Nữ Hiệp Hiên Ngang Mang Cảng Không Gian Xuyên Đến Thập Niên 60 - Chương 104: Đi gặp Tiền Gia sắp xếp
Cập nhật lúc: 2025-12-24 16:33:37
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chuyện ngày Tết Nguyên Đán qua hơn mười ngày, chiều hôm đó, Liên Hiểu Mẫn đưa hai em gian tắm rửa một lượt. Bên ngoài quả thực quá lạnh, tắm trong gian là nhất. Tắm xong, cô để hai đứa nhỏ ở trong phòng ngủ chính.
Tiểu Nha tắm xong thơm phức, bây giờ cũng là một em bé mũm mĩm, da thịt. Đặt con bé xe đẩy, nó ngoan ngoãn chị gái , hễ trêu một chút là "i a i a" vui vẻ chuyện bằng ngôn ngữ trẻ con.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Tóc của Tiểu Phúc khi tắm xong vẫn còn ẩm, bé t.h.ả.m chơi đồ chơi, thỉnh thoảng quấn lấy chị đòi chơi xếp gỗ cùng. Liên Hiểu Mẫn chơi với hai em cả buổi, đến giờ cho chúng ăn bữa tối.
Tiểu Nha uống sữa xong, vỗ ợ , chơi một lúc là buồn ngủ ríu cả mắt, Liên Hiểu Mẫn liền đặt em nó xe đẩy cho ngủ.
Liên Hiểu Mẫn với đứa nhỏ đang chăm chú chơi xếp gỗ sàn: "Tiểu Phúc, ở đây chơi một nhé, chuyện gì thì cứ gọi to lên, chị việc đây."
Cậu nhóc ngoan ngoãn gật đầu, tiếp tục dùng đôi tay nhỏ bé loay hoay xếp một ngôi nhà gỗ nhỏ.
Mỗi chị việc, bé đều ngoan ngoãn tự chơi một , phiền chị, đúng là một em bé ngoan. Liên Hiểu Mẫn kéo cái đầu nhỏ của bé , "chụt chụt" hôn hai cái lên gò má phúng phính mới sang phòng bên cạnh.
Cô tìm một chiếc áo phao màu đen kiểu nam, kiểu dáng đơn giản, bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác quân đội nữa là gì.
Uống một viên Dịch Dung Đan, biến thành dáng vẻ của Lâm Tử, quần áo dày, trang đầy đủ.
Hai hôm một trận tuyết lớn, ngọn núi Đại Thanh cách nhà cô xa tuyết phủ trắng xóa, cảnh sắc vô cùng tươi . Cô còn cùng bốn Trương Văn Dũng, Hổ Tử, Đậu Bao và Vương Tân Điền núi dạo một vòng.
Kết quả là chỉ mặc áo bông quần bông, suýt nữa thì cái hình nhỏ bé của cô đông cứng . Nếu cô uống Tẩy Tủy Đan, thể chất cực , thì chắc chắn cảm lạnh .
Tuy thể chất của cô dễ bệnh, nhưng cảm giác vẫn buốt giá, khó chịu vô cùng! là sơ suất quá, ít nhất cũng mặc áo da lông như Tam Dũng Ca và , thứ đó mới thật sự ấm áp.
Sau đó, cô lén mặc thêm một chiếc áo phao gile bên trong mới đỡ hơn.
Mùa đông ở vùng Đông Bắc thật chuyện đùa, chống rét cho thật .
Tìm chiếc gùi đeo lên lưng, chuẩn xong xuôi, cô rời khỏi gian.
Trời tối, cô khỏi nhà, men theo con đường nhỏ chân núi phía để rời khỏi thôn, đó lấy xe máy điện , chạy về phía công xã tìm Tiền Gia.
Trên đường tuyết đọng nên dễ lắm, tốn nhiều thời gian hơn một chút. Khi đến gần công xã, cô chuyển sang bộ, sáu rưỡi thì đến sân viện gần chợ đen.
Nhị Vinh mở cửa, thấy Lâm T.ử cuối cùng cũng đến thì vội vàng nhiệt tình mời nhà.
Nhớ Lâm T.ử bước sân viện , cảnh tượng đó vẫn còn hiện rõ mồn một. Lúc , trong sân thật sự là gươm tuốt vỏ, cung giương dây, sát khí đằng đằng.
Mấy bên lúc đó chỉ chực lao lên liều mạng. Đối phương đông như , chắc chắn là con đường c.h.ế.t, bọn họ chuẩn sẵn tinh thần bỏ mạng sân viện .
ngờ, Lâm T.ử đến trực tiếp xoay chuyển càn khôn, thật quá chấn động. Nếu tận mắt chứng kiến, thật khó mà tin một trông còn trẻ như võ công thần kỳ đến thế.
Sau Nhị Vinh và Tiểu Tứ lén lút đoán mò, liệu Lâm T.ử cải trang , tuổi thật thực còn trẻ như ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-hiep-hien-ngang-mang-cang-khong-gian-xuyen-den-thap-nien-60/chuong-104-di-gap-tien-gia-sap-xep.html.]
