Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 116: Trương Thắng Lợi xảy ra chuyện
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:33:49
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Xuân Điền và Thẩm Xuân Kiều, một 22 tuổi, một 18 tuổi, Liên Hiểu Mẫn đều gặp .
Trông họ đều là những tài giỏi, đáng tin cậy, thể khỏe mạnh rắn rỏi, ít nhiều cũng chút võ vẽ.
Có thêm hai phụ giúp chủ yếu phụ trách việc giao hàng, Tôn Học Phong thêm nhiều thời gian và sức lực để lo liệu những việc khác.
Anh cố gắng thu mua thêm nhiều món đồ cũ chất lượng , đồng thời cũng từ từ đổi tiền mặt của Liên Hiểu Mẫn thành vàng thỏi.
Ngày thường, Tôn Học Phong tiếp tục dành nhiều thời gian để luyện võ, công phu của sự chỉ điểm của Liên Hiểu Mẫn cũng tiến bộ hề nhỏ.
………………………………
Vào một ngày giữa tháng ba, nửa đêm nửa hôm, Liên Hiểu Mẫn đang say ngủ thì bỗng thấy một hồi đập cửa dồn dập ngoài sân.
Cô trong ổ chăn ấm áp, mắt vẫn còn nhắm nghiền ngái ngủ, liền lập tức dùng tinh thần lực để kiểm tra, thì ngoài cửa là Trương Văn Dũng.
Đã nửa đêm nửa hôm thế , cô liếc đồng hồ, hơn một giờ sáng, chắc chắn là chuyện gấp.
Cô nhanh ch.óng bật dậy, mặc quần áo chỉnh tề ngoài mở cửa.
Sau khi mở cửa, giữa đêm khuya tĩnh lặng, cả hai lời nào ở bên ngoài, chỉ trao đổi bằng một ánh mắt ăn ý lặng lẽ trong.
Rảo bước căn nhà phía Tây, Liên Hiểu Mẫn thắp đèn dầu lên, cô chắc chắn là chuyện khẩn cấp nên hỏi thẳng: “Tam Dũng Ca, xảy chuyện gì ?”
Trương Văn Dũng với hình cao lớn xuống mép giường sưởi, gương mặt hề tỏ hoảng hốt, chỉ đôi mày là nhíu , hạ giọng với mặt: “Không ngoài dự đoán của , cấp phái tới, tối nay họ đưa cha , lẽ là để điều tra nghiêm ngặt chuyện mua một lượng lớn lương thực.”
Liên Hiểu Mẫn bên cạnh giường sưởi, mặt đối mặt với , cô đưa tay níu lấy cánh tay , vội vàng hỏi tới: “Rốt cuộc chuyện diễn như thế nào, kể chi tiết cho em ?”
“Tối nay, hơn mười hai giờ, hai đến nhà , gọi cha ngoài vài câu.”
“Vài phút , cha trở về, với và cả cả rằng, lãnh đạo cấp tìm ông việc gấp cần bàn, , đều là chuyện của đội sản xuất, ông còn dặn nếu mấy ngày về thì cũng đừng lo lắng.”
Anh trầm giọng tiếp: “Nghe thấy động tĩnh, cũng dậy ngoài, sắc mặt của cha là chắc chắn chuyện.”
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
“Sau khi ông khỏi, trèo tường từ sân ngoài, lén lút theo họ, còn thấy ngay khi rời khỏi nhà , cha còng tay.”
Liên Hiểu Mẫn giật , tiến gần mặt hơn, khẽ hỏi dồn dập: “Vậy theo ?”
“Anh theo họ khỏi làng, thấy một chiếc xe Jeep, trong xe là một vẻ là chỉ huy, tự lái xe, xem tính cả những đến nhà thì tổng cộng ba .”
Vẻ mặt Trương Văn Dũng nặng nề, hai tay chống mép giường, bờ vai rộng chống đỡ cơ thể, ngẩng mặt lên, dùng đôi mắt hẹp dài đang mặt .
“Người bước xuống từ trong xe đến ba mươi tuổi, vóc dáng thấp, cao nhất cũng chỉ một mét sáu tám, nhưng trông cho cảm giác nhỏ con mà tinh ...”
Anh cẩn thận hồi tưởng trong đầu.
“Người đó, cách ăn mặc thì là trong quân đội, cái khí thế sắc bén toát từ tuyệt đối tầm thường, giống như của đơn vị đặc biệt.”
Liên Hiểu Mẫn gật đầu, ghi nhớ tất cả trong lòng, tiếp tục im lặng lắng .
“Anh nhớ lời em dặn, xông đối đầu với họ... Nếu là của chính quyền phái tới thì cũng vô ích. Ba họ đưa cha lên xe Jeep, nhanh ch.óng lái , liền lập tức về tìm em.”
“Anh kể chi tiết đặc điểm ngoại hình của hai đến nhà .”
Trương Văn Dũng hồi tưởng , kể tất cả những gì quan sát .
