Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 243: Một Cái Xác, Hai Linh Hồn

Cập nhật lúc: 2025-11-25 19:06:25
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/50RcuCxmIl

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Câu hỏi của Cố Lam khiến Tư Hoán Du nên trả lời thế nào. Quỷ sống gì đó… Rõ ràng chuyện như thường luôn mà.

Cố Lam thấy ánh mắt rối rắm của Tư Hoán Du thì nhướng mày, nghịch con d.a.o trong tay hỏi:

“Anh đang nghĩ là con đúng ? thật ...”

Cô nghiêm túc tiếp:

"Ít nhất thì việc như một con ."

Tư Hoán Du: …

Anh cũng hiểu thấy buồn . Mà buồn kiểu còn lạnh lạnh nữa chứ...

Ôn Kỳ Kỳ sắp chịu hết nổi. Cô đang trói trong chăn, mắt thấy vị hôn phu đầu óc vấn đề của nở nụ “nửa nửa ” đầy tà khí với kẻ bắt cóc biến thái ?!

Ôn Kỳ Kỳ gầm lên trong chăn:

"Cứu với! Cứu em với! Cô – đúng, bắt cóc em đó!"

Tư Hoán Du hồn , còn kịp gì thì Tư Hoán Văn bước nhanh về phía Cố Lam. Ánh mắt lạnh như băng chằm chằm cô, trong khi Cố Lam chỉ nhướng mày .

Tư Hoán Văn cạnh Cố Lam, hạ giọng :

"Thả cô ."

Cố Lam , hỏi:

"Vì ?"

Tư Hoán Văn khẽ thở dài, sắc mặt vẫn bình tĩnh như khi, cúi sát tai Cố Lam, nhỏ:

“Cô gì sai. Không cần nhắm . Với , giữ cô cũng lợi.”

Cố Lam thật cũng hiểu vì Tư Hoán Văn hành động kỳ lạ như – chỉ cần gặp “Ôn Kỳ Kỳ”, nữ chính đó, là Tư Hoán Văn sẽ “cái gã” trong chiếm quyền kiểm soát.

Chỉ là... vẻ “gã đó” kiểm soát .

Cố Lam giơ con d.a.o trong tay lên, mũi d.a.o chỉ thẳng Tư Hoán Văn. Lưỡi d.a.o sắc bén sượt qua má , còn Tư Hoán Văn vẫn bình tĩnh xoay mặt sang, chằm chằm mũi dao, khóe môi vẫn còn nở nụ nhẹ.

Anh :

" cô sẽ g.i.ế.c , bởi vì chúng ..."

Câu kịp dứt, Cố Lam thẳng tay đ.â.m mũi d.a.o tới sát mắt . Động tác nhanh, gọn, dứt khoát và lạnh lùng khiến Tư Hoán Văn giật lùi mạnh một bước, theo phản xạ nhắm chặt hai mắt.

, đuôi mắt vẫn cắt một đường, m.á.u chảy ngừng.

Cả đại sảnh bỗng im phăng phắc.

Ôn Kỳ Kỳ giãy giụa trong chăn, thấy tất cả. Nói thật thì Cố Lam suýt g.i.ế.c mà cô cũng quá sốc. Là một bình thường, chứng kiến cảnh Cố Lam cầm d.a.o định đ.â.m , cô chỉ tự an ủi :

"Cái Tư Hoán Văn nhốt – gọi là Cố Lam – sắp g.i.ế.c . Vậy nên việc từng cầm d.a.o định đ.â.m cô cố ý hại , chỉ là phòng vệ chính đáng thôi. Mình ..."

Ôn Kỳ Kỳ cứ tự xây dựng tinh thần như .

Người bình thường là thế – chút tà ý, nhưng đó sẽ thấy c.ắ.n rứt và hối hận.

Cố Lam thì hề cảm thấy c.ắ.n rứt. Vì mỗi việc cô đều lý do chính đáng.