Vì , gặp , dẫn đường nhịn mà híp mắt chằm chằm mặt , xem tìm dấu vết gì .
Liên Hiểu Mẫn , nhưng vờ như , thầm nghĩ trong lòng: *Cứ , đôi mắt híp của ngươi biến thành -đa thì cũng đừng hòng bộ mặt thật của .*
Hai gian nhà chính, Tiền Gia thấy Lâm T.ử đến liền lập tức dậy đón tiếp, lệnh cho Nhị Vinh rót nước pha .
"Mấy hôm nay lạnh ghê, còn lo tới đấy, Lâm Tử. Uống chút nóng cho ấm ." Tiền Gia bảo lên đầu giường sưởi, còn ông thì tới tủ lấy sổ sách.
Liên Hiểu Mẫn cảm thấy, càng tiếp xúc với ông lão , cô càng thấy ông . Làm việc cẩn thận tỉ mỉ, buôn bán khôn khéo tình , là một trượng nghĩa.
Hôm đó thấy ông vì mấy công mà tuổi vẫn dám liều , tuy năm mươi tuổi nhưng dạng , xem cũng bản lĩnh thật sự. Nếu là một chọi một, dù là thanh niên trai tráng, thường cũng đấu ông.
Tóm , đây là một trợ thủ đắc lực, tính tình cũng hợp , thể hỗ trợ một chút, mở rộng quy mô nhân lực.
Chẳng mấy chốc, Tiền Gia đưa sổ sách qua, Liên Hiểu Mẫn xem qua một lượt. Thôn Tam Đạo Câu mua tổng cộng tám vạn cân lương thực, trong đó năm vạn cân Địa Qua họ đều lấy hết. Vẫn là nghèo quá, cứ lựa loại lương thực rẻ tiền mà mua, chuyện bình thường.
Theo mức giá cô đó, thôn Tam Đạo Câu bán 9600 đồng.
Một nghìn cân gạo, một nghìn cân bột mì, một trăm cân bông và hai tảng thịt lợn lớn năm trăm cân mà cô để bán ở chợ đen. Tiền Gia bên cạnh cũng giải thích rằng, tháng mười hai giá cả tăng lên, gạo và bột mì tăng lên một đồng hai một cân, bông ba đồng rưỡi, thịt lợn hai đồng rưỡi, tất cả đều bán hết, tổng cộng thu 3950 đồng.
Lần Liên Hiểu Mẫn và Tiền Gia chuyện lâu và thương lượng , sẽ quyết toán theo hình thức chia lợi nhuận, chia hai tám, Liên Hiểu Mẫn lấy tám phần, bên họ lấy hai phần.
Sau Tiền Gia và của ông sẽ việc cùng Lâm Tử, bản ông cũng cần chạy vạy đến nơi khác để tìm chút nguồn hàng ít ỏi đó nữa, trong lòng vô cùng vui vẻ.
Vốn dĩ ông chỉ cần một phần, nhưng Liên Hiểu Mẫn khăng khăng cứ chia hai phần, tình huống đặc biệt thì tính . Thêm , mở rộng thực lực cũng cần tiền, ăn sẽ để chịu thiệt.
Đối chiếu sổ sách xong, Tiền Gia lấy tiền chuẩn sẵn từ trong chiếc hòm giường sưởi đưa cho cô. Toàn là tờ "Đại Đoàn Kết", cũng hơn mười ba cọc. Liên Hiểu Mẫn dùng túi vải đựng tiền, bỏ trong gùi, đậy nắp thu gian.
Tiền Gia châm thêm nước ca cho Liên Hiểu Mẫn, cũng rót một cốc, uống trò chuyện, : "Bây giờ sắp đến Tết , hàng khan hiếm thiếu thốn trầm trọng. Chút hàng tồn kho cũ đây bán sạch, chẳng còn gì. Bây giờ chỉ còn bán hai loại là một vạn cân cao lương và ba vạn cân ngô còn giao dịch với thôn Tam Đạo Câu thôi."
Liên Hiểu Mẫn gật đầu, trong lòng dự tính.
Tiền Gia như nhớ điều gì, : " , mấy hôm đội trưởng đội sản xuất của thôn Tam Đạo Câu là Trương Thắng Lợi tự đến một chuyến, tìm rằng, cán bộ các thôn làng xung quanh nhờ vả nhiều quá, đều cơm ăn, sắp xảy chuyện . Anh cũng hết cách nên mới đến hỏi xem thể mua thêm một đợt lương thực nữa ."
Liên Hiểu Mẫn đặt ca xuống, Tiền Gia, ông tiếp.
" với , chỉ thể giao dịch lương thực trực tiếp với , sẽ gặp khác, cũng thể tiết lộ phận của chúng cho khác . Số lượng quá lớn, giá bán cho thôn thấp, dễ xảy chuyện. Thêm nữa, thể bao nhiêu hàng thì bốn năm ngày nữa mới . đoán ngày mai hoặc ngày , sẽ đến."
Tiền Gia xong tình hình, còn thế nào thì xem sự sắp xếp của Lâm Tử.
--------------------