Nghe kể xong bộ, Liên Hiểu Mẫn đồng hồ, ước tính chiếc xe đó rời hơn nửa tiếng .
Cô tập trung suy nghĩ một lúc : “Anh đừng lo, chuyện cứ giao cho em, về , ngày mai hãy trấn an nhà, cứ là chắc chắn chuyện gì to tát .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-116-truong-thang-loi-xay-ra-chuyen.html.]
Nói xong, cô nắm lấy vai đối diện, dùng chút sức, bóp nhẹ hai cái, hy vọng thể truyền cho đối phương một chút niềm tin và sức mạnh.
Trương Văn Dũng lơ đãng một chút, suýt chút nữa chút sức tay cô ấn thẳng xuống phản... Anh cố gồng , nghiêng ngả, vội thẳng .
Anh ngẩng đầu, đôi mắt phượng sâu thẳm gương mặt nhỏ nhắn mắt, do dự một lát gật đầu.
"Em nhất định lo cho an nguy của , em còn các em nữa, thật sự thì ..."
Liên Hiểu Mẫn cắt ngang lời : "Không chuyện của , bác Thắng Lợi cũng sẽ . Anh về , tình hình gì mới em sẽ lập tức tìm ."
Cứ như , tiễn Trương Văn Dũng , Liên Hiểu Mẫn trở về phòng, lập tức bế Tiểu Nha và Tiểu Phúc đang ngủ say trong gian, đặt phòng ngủ của căn biệt thự nhỏ.
Hai đứa nhỏ đổi chỗ mà , vẫn đang khò khò ngủ tiếp.
Được chuyển sang chiếc giường lớn nệm cao su, hình nhỏ bé của Tiểu Phúc còn duỗi , dang tay dang chân thành hình chữ Đại.
An trí cho hai đứa nhỏ xong xuôi, đắp chăn cẩn thận, chuẩn hành động sang phòng bên cạnh.
Cô mặc một chiếc áo lông vũ màu đen mỏng, tháng ba trời cũng khá lạnh, nhất là lúc nửa đêm.
Ra khỏi gian, Liên Hiểu Mẫn rời khỏi sân nhà , về phía con đường nhỏ chân núi làng để khỏi thôn.
Đi một đoạn, cô nghĩ một lát lấy một chiếc xe Mercedes màu đen mà mua khi xuyên , logo và biển xe sớm gỡ xuống.
Đêm khuya , chiếc xe thoải mái hơn, tính năng cũng hơn.
Cô vội lên xe, khi yên, cô nhắm mắt , tập trung tinh thần lực, chẳng mấy chốc triệu hồi một con én, thôi miên nó, đặt trong xe.
Lúc cô mới lái xe, theo hướng mà con én chỉ dẫn.
Gặp ngã rẽ, con én lanh lợi giang cánh trái đập hai cái, cô liền rẽ sang con đường bên trái.
Trong đêm tối, cứ thế lái xe thẳng một tiếng rưỡi, cô đến gần một khu nhà lớn khác thường.
Liên Hiểu Mẫn dùng tinh thần lực dò xét, cổng của khu nhà lớn gác, ngoài trong phòng trực cũng đang trực đêm.
Không gần nữa, cô dừng xe, thả Tiểu Yến , đưa cả chiếc xe Mercedes gian.
Tiện thể xem qua các em, xác nhận chúng vẫn ngủ ngon, chuyện gì, cô mới yên lòng.
Cô sang phòng sách bên cạnh một bộ đồ nam, uống một viên t.h.u.ố.c dịch dung, biến thành dáng vẻ của đàn ông trung niên ba mươi tuổi từng xuất hiện ở thôn Dựa Núi.
Thay quần áo xong, đội mũ đen, đeo khẩu trang đen, cô định dò xét cho rõ.
Theo thông tin con én truyền , nơi tựa chân núi, gần đó một khu rừng nhỏ, vị trí địa lý lẽ gần với thị trấn huyện Đan, nhưng trong thị trấn, vẻ bí mật.
Ra khỏi gian, lúc gần ba giờ sáng, vạn vật tĩnh lặng.
Liên Hiểu Mẫn rón rén bước, tránh ở cổng chính, đường vòng để nhanh ch.óng tiếp cận bức tường rào phía đông.
Đứng yên chân tường, cô dùng tinh thần lực dò xét khắp nơi trong sân.
Bên trong khu nhà lớn phía , phía tây hai dãy nhà , phía đông là một tòa nhà nhỏ hai tầng, giống nhà dân mà càng giống nơi việc của cơ quan nhà nước.
Ở khu nhà trệt, dãy nhà phía lúc trống , bên trong trông giống nơi việc.
Dãy nhà phía là ký túc xá, ở trông giống như của một đội ngũ nào đó, đến tám mươi .
Trong sân một sân tập nhỏ và thoáng, rộng bằng ba sân bóng rổ, mặt đất bằng phẳng.
Bên cạnh sân tập hai chiếc xe đang đỗ, một chiếc xe jeep và một chiếc xe tải vận chuyển cỡ lớn.