Tư Hoán Văn – mắt thương vẫn đang chảy m.á.u – :

"Đừng bắt chước cách Tư Hoán Văn chuyện với . Anh . Và cũng sẽ dùng cơ thể mà thương hại . Ngược , càng ghét hơn đấy."

Tư Hoán Văn nhắm mắt, môi mím chặt, sắc mặt dần trở nên u ám.

Cái quái gì thế ? Người phụ nữ

Anh còn định giả vờ là Tư Hoán Văn để lấy lòng tin cô, thế ký túc xá thú vị .

Vậy mà cô đ.â.m luôn một nhát?

Cô thật sự thấy tiếc cái thể ? Không sợ cái tên Tư Hoán Văn – cùng ở ký túc xá với cô – cũng sẽ c.h.ế.t theo ?

Ánh mắt lạnh lẽo của Tư Hoán Văn khiến Cố Lam bật .

Cô đang nghĩ:

Rốt cuộc Tư Hoán Văn đang chơi trò gì?

Nhốt là sợ “gã ” trong loạn và thương?

Hay là...

Cố Lam kịp nghĩ xong thì Tư Hoán Du đến bên Ôn Kỳ Kỳ, tháo tấm chăn đang quấn cô . Anh đầy lo lắng:

"Kỳ Kỳ, em chứ? Mau đây ."

Ôn Kỳ Kỳ cởi trói, nhưng bản năng khiến cô vẫn giữ lấy chăn, cuộn như cây xúc xích.

Và ngay lúc đó – Tư Hoán Du nhận Ôn Kỳ Kỳ mặc gì cả.

Lập tức, cơn giận dữ bùng lên trong đầu . Chế độ “tổng tài bá đạo ghen tuông” bật lên cực mạnh. Anh nghiến răng, cả căn phòng dường như lạnh vài độ vì cơn phẫn nộ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-243-mot-cai-xac-hai-linh-hon.html.]

Cái “lạnh chơi – Cố Lam đó, chứng kiến và xác nhận: đúng là nhiệt độ trong phòng giảm thật.

Cô ngạc nhiên :

"Anh là điều hòa sống ? Mùa hè chắc yêu thích lắm?"

Tư Hoán Du để ý đến Cố Lam, mắt đỏ ngầu chằm chằm Ôn Kỳ Kỳ, bàn tay đầy m.á.u kiềm chế mà đưa lên bóp cổ cô . Giọng lạnh đến rợn :

"Ôn Kỳ Kỳ, chuyện gì đây? Sao em mặc gì? Em ở với thằng đàn ông khác?! Hai gì? Hai gì hả?!"

Ôn Kỳ Kỳ hiểu nổi chuyện gì đang xảy . Cô hoang mang và bất lực.

lúc , Cố Lam giơ tay , gạt mạnh tay Tư Hoán Du đang bóp cổ Ôn Kỳ Kỳ.

Tư Hoán Du vốn dĩ sức mạnh đặc biệt nhờ “ý chí thế giới”, nhưng chỉ khi ngoài cửa. Vào nhà , sức mạnh đó còn. Bây giờ, sức của bằng Cố Lam, cô đẩy dễ dàng.

Cô cau mày:

"Anh định bóp cổ ? Trong trường hợp , đáng trách là thằng đàn ông chứ. Anh là chồng cô trách cô ? Nếu trách thì cũng hỏi gì cô chứ?"

Tư Hoán Du thở dốc, trong lòng như một ngọn lửa dồn nén suốt bao lâu nay.

Đầu lúc nào cũng ong ong. Anh vợ yêu . Biết cô tiêu xài tiền của , nhưng đầu óc nghĩ tới... mấy chuyện linh tinh.

Anh cưới cô là tự nguyện. Anh sẵn sàng hi sinh tất cả vì cô .

Dù cô gì thì cũng chỉ dám ghen chứ dám trách. Vì yêu cô , nỡ tổn thương.

là...

Anh là...

