Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 123: Thịt heo xào chua ngọt và Bạt ti Địa Qua
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:34:21
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trương Văn Dũng nhét nốt hai múi quýt còn miệng, phủi phủi lớp bụi hề tồn tại tay, nhếch môi : “Được đà lấn tới ? Không vấn đề gì, tay nghề của , ngoài em thì ai diễm phúc nếm thử , ăn gì cứ lên tiếng!”
Nhìn bộ dạng đắc ý của , Liên Hiểu Mẫn cũng ăn quýt nữa, mặt mày đầy ngưỡng mộ: “Tam Dũng Ca, xem, khéo thế chứ, như món thịt heo xào chua ngọt , gọi là thế !”
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cô giơ ngón tay cái lên, động tác khen ngợi, còn huơ huơ thật mạnh mặt .
“Bố của chị dâu hai chính là bếp trưởng của nhà hàng quốc doanh, học vài chiêu từ các đầu bếp lớn trong bếp , chẳng là chuyện dễ như trở bàn tay .”
“Hơn nữa, cũng cho chút lợi lộc, Vương Sư Phụ dạy cho ít món tủ đấy.”
“Thế ở nhà cứ chê bai chị Xuân Tú suốt thế, tự trổ tài .” Liên Hiểu Mẫn bĩu môi.
“Thôi em đừng nữa, chuyện nấu nướng , là tùy tâm trạng. Tay nghề của , ngay cả Hổ T.ử cũng ăn , nó cái hưởng đó. Cũng chỉ em thôi đấy!”
Anh về phía cô gái nhỏ đang mong chờ, gương mặt xinh rạng ngời vì vui sướng.
Mái tóc dài ngang vai buộc túm một cách gượng gạo gáy, phía vẫn còn nhiều sợi tóc mái dài lòa xòa hai bên gò má trắng nõn, khuôn miệng nhỏ xinh hé để lộ hàm răng trắng tinh, thèm đến nỗi nước miếng sắp chảy tới nơi.
Nghĩ đến cô cũng dùng chính hàm răng , nhai món thịt heo xào chua ngọt một cách ngon lành... cái dáng vẻ nhỏ nhắn ... cũng đáng yêu phết.
“Nhà em những gia vị gì, xem đủ dùng …” Trương Văn Dũng dậy nhà ngoài.
“Đủ, chắc chắn đủ, nhất định đủ.” Liên Hiểu Mẫn vèo một cái bổ sung đầy đủ gia vị, mấy cái chai chai lọ lọ lập tức xuất hiện một cái kệ trong phòng chứa củi.
Chẳng mấy chốc, đôi chân dài sải mấy bước lớn, tới cửa phòng chứa củi.
Trương Văn Dũng đẩy cửa tìm đồ, thấy, đồ đạc kệ gỗ cũng đầy đủ phết nhỉ.
Trên cùng là một cái chậu tráng men màu đỏ cỡ nhỏ, đậy một miếng vải, lật xem thì thấy bên trong là một tảng thịt thăn lợn lớn.
Tầng thứ hai một ít gia vị, ừm, đúng là đầy đủ, đủ dùng .
Anh lấy hết những thứ cần thiết , đến bên bếp ở nhà chính để bắt đầu bận rộn.
Liên Hiểu Mẫn vội vàng chạy nhà tây, lục trong tủ một túi gạo nhỏ, ân cần đưa qua: “Em ăn cơm gạo trắng…”
Lúc trời nhá nhem tối, Liên Hiểu Mẫn thắp đèn dầu lên, Tiểu Nha tỉnh từ lâu.
Cô đặt em bé trong giường sưởi, dựa chồng chăn đệm, nghịch ngón chân nhỏ của .
Tiểu Phúc rửa sạch tay, đang quỳ chiếc bàn giường sưởi, ngửi mùi thơm tỏa từ bàn, cái mũi nhỏ ngừng hít hà.
“Kết Kết, ăn thịt thịt nào, Tam Dũng Ca thơm quá!”
Cậu bé dùng tay vịn mép bàn, cái miệng nhỏ ngừng mấp máy đầy sốt ruột, mắt rời khỏi đĩa thịt heo xào chua ngọt to bàn.
“Tiểu Phúc , con nhai món , chị chấm cho con chút nước sốt nếm thử nhé, còn trứng xào Tam Dũng Ca cho con nữa , cũng thơm nức mũi luôn.”
Liên Hiểu Mẫn múc một bát cháo gạo trắng từ chiếc nồi sứ nhỏ đang hâm nóng bếp, trộn thêm một chút nước sốt chua chua ngọt ngọt của món thịt heo đút cho bé.
Tiểu Phúc lim dim mắt, ăn một cách đầy hưởng thụ, thêm một miếng trứng xào, hai má phính ngừng nhai, ăn từng miếng một.
Sau khi đút cho nhóc ăn xong, món cuối cùng của Trương Văn Dũng, Bạt ti Địa Qua, cũng bày lên bàn.
