Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 130: Gương mặt lạ lẫm dò hỏi mấy người trong đội Ngũ Hổ

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:34:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiền Gia thấy Lâm T.ử thì cũng vui, mời nhà , tự pha .

 

Liên Hiểu Mẫn quanh, trong sân ai khác, Thuận Hỷ giải thích: “Bọn họ giao hàng cả , mấy hôm , ba em Nhị Vinh còn một chuyến lên huyện, giờ vẫn về.”

 

Thuận Hỷ và cả ngoài việc tiếp, Tiền Gia gọi Thuận Hỷ , bảo với Tiểu Mao về đây một chuyến.

 

Hai trong nhà chuyện một lát, Tiền Gia kể cho Lâm T.ử một chuyện.

 

Gần đây, mấy kẻ lạ mặt đến chợ đen tìm ông , mua một ít t.h.u.ố.c.

 

Chủ yếu là t.h.u.ố.c trị ngoại thương, núi sâu săn b.ắ.n, để phòng khi cần đến.

 

Chuyện cũng bình thường thôi, nhưng đó bọn họ còn hỏi dò Tiền Gia, xem ông ở thôn Tam Đạo Câu thợ săn nào giỏi, thường xuyên núi sâu .

 

Trong lời , bọn họ nhắc đến tên của Trương Văn Dũng.

 

Chuyện khiến Tiền Gia cảnh giác, nhưng bề ngoài ông vẫn thản nhiên, ở đây, quen nhiều trong thôn.

 

Đợi bọn họ , ông vội bảo Tiểu Tứ và Tiểu Mao đang việc trong nhà bên cạnh, lộ mặt, bám theo một đoạn để dò xét cho kỹ.

 

Bằng trực giác, Tiền Gia cảm nhận đám toát một luồng khí nguy hiểm.

 

Nhìn qua là bọn họ nông dân ruộng, vết chai tay thì chắc chắn cầm d.a.o cầm s.ú.n.g ít , còn là s.ú.n.g săn s.ú.n.g gì thì .

 

Ông chủ yếu lo lắng, liệu liên quan đến chuyện bán lương thực cho thôn đây , điều tra tới tận đây .

 

hai hơn nửa ngày, khi về thì , mấy đó đến thôn Tam Đạo Câu mà đến thôn Cao Gia.

 

Ở bên đó, bọn họ còn hỏi thăm một tên là Vương Tân Điền, là cháu trai cả của lão thợ săn nổi tiếng gần xa Vương Liên Hữu.

 

Hình như còn hỏi thăm hai khác nữa, nhưng rõ tên.

 

Hai Tiểu Tứ đám chuyên hỏi thăm thợ săn để cái quái gì, vốn định theo tiếp để xem bọn họ ở , tiện cho việc tiếp tục điều tra lai lịch.

 

ngờ, đám từ cửa núi gần công xã, tiến thẳng Đại Thanh Sơn, đợi đến tối mịt cũng thấy nữa.

 

Mấy đó cũng mang theo đồ nghề săn b.ắ.n, lẽ nào trong núi còn của bọn họ, để hội họp ?

 

trời tối mịt, cũng cách nào núi lớn tìm , thế là đành về báo tin cho Tiền Gia.

 

Liên Hiểu Mẫn im lặng lắng , đợi Tiền Gia kể xong, cô bảo ông kể kỹ hơn về tướng mạo của mấy đó.

 

“Tổng cộng bốn , ba đến ba mươi tuổi, đều mặc đồ đen từ đầu đến chân, còn một gã đàn ông trông gần bốn mươi, vẻ là kẻ cầm đầu, mặc một chiếc áo khoác vải màu xám nhạt, chủ yếu là bắt chuyện với .”

 

Tiền Gia cẩn thận nhớ , tiếp: “Gã cầm đầu lớn tuổi đó là một cao to, cao gần một mét tám, nhưng gù lưng, cắt đầu đinh, mặt đen, để râu, đúng , cổ một vết sẹo dài hơn một tấc.”

 

“Trong ba trẻ tuổi hơn, một gã mập trắng mặt tròn, giống Nhị Vinh, vóc dáng cũng tương đương, nhưng mũi tẹt, mặt mày trông hung dữ.”

 

“Hai còn thì gầy gò, đều nhỏ con, cao một mét sáu tám, trông như hai em, giống , đều mũi khoằm, môi mỏng, đầu còn tóc bạc sớm. Người hơn ba mươi tuổi, trông như em cũng hai sáu, hai bảy.”

 

Vừa xong, đúng lúc Tiểu Mao trở về, khi sân, gọi về chắc chắn là chuyện, bèn cài then cửa sân mới nhà.

 

Tiền Gia bảo Tiểu Mao kể cho Lâm T.ử một nữa về quá trình theo dõi hôm đó.

