Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 128: Tình cờ gặp chuyện ồn ào

Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:34:26
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khoảng tám giờ tối, Liên Hiểu Mẫn dừng xe đạp điện ở một nơi gần công xã, tìm một chỗ vắng vẻ đưa cả lẫn xe gian.

 

uống một viên Dịch Dung Đan, biến thành dáng vẻ và vóc của Lâm Tử, sang trang phục nam.

 

Sắp bước đầu hè tháng sáu, tiết trời còn mát mẻ nữa, cô chỉ mặc một chiếc áo khoác vải bông gai màu xanh đậm và một chiếc quần dài màu đen.

 

Lâm T.ử cao 1 mét 73, mắt một mí, hình gầy gò nhưng là cơ bắp săn chắc. Chẳng ai thể ngờ rằng, trai trẻ trông chỉ mới mười sáu, mười bảy tuổi chính là ông trùm Tiền Gia.

 

Chỉnh trang xong xuôi, cô đeo một cái gùi lên lưng, khỏi gian tiếp tục bộ về phía chợ đen gần nhà máy dệt.

 

Chưa đến sân nhà của Tiền Gia, chỉ tới gần lối con hẻm dẫn đến chợ đen thì cô bỗng thấy một trận cãi vã ồn ào vọng .

 

Vốn định thẳng qua, nhưng cô dừng bước, về phía đó.

 

Cách đó chừng năm, sáu mươi mét, cô thấy một bé choai choai đang níu c.h.ặ.t cánh tay của một gã đàn ông mặt mày bặm trợn trạc ba mươi tuổi buông, còn giằng lấy cái bọc vải trắng nhỏ mà gã đang xách ở tay còn .

 

Gã đàn ông trung niên trợn tròn mắt, la lối gì đó, thấy thế nào cũng buông tay, cứ quấn lấy mãi, gã nổi nóng lên liền thẳng chân đá bé một cái.

 

Cậu bé đá ngã xuống đất, nhưng chẳng màng đến vết thương ở bắp chân, tay vẫn buông , cơ thể nhỏ bé gầy gò kéo lê , đầu gối cọ xát mặt đất.

 

Lúc , một từ trong chợ đen , quát khẽ vài câu rảo bước gần họ.

 

Liên Hiểu Mẫn sang, chính là Thuận Hỷ nhiều ngày gặp.

 

Đầu tháng tư cô đến một nhưng gặp , xem dưỡng thương xong, việc” .

 

Chỉ thấy Thuận Hỷ sải bước lớn tới, hai lời, vung tay lên, giáng một cái tát gáy gã đàn ông trung niên: “Mày gào cái gì mà gào! Dẫn đám băng tay đỏ tới đây, phá hỏng chuyện ăn của bọn , tao g.i.ế.c mày.”

 

Gã đàn ông đột nhiên đ.á.n.h, cơn tức bốc lên ngùn ngụt, trong lòng còn chút phục.

 

Thế nhưng, gã lập tức trông thấy lưng cao gầy thêm hai nữa tới, cả hai đều hùng hổ xông về phía gã, gã liền tắt lửa ngay.

 

lật mặt còn nhanh hơn lật sách, lập tức xìu xuống, đổi sang vẻ mặt nịnh nọt, dám vênh váo nữa.

 

Thuận An và Tiểu Mao theo cũng chẳng nhiều, xông lên định cho gã thêm mấy phát, phục thì đ.á.n.h cho đến khi phục thì thôi.

 

Tiểu Mao là mắt tinh nhất, đột nhiên, ngẩng lên và thấy Lâm T.ử ở bên đường.

 

Cậu cũng mặc kệ kẻ gây sự, tự về một phía, gật đầu với ở cách đó xa chắp tay chào.

 

Liên Hiểu Mẫn thấy đối phương thấy , còn chào hỏi nữa, bèn nghĩ, thôi thì qua xem .

 

Kể từ khi trở thành “ việc màn”, cái chức ông trùm càng càng thoải mái, bao giờ đến chợ đen tự giao hàng nữa, đúng là bay bổng ha.

 

tới, cũng chào hỏi ba họ.

 

Thuận Hỷ thấy là Lâm T.ử thì vui mừng khôn xiết!

 

Anh mau ch.óng đuổi hai kẻ gây sự , trong lòng cả một bụng lời cảm ơn với Lâm Tử.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-128-tinh-co-gap-chuyen-on-ao.html.]

 

Gã đàn ông trung niên nhân cơ hội định chuồn , nhưng bé choai choai cứng đầu sống c.h.ế.t buông tay.

 

Liên Hiểu Mẫn cũng thu hút sự chú ý, chuyện tiếp với ba nữa mà về phía bé vẫn đang nửa quỳ mặt đất, chiếc quần ở đầu gối mài rách toạc.

 

“Rốt cuộc là chuyện gì? Nhóc con, đau ?” Cô lên tiếng hỏi.

