Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 247: Bỏ Qua Tình Tiết Giúp Đỡ Nam Phụ, Cười Vào Số Phận Của Người Khác

Cập nhật lúc: 2025-11-25 19:06:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8AOfcKq4r4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Linh hồn gốc ban đầu?”

Mỗi xác đều từng một linh hồn ban đầu ?

Khi xuyên đến thế giới , Ôn Kỳ Kỳ vốn nghĩ hiểu ý của Cố Lam, nhưng hiện tại, cô chỉ cảm thấy lạnh toát.

Chưa từng ai nghĩ tới điều — một cơ thể từng nhiều xuyên tới, rốt cuộc trở thành… một nghĩa địa linh hồn.

Cố Lam dừng tiếng hát.

Ôn Kỳ Kỳ — xuyên đến xác đầu tiên — đột ngột chiếm thể bởi chính linh hồn nguyên bản của “Ôn Kỳ Kỳ”, tức nữ chính gốc của thế giới . Gương mặt của cô giờ đầy dữ tợn, giành quyền kiểm soát cơ thể là lập tức lao tới Cố Lam.

Linh hồn dù là ma thì đều thể trở thành “ác quỷ”.

Ôn Kỳ Kỳ giờ đây chẳng còn chút dáng vẻ nào của một cô gái “hiền lành, dịu dàng”. Đôi mắt cô trợn trừng, ánh mắt giận dữ, mà là… sợ hãi.

Rõ ràng Ôn Kỳ Kỳ định g.i.ế.c Cố Lam để diệt khẩu.

Ngay cả linh hồn “nam phụ” trong cơ thể Tư Hoán Văn cũng ý định tương tự. Anh cũng chỉ g.i.ế.c Cố Lam!

Anh chuẩn một kịch bản dài, diễn vai quá lâu, thậm chí còn bắt chước Tư Hoán Văn thật đến tận nửa ngày. Anh và ý chí thế giới cùng bày mưu tính kế — diễn một tình huống “ Tư Hoán Văn hấp thụ, đồng hóa”, cuối cùng chiếm lấy vị trí của Tư Hoán Văn, thế chỗ trong thế giới , ký túc xá.

Làm , ý chí thế giới sẽ thêm một “quân cờ” thể thao túng.

Với — kẻ từng đóng vai nam phụ yêu Ôn Kỳ Kỳ đến đau khổ — nhiều hơn, nhiều hơn nữa...

Anh từng yêu Ôn Kỳ Kỳ đến cuồng si, nhưng vì chỉ là nhân vật phụ nên phận mãi mãi bi thảm. Tất cả những gì chỉ là “trải thảm” cho Tư Hoán Du mà thôi.

Dựa chứ?

Tại tất cả những thứ đó thuộc về ?!

Cảnh tượng trở nên đáng sợ: Một nam một nữ trông như hóa điên cùng lao về phía Cố Lam. Một cầm dao, kẻ còn thì dùng móng tay sắc nhọn vũ khí!

Trước tình huống

Cố Lam vẫn bình tĩnh, giơ Ô Tư Tư bên cạnh lên lá chắn sống.

Ô Tư Tư hét lên một tiếng chói tai:

“Đồ đê tiện!”

Cố Lam mỉm dịu dàng:

“Cô học từ Ôn Kỳ Kỳ cũng ích đấy, , ít còn giữ móng tay. Đến lúc cần thiết, móng tay cũng tác dụng chứ nhỉ?”

Chỉ trong chớp mắt, Ô Tư Tư đ.â.m một nhát dao, còn móng tay cào thẳng mặt.

Máu tuôn ngừng, nhưng đáng sợ hơn vẫn hết.

Vốn mặt Ô Tư Tư là một lớp da mặt giả. Ôn Kỳ Kỳ chộp lấy mặt cô , kéo phăng lớp da bên ngoài, để lộ một gương mặt nhăn nheo, bê bết m.á.u ẩn bên trong.

Bên ngoài là một cô bé loli, bên trong là gương mặt của một bà lão nhăn nheo...

Lớp da trẻ trung rách nát còn bám đầy máu, gương mặt già nua trông chẳng khác gì một cái vỏ quýt khô, nhưng đôi mắt vẫn mở to, chằm chằm Ôn Kỳ Kỳ.

Ô Tư Tư gào lên điên loạn:

“Không! Không! Trả cho !”

Gương mặt già nua đầy oán độc, nhưng miệng phát giọng non nớt của một bé gái.

