ý nghĩ lóe lên trong đầu, nhưng tay đang còng, thể gì chứ, chỉ đành yên quan sát.
Liên Hiểu Mẫn buông tay , đất lúc thoi thóp, bò cũng bò nổi.
Cô cúi , nhặt khẩu s.ú.n.g đất lên, lục lọi túi của ba , nhanh tìm thấy chìa khóa còng tay.
Cô tới nhanh ch.óng mở còng tay cho Bùi Diệu Huy. Người cởi trói cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, xem ác ý với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-160-giai-cuu.html.]
"Bác Bùi, Bùi Diệu Huy, đúng ạ?"
"Cô nương, cô quen ? Cô là..."
Liên Hiểu Mẫn xác nhận nhầm, : "Cháu đến để cứu , bác theo cháu , rời khỏi đây ."
Nói xong cô liền xoay ngoài, cô lo lắng cho Tôn Học Phong, dù bên đó cần cứu cũng nhiều hơn, còn già trẻ nhỏ, tình trạng sức khỏe cũng rõ thế nào.
Bùi Diệu Huy cũng dù thế nào cũng nhanh ch.óng tìm nhà, rời khỏi nơi .
Ý của Hồ Nhất Tấn ban nãy quá rõ ràng, tay với , bây giờ xem như nhặt một mạng.
Anh đến cửa, nhưng xoay , tên súc sinh vẫn còn thở, đang rên rỉ đau đớn mặt đất, nghiến răng, định tha cho .
Trên bàn một con d.a.o ngắn và sắc bén, đó là con d.a.o ban nãy dùng để uy h.i.ế.p , ngờ rằng, bây giờ phong thủy luân chuyển, gã họ Hồ rơi tay .
Anh bước tới, cầm lấy con d.a.o, chút do dự, tiến lên kết liễu mạng sống của tên súc sinh .
Bùi Diệu Huy hề chuyện hai đứa con trai của đêm nay suýt nữa hạ độc thủ, trong lòng chỉ nghĩ: Thi Vận, linh hồn trời của em đừng tan , cả báo thù cho em !
Liên Hiểu Mẫn ở phía , thực là cô cố ý , giao Hồ Nhất Tấn cho xử lý là nhất.
Muốn giải mối hận trong lòng, rút đao c.h.é.m kẻ thù. Gã họ Hồ hại Bùi Diệu Huy tan nhà nát cửa, cũng đáng nhận kết cục như .
Bùi Diệu Huy giam lỏng suốt, nhiều vết thương, chỉ là khá yếu ớt.
Anh rút d.a.o , nắm c.h.ặ.t trong tay, thở hắt một thật sâu, vì quá xúc động nên chút kiệt sức.
Thế nhưng, trong lòng hiểu rõ, thể trì hoãn, mau ch.óng xuống lầu tìm nhà mới là việc quan trọng, thế là cố gắng gượng, ngoài cửa, đuổi theo phía .
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Liên Hiểu Mẫn đang đợi ở cầu thang, thấy tình trạng sức khỏe của lắm, cô bèn tiến lên đỡ một tay, dứt khoát dìu lấy vai , nhanh ch.óng xuống cầu thang.
Ra đến bên ngoài, cô buông tay, bảo đợi ở chỗ tối bên tường, còn sẽ nhanh về nhanh, nhất định sẽ đưa ngoài.
Bùi Diệu Huy quả thực chút trụ nổi, vịn tay tường, yên lặng chờ đợi, như cũng vướng chân cô cứu .
Người bước chân nhẹ nhàng, như một con én trong đêm tối, nhanh ch.óng chạy về phía dãy nhà trệt. Đến nơi qua, cửa phòng đầu tiên ba đang gục, xem , tiểu việc .
lúc , từ trong dãy nhà trệt , thò đầu là một ông lão tóc bạc trắng.
Haizz, trong lòng cô hiểu rõ, đây chắc chắn là Bùi Triệu Gia . Thật đáng thương cho một nhân vật lừng lẫy giới thương trường năm xưa, gặp kiếp nạn , tóc bạc trắng chỉ một đêm.
Cũng hơn nửa năm qua, ông vượt qua như thế nào.
Bùi Triệu Gia thấy một bóng đen đến mặt, ông giật một cái, nhưng lên tiếng.
“Ông Bùi, cháu là bạn của T.ử Thu, theo cháu.” Liên Hiểu Mẫn vội vàng nhỏ.
Vẻ mặt ông lão lập tức thả lỏng, ông gật đầu, rằng đêm khuya tĩnh lặng, cố gắng lên tiếng hỏi nhiều, rời cũng muộn.
Ông kéo tay phu nhân Đường Ngọc Chi, thẳng ngoài, theo là hai cô cháu gái ngoại.
Đi cuối cùng là vợ của Bùi Diệu Huy, Vương Tuệ Kỳ, mặt cô trắng bệch, trông tình hình , Tôn Học Phong dìu ngoài.
Vừa ngẩng đầu lên thấy tiểu lão đại đến, cũng thở phào nhẹ nhõm, một đám già yếu bệnh tật , thật sự quá khó khăn, đúng là chút luống cuống tay chân.
Liên Hiểu Mẫn tới đỡ , cô để vai nách Vương Tuệ Kỳ, dùng cơ thể để dìu cô , như đối phương mới thể miễn cưỡng dễ dàng hơn một chút.
--------------------