Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 244: Bá Đạo Tổng Tài Và Năng Lực Đặc Biệt

Cập nhật lúc: 2025-11-25 19:06:26
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4q8Ci093BO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cùng lúc đó, Ôn Kỳ Kỳ Tư Hoán Du hù đến sợ vỡ mông.

tưởng chỉ xuyên một thế giới bình thường tuyến tình cảm kiểu “công lược vai ác”, ai ngờ hệ thống hề nhắc cô rằng… thế giới là mấy kẻ điên! Không ai là bình thường cả!

Nhân lúc hỗn loạn, cô vùng vẫy lùi , tay cô nhanh chóng chạm một thứ gì đó cản đường. Cô ngẩng đầu lên.

Tư Hoán Văn – bên mắt vẫn còn rỉ m.á.u – cúi đầu Ôn Kỳ Kỳ, khoé miệng nhếch lên nụ biến thái đáng sợ:

“Muốn chạy ?”

Tên chính là một linh hồn khác đang chiếm cơ thể của Tư Hoán Văn. Linh hồn từng si mê Ôn Kỳ Kỳ một cách điên cuồng, yêu đến mức sẵn sàng hi sinh thứ. hiện giờ… gì đó lắm.

Cố Lam cũng cảm nhận điều đó.

Thế giới của Tư Hoán Văn vốn đơn giản, chỉ là một câu chuyện cũ rích về “tổng tài bá đạo”. Ôn Kỳ Kỳ là nữ chính, Tư Hoán Du là tổng tài nam chính. Tư Hoán Văn là nam phụ si tình, yêu Ôn Kỳ Kỳ đến phát điên, nhưng đáp nên cứ phát rồ, tìm cách giành lấy sự chú ý của cô .

Khi nhận chỉ là nhân vật phụ, Tư Hoán Văn cố gắng chống phận, nhưng mỗi gặp Ôn Kỳ Kỳ, cơ thể một “ khác” chiếm giữ.

Cuối cùng, Tư Hoán Văn chỉ còn cách tự s.á.t để chấm dứt, nhưng đó sống , tiếp tục vòng lặp như ...

Cái tên “ khác” bên trong cơ thể Tư Hoán Văn vẫn luôn giả vờ kẻ si tình, l.i.ế.m gót, ít khi lộ mặt thật, chứ biến thái rõ ràng như bây giờ.

Cố Lam chằm chằm Tư Hoán Văn, khỏi nghĩ thầm:

“Tên ở trong cơ thể Tư Hoán Văn lâu quá nên lây bệnh luôn ? Không đúng, Tư Hoán Văn đủ mức điên để lây… Mình cũng đến mức đó. Chắc là học từ 001 .”

Hay là… cái “ ” cũng từng ký túc xá?

Nếu thật sự giống nhân cách thứ hai của Cảnh Vân Khuê – thậm chí còn quan hệ mật thiết hơn với 001 – thì việc bí mật của ký túc xá cũng lạ...

Càng nghĩ, Cố Lam càng thấy lạnh gáy.

Bọn cô còn đang bàn cách đối phó với ý chí thế giới mà chẳng ngờ bên cạnh thể lộ từ sớm vì nội gián. Nếu ai nấy còn cảnh giác thì khi giờ diệt sạch

con d.a.o trong tay, đau đầu:

“Một con dao, hai đứa, đứa nào nên xử giờ…”

Tư Hoán Du lơ nãy giờ, liền giơ tay giật lấy con d.a.o trong tay Cố Lam, lạnh lùng với chất giọng nửa lạnh lùng, nửa châm chọc, tỏa khí lạnh:

“Đưa d.a.o cho !”

( g.i.ế.c cô! – Ý .)

Cố Lam , đột nhiên đ.â.m thẳng d.a.o về phía :

“Anh lấy d.a.o gì?”

Mũi d.a.o đ.â.m xuyên qua bàn tay Tư Hoán Du. Máu phun đầy tay.