“Cậu giật của ! Đồ điên! Đồ thần kinh!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-247-bo-qua-tinh-tiet-giup-do-nam-phu-cuoi-vao-so-phan-cua-nguoi-khac.html.]

Càng gào thét, vẻ mặt của cô càng biến dạng kinh dị như bước từ một bộ truyện kinh dị.

Cố Lam cũng liếc gương mặt đó, ngạc nhiên:

“À… thì . Ồ…”

Ô Tư Tư ngừng giãy giụa, nhưng Cố Lam cao hơn cô hẳn một cái đầu. Khi xách lên, hai chân Ô Tư Tư còn chạm đất, gương mặt già nua dính thể nhỏ bé khiến hình ảnh càng thêm quái dị.

rít lên:

“Buông ! Đồ điên! Đồ thần kinh! Buông !”

Cố Lam , như nhớ chuyện gì đó thú vị:

“Chơi vui ghê... Vậy thì để dắt cô đến một chỗ vui hơn, chơi cho nhé?”

Rồi cô kéo Ô Tư Tư về phía toilet.

Tư Hoán Du — với vai trò “tổng tài bá đạo lạnh lùng” — chỉ yên, cúi đầu Cố Lam bằng ánh mắt lạnh lẽo. Nhiệt độ xung quanh thấp hẳn . Có thể thấy đang vô cùng tức giận.

Anh chằm chằm bước chân Cố Lam, chuẩn đợi cô rời khỏi sẽ mở cánh cửa khóa.

Bên ngoài, tiếng đập cửa vang lên mỗi lúc một điên cuồng.

Tư Hoán Du khẽ nhếch môi, nở một nụ tà mị đúng kiểu “tổng tài mẫu mực”. ngay lúc — Cố Lam đầu .

Ánh mắt đó… giống con mồi thợ săn, mà là kiểu bác sĩ bệnh nhân rối loạn, hoặc nuôi thú cưng bắt thú hoang chạy trốn.

Cố Lam xách Ô Tư Tư ngang qua , thản nhiên rút con d.a.o từ Ô Tư Tư đ.â.m chính xác tim Tư Hoán Du.

“Suýt thì quên mất, còn sót một .”

Động tác đ.â.m d.a.o của Cố Lam tự nhiên đến mức khiến khác thể nghĩ rằng cô từng chuyện nhiều .

Tư Hoán Du cúi đầu con d.a.o cắm giữa ngực, m.á.u ào ào chảy , cơn đau kéo đến khiến cảm nhận rõ sinh mệnh đang rời khỏi cơ thể. Nụ tà mị của cứng .

Cố Lam , nghi ngờ hỏi:

“Ơ… Hay là tự đông cứng ?”

Cô còn tỏ quan tâm:

khuyên nên mặc áo bông quanh năm đấy. Anh lạnh đến nỗi khác còn chịu nổi, huống chi là chính .”

Lạnh đến mức chỗ d.a.o đ.â.m chảy m.á.u … đông thành đá. Quá kỳ diệu. Cố Lam còn suýt lấy điện thoại chụp ảnh.

tiếc là đang bận, cô rảnh.

Cô đành vỗ nhẹ lên đầu Ô Tư Tư, vang lên âm thanh “rỗng tuếch như sọ não gì bên trong”, xem như vỗ tay cổ vũ cho Tư Hoán Du.

“Quả hổ danh tổng tài bá đạo! cứ tưởng đ.â.m xuyên tim sẽ lập tức bật mode 'tặng tim cho bạch nguyệt quang/thanh mai trúc mã/hồng nhan tri kỷ' cơ đấy. Kiểu gì cũng m.ó.c t.i.m tặng cho nữ chính!”

“Rồi tình tiết sẽ là: ‘Phu nhân ? Phu nhân c.h.ế.t khi tặng trái tim cho XX’, và đó bế xác nữ chính lóc t.h.ả.m thiết…”

Cốt truyện kiểu đó, Cố Lam từng nhiều .

Cô chợt nghĩ:

“Mà khoan, khi cần tim là nữ phụ. Nếu là nam chính cần tim thì nhỉ? Với mấy từng ngược tâm đến mệt, thật sự mong mấy tên nam chính tim thì c.h.ế.t luôn cho . thì cũng bất công cho họ nhỉ?”

“Tư Hoán Du, thấy ? À mà thôi, trả lời cũng . mà trợn trắng mắt với là ý gì đấy?”

 

Loading...