 

Gã đàn ông trung niên cũng đang gỡ hai bàn tay nhỏ đang nắm c.h.ặ.t cánh tay gã , nhưng dám la lối nữa mà nhỏ: “Thằng nhóc vấn đề, rõ ràng món đồ nó mang đến mua , tiền cũng trả đủ cả, thế mà nó đổi ý.”

 

Đứng Thuận Hỷ, trai của là Thuận An cầm đèn pin rọi kỹ hai họ lên tiếng: “Diêu Lão Lục, mày tưởng khác nhận mày thì tao cũng nhận mày chắc? Sao nào, hôm nay chạy đến đây bắt nạt một đứa trẻ, gây sự địa bàn của bọn tao !”

 

Ngay đó, với em bên cạnh: “Hỉ Tử, dạo ở đây nên , gã đầu tiên , ăn đàng hoàng, chắc chắn mờ ám.”

 

Liên Hiểu Mẫn thấy, liền : “Đi, lôi sang một bên thẩm vấn.”

 

Ba lệnh, vội vàng gật đầu, túm lấy cổ áo Diêu Lão Lục, về phía con hẻm bên cạnh. Đứa bé đất lúc cũng dậy, buông tay , theo.

 

Tiểu Mao tự chợ đen canh chừng , những còn trong hẻm, nơi phần vắng vẻ hơn một chút.

 

Thuận An cũng dữ dằn, trực tiếp rút một con d.a.o găm từ hông , khua khua hai cái, chẳng cần lời thừa. Gã đàn ông vốn mặt mày bặm trợn, vẻ mặt phục cam lòng, lập tức sợ đến mức sắp tè quần, chân mềm nhũn, sống lưng dựa chân tường mới miễn cưỡng vững .

 

Liên Hiểu Mẫn thầm buồn , những lúc, tác dụng của đạo cụ quả là rõ rệt, hơn hẳn vô lời lải nhải.

 

Ngược , đứa bé chừng mười tuổi bên cạnh, vẻ mặt đầy bướng bỉnh, chẳng hề tỏ sợ hãi, hùng hồn đầy lý lẽ mà lên tiếng .

 

“Mấy vị đại ca giang hồ, ép mua đồ của cháu! Cháu lấy chút đồ cổ đổi lấy tiền, là tiền cứu mạng đó ạ... Em gái cháu sốt, sốt đến hồ đồ luôn , cháu hết cách mới đem bảo bối trong nhà , mau ch.óng bán lấy chút tiền để đóng viện phí."

 

Thằng nhóc mở miệng, chuyện dõng dạc rành rọt, còn vẻ đây, bày bộ dạng của “ trong giang hồ”, đúng là tuổi nhỏ mà ma mãnh.

 

Cậu bé lanh lợi kể tiếp cho : "Cháu đòi một trăm, trả giá thì cũng thôi , thế nhưng chỉ đưa mười đồng. Cháu bán, liền ném tiền xuống cứ thế đòi lấy đồ , thì cháu chịu!"

 

Thuận Hỷ giật lấy cái bọc vải từ tay Diêu Lão Lục, mở đưa cho Lâm T.ử xem , Thuận An bên cạnh chiếu đèn pin.

 

Liên Hiểu Mẫn cầm một món lên tay, kỹ thì thấy, đó là một miếng ngọc bài phỉ thúy màu xanh đế vương.

 

Chậc chậc, đúng là đồ , cô thật sự thích nó, nhưng mặt hề biểu lộ .

 

Lại cầm món thứ hai, mở chiếc hộp nhỏ , là một đôi nhẫn vàng nạm đá quý, kiểu dáng cũ, nhưng kích thước của hai viên hồng ngọc , thật sự sắp to bằng trứng bồ câu , đúng là đồ .

 

Đứa bé bên cạnh quả là một vẻ lanh lợi khôn khéo, giỏi quan sát sắc mặt.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

 

Cậu bé liếc mắt , hóa trông lớn tuổi mới là tiếng ở đây, dáng vẻ vô cùng kính trọng của hai bên cạnh đối với cô, liền tuyệt tầm thường.

 

Liên Hiểu Mẫn dùng khóe mắt thấy thằng nhóc , một đôi mắt cứ đảo lia lịa, về phía , thỉnh thoảng liếc hai em bên cạnh, khỏi bé chọc cho bật .

 

là tuổi nhỏ mà ma mãnh, , thể trong lòng đứa bé chắc chắn đang suy tính, ở đây ai là trọng lượng nhất.

 

"Diêu Lão Lục, chuyện ?" Cô đặt đồ vật trong bọc vải nhỏ, bảo Thuận Hỷ tiếp tục xách, lên tiếng hỏi gã đàn ông trung niên.

 

Gã đàn ông sợ đến mức sắp nhũn cả , cũng dám dối giở trò nữa, bên cạnh con d.a.o găm vẫn đang loang loáng ánh sáng trắng, nào còn dám láo nữa, thế là cúi đầu thành thật : “Vâng, là... dám gây sự nữa, tuyệt đối ! Mấy vị Lão Đại, tha cho một !”

 

Loading...