Anh trừng mắt Cố Lam, gào lên:

“Cậu chơi ?!”

Cố Lam thản nhiên :

“Anh đòi d.a.o mà, đưa mà. À mà khoan nổi nóng … Không ánh mắt thể giảm nhiệt độ trong phòng ? khuyên nên thử bàn tay xem, vết thương đóng băng thì m.á.u sẽ ngừng chảy.”

Tư Hoán Du bóp chặt cổ tay, mặt sa sầm:

“Ý là gì?! Cậu đang mỉa mai đấy ?!”

Cố Lam nghiêm túc:

“Ai thèm mỉa mai. Không là kiểu tổng tài ‘ánh mắt lạnh tới mức m.á.u đông ? Công năng đặc biệt đó, xài chứ!”

Tư Hoán Du hít một thật sâu. Anh giận thật .

trong lòng bắt đầu thấy tò mò:

“Ủa, thật sự công năng đó hả?”

Thế là chằm chằm lòng bàn tay đang chảy máu.

…Không chuyện gì xảy .

Tư Hoán Du tức giận, tức từ cả hai nhân cách trong cùng lúc.

Anh trừng mắt Cố Lam:

“Cậu đùa ?!”

Cố Lam giơ d.a.o lên:

“Trời đất chứng giám, đùa gì cả. Chắc là ánh mắt đúng thôi. Ánh mắt kiểu đó mà m.á.u đông thì khó đó!”

“Nè nè, học theo nè, ánh mắt như vầy…”

nhíu mày, điều chỉnh nét mặt, ánh mắt sắc lạnh pha chút sát khí và cả biểu cảm “ lấy mạng ”, khóe môi cong lên một cách nguy hiểm, tạo thành đúng chuẩn “ánh mắt chiến thần cool ngầu lạnh lùng”.

“Anh thấy ? Mắt lạnh, môi cong lên một tí, mới đủ độ bá đạo. Mới hồn.”

Cố Lam vốn , bây giờ thêm cái kiểu diễn trò “ngầu cool” đó, thật sự trông ngầu kiểu bad boy điên khùng.

Tư Hoán Du d.a.o động, hỏi:

“Cậu thật đấy?”

Cố Lam trở bình thường, nửa miệng:

“Tin tuỳ , chỉ năng lực thôi, . còn nghĩ nhiều khả năng khác lắm, khám phá hết đó!”

Tư Hoán Du mím môi. Nhân cách trong cơ thể đổi phiên. Tổng tài bá đạo xuất hiện, khí chất ngút trời. Anh lạnh lùng :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-244-ba-dao-tong-tai-va-nang-luc-dac-biet.html.]

“Đừng dài dòng nữa! Cậu dám bắt nạt Kỳ Kỳ, sẽ lấy mạng !”

Tổng tài vì tình tay, khiến Cố Lam cảm động thật sự, còn… hát luôn:

“Đây là tình yêu ~ hiểu cảm xúc của ~ đừng sợ gì cả ~ nỡ trách sai lầm~”

Cô nhập tâm như đang hát live show.

Nhân cách “tổng tài” trong Tư Hoán Du nội thương, nhân cách đè ép ban đầu trồi lên.

Chỉ một giây , còn lạnh lùng. Giây bắt lấy tay Cố Lam, van nài:

“Đừng g.i.ế.c ! Nếu g.i.ế.c , cứ hát ! Cậu hát là lập tức tỉnh !”

Rồi nhân cách … đổi nữa.

Anh lạnh lùng trừng mắt Cố Lam.

Cố Lam nhẹ nhàng kéo tay đặt chỗ m.á.u đang chảy.

Kỳ tích xảy : m.á.u đông thật sự!