“Oa, Tam Dũng Ca, cái sợi dài quá, đây là đường ạ?” Tiểu Phúc rõ ràng ăn no mà vẫn thèm thuồng món mới bưng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-123-thit-heo-xao-chua-ngot-va-bat-ti-dia-qua.html.]
Trương Văn Dũng dùng đũa gắp một chút sợi đường miếng Địa Qua, đút miệng Tiểu Phúc, nó tan ngay lập tức.
Cậu nhóc híp mắt , chép chép cái miệng nhỏ: “Ngọt thật ạ!”
Liên Hiểu Mẫn : “Con nếm thử cho vị thôi, ăn nhiều đường .” Vừa cô nhà ngoài xới hai bát cơm gạo trắng, một bát nhỏ, một bát siêu to.
Cậu nhóc ngoan ngoãn lời, chổng cái m.ô.n.g nhỏ, bò về phía Tiểu Nha, chơi với em gái.
Hai bên bàn cầm đũa lên, bắt đầu cắm đầu ăn một bữa no nê.
Món thịt bọc bột chiên ngoài giòn trong mềm, chua ngọt ngon miệng, Liên Hiểu Mẫn ăn một miếng lớn, tấm tắc khen ngợi.
Đây đúng là món kinh điển trong các món kinh điển của ẩm thực Đông Bắc! Món ngon vị chua ngọt thế , mấy ai mà cưỡng cơ chứ.
Ăn thêm hai miếng Địa Qua kéo sợi, ôi, giòn ngon ghê!
“Tam Dũng Ca, món Địa Qua kéo sợi cũng ngon ghê, hề mềm ỉu, giòn rụm.”
“Ừm, giống Địa Qua cũng ngon, nhớ đến lúc chúng săn, những củ Địa Qua em mang theo ngọt dẻo.”
Liên Hiểu Mẫn thầm nghĩ, đúng là giống lắm với Địa Qua ở đây, nhưng mấy chi tiết cũng chẳng ai để tâm.
Nhà nhà đều nấu Địa Qua, rau dại chung với cháo ngũ cốc, hoặc thành bánh cùng với bột ngô, hiếm khi ai luộc nguyên cả củ.
Hai ăn dừng , chẳng mấy chốc ăn sạch sành sanh. Trương Văn Dũng ăn hết hai bát cơm lớn, Liên Hiểu Mẫn ăn bát nhỏ mà cũng cố lắm mới xong, điều thịt thì ăn ít.
“Tam Dũng Ca, xem tài nấu nướng của đỉnh như , mà ngày thường chẳng gì cả, đáng tiếc lắm ?”
Liên Hiểu Mẫn cuối cùng cũng đặt đũa xuống, l.i.ế.m vệt nước sốt môi, vẻ mặt nịnh nọt .
Trương Văn Dũng mím môi cô , thầm nghĩ, nhóc con còn giăng bẫy .
“Sao nào, em gì?”
“Em nghĩ thế nhé, thể đến chỗ em, tha hồ phát huy tài năng của mà~ Anh xem, để em phân tích cho , học nhiều đến mấy, tay nghề giỏi đến , thì cũng kết hợp với thực hành chứ, cũng luyện tập nhiều, nào?”
“Không , cứ đến nhà em mà luyện! Nguyên liệu gì em cũng tìm sẵn cho , chỉ chờ đến tha hồ luyện tay nghề, em cũng tiện giúp thử món món .”
Trương Văn Dũng dùng chiếc khăn sạch bàn lau tay, chống khuỷu tay lên mặt bàn, các ngón tay đan , đôi mắt phượng ẩn chứa ý đối diện.
Một lúc , thong thả : “Thật thì, thích nấu ăn đến thế , chỉ là... hình như học cái gì cũng khá nhanh, gặp chuyện gì hứng thú thì bắt tay học một chút... Còn cả lái xe nữa, em tin , đầu tiên chạm , mày mò vài cái là lái luôn chiếc xe tải của bạn , Triệu Lợi Dân sợ đến mức suýt thì ngã quỵ...”
“Còn cả chuyện học nữa, dám là qua một là nhớ mãi, nhưng cũng gần như . Từ nhỏ, ba , thật cái đầu của Tam Nhi cấu tạo thế nào nữa.”
“...Xuân Tú , giống nhà họ Trương, mày mắt cũng giống mấy em, bọn họ đều mày rậm mắt to, còn thì ... Sở thích cũng giống lắm. Còn về tài nấu nướng, nhà ngoài chị dâu cả nấu ăn khá ngon , thì những còn đều vụng về...”
“Anh là Na Tra, chính là con trai khác thường nhất của Lý Tịnh.”
Liên Hiểu Mẫn đột nhiên đưa "móng vuốt" , vỗ vỗ lên đầu Trương Văn Dũng. Mái tóc dày và bồng bềnh, cứng một chút, dài ngắn, che nửa vầng trán một cách tự nhiên.
Trương Văn Dũng sững hành động bất ngờ của cô , hai giây , phì : “Em đúng là coi trọng ba quá , xem ông là Thác Tháp Thiên Vương cơ đấy, về nhà kể cho ông mới .”
--------------------