Trong lòng Tư Hoán Du, một “cái thật sự” đè nén đang gào thét dữ dội. Anh thậm chí hiểu vì giận đến mức – như thể còn chẳng bản thật sự tồn tại .

Cơ thể bắt đầu run rẩy dữ dội. Anh bàn tay Cố Lam đang giữ lấy tay , đột nhiên bật :

"G.i.ế.c ..."

Cố Lam nhíu mày:

“Gì cơ? Tự dưng đòi c.h.ế.t? Ghen một chút thôi mà, . Đàn ông rộng lượng lên chứ. Bị đội nón xanh cũng , nào cùng hát với –”

tiếng mưa rơi nhẹ t.h.ả.m cỏ xanh...”

Giọng hát lạc tông của Cố Lam như càng khiến Tư Hoán Du phát điên.

Trong vẫn luôn một ý chí khác kiểm soát hành động. Chỉ là từ nhỏ đến lớn đều điều khiển quá kỹ, giống như sinh bệnh, nên thể cảm nhận thế nào là khỏe mạnh.

Anh phân biệt thật và giả, vì đời là giả dối.

Trong cơ thể Tư Hoán Du, một linh hồn khác. Giống như Tư Hoán Văn – một cơ thể chứa hai linh hồn.

giống Cảnh Vân Khuê – sinh như . Tư Hoán Du là “sản phẩm nhân tạo”.

Bây giờ, “ý chí giọng hát của Cố Lam thì sợ quá, khiến linh hồn thật sự của Tư Hoán Du cơ hội ngoi lên.

Ánh mắt trở nên tỉnh táo hơn – nhưng kiểu tỉnh táo của càng giống... bệnh nặng.

Tư Hoán Du túm lấy tay Cố Lam, mắt đỏ rực, hét lên:

"G.i.ế.c ! Làm ơn g.i.ế.c ! con rối nữa! sống thật! sống như một con thật sự!!"

Anh kịp hết thì như ai bóp cổ, mặt ngửa , mắt tròng trắng, gào lên:

"Ôn Kỳ Kỳ! Sao em dám phản bội ?! yêu em như thế, em phản bội ?! Tại chứ?!"

Cố Lam vẻ mặt đổi liên tục của , giơ tay còn lên vẫy mặt :

"Anh trai , trợn trắng mắt mà vẫn còn đóng vai tổng tài bá đạo hả? Làm chỉ kéo tụt giá trị trung bình nhan sắc của hội tổng tài thôi đó, kiện cho đấy."

Cuối cùng, Tư Hoán Du như “khôi phục thần trí”, trở một “tổng tài bá đạo” yêu vợ cuồng si, gặp chuyện là căn phòng hạ nhiệt độ.

Anh sang, đôi mắt từ lật xuống, với Cố Lam đầy quái dị:

"Là bẩn Kỳ Kỳ của ! Chính ! Làm bẩn cô ! Có đúng ?! g.i.ế.c ! g.i.ế.c !"

Cố Lam chỉ cạn lời:

“Anh và bạn cùng phòng chắc cùng mẫu cơ thể nhỉ? Hai đúng kiểu 'một hai hồn' luôn . Mà ở chung nhà thì cũng đ.á.n.h là chuyện bình thường nhỉ?”

"Vừa nãy bảo g.i.ế.c . Giờ đòi g.i.ế.c ? Anh chắc phân biệt ai là ai ? Ai là , là ai, từ tới, sẽ về , ..."

Cố Lam còn hết thì Tư Hoán Du ngất xỉu.

Nói đúng là cái "ý chí" đang kiểm soát cơ thể ngất, nên “ý chí thật” mới xuất hiện trở .

Thế là, khi Tư Hoán Du xỉu, khí chất “tổng tài bá đạo” biến mất, đó là một tên trông như thần kinh, cứ lải nhải với Cố Lam:

"G.i.ế.c , ơn g.i.ế.c !!"

Cố Lam: …??

 

Loading...