Cố Lam nhịn cảm thán:

là tổng tài truyền kỳ, bá khí ngút trời! Ánh mắt m.á.u đông luôn đó! Tiện thể giúp trị vết thương luôn nha~”

Tư Hoán Du hét lên, giật tay , nhưng thắng nổi Cố Lam, giãy mãi , mặt mũi mất sạch, chỉ thể buông lời đe doạ:

“Cậu buông ——”

Cố Lam tươi:

sẽ hát cho tiếp~”

thấy mê giọng hát lắm. Còn hát lên nốt cao nha. hát bài ‘Thấp thỏm’ nha, là Pavarotti phiên bản nội địa?”

Bên cạnh, Tư Hoán Văn nổi nữa.

Thật là cái kẻ đang chiếm xác nổi nữa.

Anh băng bó xong mắt, bước về phía Cố Lam, rống lên:

“Cố lên! G.i.ế.c trai ! Anh cướp phụ nữ của ! thể tha thứ! Kỳ Kỳ là của ! CỦA TÔI!!”

Cố Lam linh hồn chính là vai phụ si tình , nhưng giờ cũng sai sai … chắc cũng điên nốt.

cũng đúng thôi…

Cố Lam bèn ném Tư Hoán Du về phía Tư Hoán Văn:

g.i.ế.c ai cả. chỉ ca sĩ. Các cứ đ.á.n.h . sẽ dùng âm nhạc để mang hòa bình cho thế giới.”

Lúc , cả hai nhân cách trong Tư Hoán Du và Tư Hoán Văn đều cảm thấy gì đó sai sai.

Giây tiếp theo, Cố Lam kéo giọng:

“Đây là một con đường kỳ diệu ~~~ (vỡ giọng) mang ấm tới biên cương ~~~ (cao ba tông, tiếp tục vỡ giọng!) từ đây còn núi cao đường xa ~ chỉ kiên cường ~~~” (siêu âm cao, vỡ giọng nổ tai!)

cất giọng, Ôn Kỳ Kỳ vội bịt tai , suýt nữa ngất vì âm thanh quá kinh dị:

“Má ơi đây là thường phát tiếng hả?!”

liếc hai tên đàn ông đang giữa “trận bão âm thanh” đó. Tuyệt vọng và sốc… vì hai kẻ điên đó đang như điên dại.

Cười điên cuồng.

là điên thật . Làm gì bình thường nào lúc đó?

Ngay cả nhân cách trong Tư Hoán Văn cũng hát đến mức ngất xỉu. Linh hồn gốc trở , vội ghé tai Cố Lam dặn dò gì đó.

Còn Tư Hoán Du thì mắt đỏ rực, bất ngờ nắm tay Cố Lam, hưng phấn hét lên:

cảm thấy còn sống! Cậu hát tuyệt quá! Làm đến thế!”

Ôn Kỳ Kỳ hoảng loạn chạy xa khỏi đám .

Điên

Cả lũ đều điên…

Không thường!

Lúc , hệ thống mới cảm nhận mối nguy:

“Không ! Giọng hát của Cố Lam còn mạnh tới mức vượt qua cả ý chí tạo thành nhân cách?! Đến cả là hệ thống còn tự đóng tai để nữa!”

Không !

Hệ thống vội vàng cảnh báo Ôn Kỳ Kỳ:

“Khẩn cấp: Nhiệm vụ mới – Bắt Cố Lam dừng hát! Nếu thất bại sẽ xóa sổ! Mau hành động!”

Ôn Kỳ Kỳ: …

run rẩy về phía Cố Lam. đúng lúc đó, Cố Lam đầu , ánh mắt rực sáng.

Cố Lam vẫn đang hát "bài ca dễ ", thấy Ôn Kỳ Kỳ tiến gần, cô cảm động rơi nước mắt:

“Xem , giọng hát của vẫn mà. Ngay cả Ôn Kỳ Kỳ cũng cảm động tới mức tới gần…”

“Đây… chính là sức mạnh của âm nhạc!”

Cố Lam xúc động thật sự.

 

Loading...