Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 135: Cứu Vương Tân Điền trở về

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:34:33
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Liên Hiểu Mẫn đến mặt gã mặt rỗ đang liệt đất, đá một cái hỏi: “Mày và cái gã họ Vu tên là gì? Lão đại của các ngươi là ai, tổng cộng bao nhiêu ? Không thì chỉ c.h.ế.t.”

 

Gã đàn ông đau đớn ôm cánh tay, vẻ hung hãn mặt biến mất sạch, lúc chỉ luôn miệng cầu xin tha mạng.

 

, hết! Có thể tha cho một mạng ?”

 

tên là Hứa Nhị Lư, là Vu Xuân Bình, biệt hiệu ‘Tay chơi’, là kẻ đầu Tứ đại pháo thủ của chúng , là cánh tay đắc lực của lão đại…”

 

Hứa Nhị Lư nếu thành thật khai báo, e rằng hôm nay khó thoát khỏi kiếp nạn, bèn khai tất cả: “Lão đại của chúng tên là Đỗ Đại Khuê, biệt hiệu ‘Độc Sơn Long’, ông mới dẫn mười hai em đến Tam Đạo Câu…”

 

“Để, để lục soát nhà Trương Văn Dũng, nếu thì bắt cóc tống tiền luôn, còn hộ gia đình chân núi, một con nhỏ ăn mày qua thiết với , một cô gái trẻ, cũng đến đó…”

 

Hắn liếc trộm nữ Diêm Vương mặt, khụ, chắc đến tám phần là vị nhỉ?

 

Đậu Bao đang xổm ở góc tường, cởi trói cho Vương Tân Điền, thấy Trương Văn Dũng… thương ư?

 

Anh đột nhiên ngẩng đầu, Liên Hiểu Mẫn một cái đầy ẩn ý, hai một màn đầy lúng túng…

 

Liên Hiểu Mẫn ho một tiếng, đột nhiên phát điên~

 

Trong lòng gào thét: Làm gì chuyện đó chứ, ai là thương của ! Chẳng đều là em ~ Đây là cái tên c.h.ế.t tiệt nào, ăn bậy bạ thế?

 

, chắc chắn là do “tay trong” đó .

 

Bình thường em và Trương Văn Dũng qua , bất kể là đến hậu sơn luyện võ, là đến nhà khách, đều kín đáo.

 

Xem tay trong cũng dạng , cố tình điều tra, tìm manh mối, thời gian chắc cũng ít.

 

Cô tranh thủ thời gian tiếp tục tra hỏi: “Tay trong cài cắm trong thôn là ai, còn nữa, nhóm , gã họ Vương đó, lai lịch thế nào?”

 

Gã đàn ông đang quỳ đất lập tức kinh hãi thất sắc, ngờ đối phương đến cả chuyện cũng nắm rõ.

 

“Vương Bưu là tên đầu sỏ đặc vụ, trong tay còn sáu , qua thiết với lão đại, vẫn luôn cung cấp vật tư cho nhóm chúng lưng, đó để chúng việc cho .”

 

“Ở Tam Đạo Câu một thanh niên trí thức, là do cài , chuyện của Trương Văn Dũng cũng đều do đó dò la, nhưng cụ thể là ai.”

 

Chắc chắn là Vu Lôi , Liên Hiểu Mẫn thầm nghĩ.

 

Hứa Nhị Lư thấy cô gái nhỏ mặt đang mải suy nghĩ, chút ngẩn .

 

Hắn bất ngờ vươn cánh tay thương , đoạt lấy con d.a.o trong tay cô, nếu thể khống chế cô con tin, dường như vẫn còn chút cơ hội.

 

Hắn nghĩ, một cô gái nhỏ thì thể bao nhiêu sức lực chứ.

 

Không đợi Liên Hiểu Mẫn tay, Đậu Bao ở bên cạnh luôn chú ý quan sát lập tức giơ tay b.ắ.n một phát về phía Hứa Nhị Lư, tiễn tên thổ phỉ xảo quyệt về Tây Thiên.

 

Liên Hiểu Mẫn gật đầu với .

 

Hai nhanh ch.óng kiểm tra vết thương của Vương Tân Điền, gãy xương, đều là vết thương ngoài da, chỉ là vẫn thể tỉnh .

 

“Đậu Bao ca, nhanh ch.óng về Tam Đạo Câu, thể để trong thôn xảy chuyện , đội dân quân trị an chắc chắn chống đỡ nổi.”

 

“Anh mau cất mấy thứ bốc khói , dập tắt đống lửa ở cửa, những thứ khác mặc kệ, em cõng Tân Điền ca, chúng mau thôi!”

 

Đậu Bao gật đầu, lập tức ngoài dập lửa.

 

Anh tay chân lanh lẹ nhặt tổng cộng ba khẩu s.ú.n.g ngắn, còn s.ú.n.g săn và túi đạn của Vương Tân Điền cũng tìm thấy, dùng một cái sọt tre ở cửa để đựng, con d.a.o phay mang theo cũng bỏ , đeo lên .

 

Gã tên Vu Xuân Bình , khi d.a.o đ.â.m n.g.ự.c thì ngã gục xuống gầm giường, Đậu Bao nhớ con d.a.o găm của Hiểu Mẫn, bèn tới, rút d.a.o găm lau sạch.