 

Tiểu Mao cẩn thận kể , bỏ sót bất kỳ chi tiết nào mà quan sát .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-130-guong-mat-la-lam-do-hoi-may-nguoi-trong-doi-ngu-ho.html.]

, lúc trời nhá nhem tối, hai em lùn đó chỉ về phía thôn Tam Đạo Câu với gã cầm đầu, hình như ý , là đến hỏi một nào đó ở Tam Đạo Câu, dò hỏi thêm một chút.”

 

"Rốt cuộc cầm đầu đó xua tay, cho họ , bốn họ cửa núi."

 

Liên Hiểu Mẫn hỏi Tiểu Mao: “Họ đến nhà Vương Tân Điền kiểm tra ?”

 

“Chắc là , chúng bám theo từ xa, thấy gã mập trắng trong đó một thôn.”

 

Tình hình cũng kể kha khá , Tiền Gia bèn bảo Tiểu Mao cũng xuống uống chút , hỏi Tiểu Tứ .

 

“Tiểu Tứ đến khu chợ đen gần bệnh viện công xã , vẫn về.”

 

Liên Hiểu Mẫn : “Cũng cần tìm Tiểu Tứ nữa, Tiểu Mao khá rõ ràng .”

 

thấy Tiền Gia lo lắng về chuyện , bèn : “Chuyện bán lượng lớn lương thực cho các thôn, thực xử lý thỏa .”

 

“Sẽ ai truy tra chuyện , chỉ cần em trướng chúng ai nấy đều kín miệng, thì sẽ bất kỳ phiền phức nào tìm đến.”

 

Tiền Gia gật đầu, thở phào nhẹ nhõm, : “Người của chúng chắc chắn chuyện hệ trọng, tuyệt đối sẽ để lộ chút thông tin nào.”

 

Liên Hiểu Mẫn tiếp: “ cảm thấy đám đến đây ý . Nếu trong núi còn đồng bọn thì lượng của chúng thật sự ít, chừng sẽ gây chuyện gì. họ nhắm , mà là nhắm .”

 

Tiền Gia và Tiểu Mao cùng kinh ngạc về phía Lâm Tử, hiểu lời cô ý gì.

 

mà, chuyện liên quan đến an nguy của Lâm Tử, thì chính là chuyện của họ.

 

Tiền Gia trầm giọng : “Vậy chúng thể gì?”

 

Liên Hiểu Mẫn vốn định bảo họ cử một đưa tin cho Trương Văn Dũng, kể sự việc để chút cảnh giác.

 

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

thì đây Trương Văn Dũng và Tiền Gia cũng quen , chuyện nhắc đến tên , báo một tiếng cũng là chuyện bình thường.

 

Thế nhưng, cô nhớ , mấy hôm Tam Dũng Ca và Hổ T.ử theo đoàn xe tải , còn đến các tỉnh phía Nam. Trước khi , họ còn nấu cho cô một bữa ngon, hơn một tháng mới về.

 

Thôi bỏ , ít nhất thì rời khỏi nơi , cũng bớt nguy hiểm hơn.

 

với Tiền Gia: “Nếu đám đó đến chỗ ông, nhớ kỹ tuyệt đối tiết lộ chuyện quen Trương Văn Dũng, chuyện liên quan đến , đừng để liên lụy.”

 

“Nghe vẻ họ tầm thường, của nhà nước, cũng giống dân xã hội đen, đừng theo dõi nữa, kẻo gặp nguy hiểm.”

 

Tiểu Mao vội : “Chúng sợ nguy hiểm, chuyện của chị chính là chuyện của chúng , nếu là kẻ thù tìm tới cửa, đến bao nhiêu chúng cũng sợ chúng!”

 

Liên Hiểu Mẫn mỉm , vỗ vỗ vai Tiểu Mao: “ gì. Đây kẻ thù của , rốt cuộc là thế nào, cũng chắc . lẽ nhanh thôi sẽ đến lúc ngã ngũ, chắc chắn đối phó , yên tâm .”

 

mở nắp chiếc gùi lưng, lấy tay nải nhỏ đặt bên trong , đáy gùi còn một cái l.ồ.ng nhỏ, cô xách nó , đặt lên bàn đưa cho Tiền Gia.

 

“Hai con bồ câu?” Tiền Gia chút kinh ngạc.

 

“Là bồ câu đưa thư, chuyện gì gấp cần báo cho , thể dùng hai đứa nhỏ để truyền tin cho .”

 

Thực hai con bồ câu, cũng chỉ là hai con bồ câu bình thường… chẳng học bản lĩnh đưa thư gì cả.

 

, Liên Hiểu Mẫn dùng tinh thần lực thôi miên chúng , thể , ở một mức độ nào đó chúng thể tâm ý tương thông với cô. Đừng là mang một mẩu giấy nhỏ, mà ngay cả việc dùng ý niệm để miêu tả nhân vật, cảnh tượng cho cô cũng khó lũ bồ câu.

 

--------------------

 

 

Loading...