 

Đang định dậy trả cho cô, đột nhiên, để ý thấy gầm giường gỗ một cái rương gỗ nhỏ chế tác khá tinh xảo.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-135-cuu-vuong-tan-dien-tro-ve.html.]

Cũng chỉ rộng hơn bốn mươi centimet, một cái rương khá nhỏ, khom lưng lôi nó .

 

Anh dùng d.a.o găm cạy thẳng ổ khóa, mở xem, bên trong ngờ là mười thỏi vàng lớn, còn năm cọc tiền Đại Đoàn Kết, chắc là năm nghìn tệ!

 

Đậu Bao nào từng thấy nhiều vàng thỏi và tiền như , tim đập thình thịch như trống trận, đến ngây cả .

 

"Hiểu Mẫn, em mau !" Anh ôm chiếc hộp nhỏ, kích động dậy.

 

Liên Hiểu Mẫn nhận con d.a.o găm của cất , liếc mắt đồ trong chiếc hộp nhỏ vui vẻ : "Đậu Bao ca, bỏ gùi mang ~"

 

"Được thôi!" Người đang hưng phấn, miệng toe toét đến mức khép , đặt thẳng chiếc hộp gỗ nhỏ trong chiếc gùi lớn đeo lên lưng.

 

Nhìn Vương Tân Điền mặt đất, thầm nghĩ: Tân Điền ca ơi, trận đòn của uổng công , hê hê, chúng phát tài .

 

Liên Hiểu Mẫn khom xuống, Đậu Bao phụ giúp đỡ Vương Tân Điền dậy, dìu lên lưng cô .

 

Anh rõ trong lòng, sức của Hiểu Mẫn lớn hơn nhiều, con lợn rừng mấy trăm cân mà cô cõng lên chạy lon ton còn thành vấn đề, cõng Vương Tân Điền càng nhẹ nhàng hơn.

 

Bây giờ tranh thủ thời gian về mới là quan trọng nhất.

 

Dọn dẹp xong xuôi, hai rời khỏi căn nhà tranh.

 

Đậu Bao , Liên Hiểu Mẫn cõng Vương Tân Điền theo .

 

nghĩ một lát, cảm thấy cần xử lý hiện trường để ai thể tra , thế là lúc khỏi cửa cố tình lề mề cùng, kéo dài cách.

 

Đèn dầu và đống lửa trong nhà tranh đều tắt, tối đen như mực.

 

cũng cần đầu , ý niệm động, năm cái xác ở phía lưng đều thu gian, đặt một nhà kho nhỏ, đợi lúc nào rảnh sẽ tìm một vách núi để xử lý.

 

Cứ như , họ tăng nhanh bước chân, gần như dùng tốc độ nhanh nhất để về phía Tam Đạo Câu.

 

Đừng thấy lưng cô còn cõng một , cần dùng đèn pin, mà Liên Hiểu Mẫn chạy còn nhanh hơn cả Đậu Bao.

 

một lòng mau ch.óng về làng, lo lắng cho an nguy của , hận thể mọc thêm cánh bay về, liên tục phóng tinh thần lực, chọn những nơi dễ mà nhanh ch.óng tiến về phía .

 

Trong bóng tối, cô chạy như bay đường núi, bước chân nhẹ nhàng như đất bằng, chẳng mấy chốc bỏ xa Đậu Bao ở phía .

 

Cũng thèm để ý đến , dù cũng lạc , cứ cố gắng nhanh một chút .

 

Liên Hiểu Mẫn cứ thế bung hết tốc độ, nhanh chạy khỏi núi Đại Thanh, men theo con đường nhỏ chân núi, về sân nhà .

 

Nhìn xa, trong làng lửa cháy ngút trời, nơi nào bốc cháy, loáng thoáng còn thấy tiếng la hét đ.á.n.h đ.ấ.m.

 

Liên Hiểu Mẫn trong lòng nóng như lửa đốt, vội vàng đẩy cửa sân, cõng Vương Tân Điền gian nhà phía tây, nhẹ nhàng đặt lên giường sưởi.

 

Bây giờ, cuối cùng cũng an , còn chuyện thổ phỉ làng nữa.

 

bước khỏi cổng sân, Đậu Bao cũng chạy về tới nơi, thở hồng hộc mặt cô .

 

"Trời má ơi, Hiểu Mẫn, em lợi hại thật đấy, chân sắp gãy đến nơi mà cũng theo kịp em." Anh chống nạnh, mồ hôi đầu mặt chảy ròng ròng.

 

"Đậu Bao ca, lát nữa đối phó với thổ phỉ, dùng s.ú.n.g săn , s.ú.n.g lục và tiền bạc đều giấu hầm nhà em ."

 

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Cất đồ xong, hai khóa cổng sân , chạy thẳng về phía ánh lửa bốc lên.

 

Đợi đến khi họ chạy về phía đông, đến giữa làng, thì thấy Vương Khuê đang dẫn hơn mười , chiến đấu với một đám bịt mặt.

 

Một đống củi trong sân của trụ sở đội sản xuất đốt cháy, bảy tám dân làng đang dập lửa, còn hơn mười , vớ lấy v.ũ k.h.í để hỗ trợ đội dân binh.

 

--------------------

 

 

Loading...