Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 240: Anh – Nhà Giam
Cập nhật lúc: 2025-11-24 19:45:02
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUmZSMkUoz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ô Tư Tư thật phiền thiếu gia, nhưng mà… phụ nữ ngoài cửa...
Ngất xỉu.
Nếu là bình thường ngất cửa thiếu gia, thì gọi cấp cứu 120 đưa ngoài là xong.
đây bình thường. Đây là đại thiếu phu nhân — mà còn là đại thiếu phu nhân quan hệ mập mờ rõ ràng với thiếu gia. Nếu xảy chuyện gì thật thì khó giải thích.
Ô Tư Tư gõ cửa. Bên trong im lặng một lúc lâu vẫn động tĩnh.
Cô mím môi, lấy hết can đảm nâng cao giọng:
“Thiếu gia, đại thiếu phu nhân… Ôn Kỳ Kỳ ngất xỉu cửa .”
Một lát , cửa hé mở một khe. Tư Hoán Văn lạnh mặt, tay chống lên cửa, cúi đầu Ô Tư Tư.
“Ôn Kỳ Kỳ ngất? Gọi xe hỏa táng đến, kéo cô luôn.”
Ô Tư Tư căng thẳng. Trong phòng mùi hương tỏa khiến cô choáng váng, mơ màng như ngủ. Cái mùi nồng quá, còn cảm giác... mờ ám.
Nghĩ đến chuyện lúc nãy thiếu gia trong phòng, Ô Tư Tư đỏ mặt, cúi đầu dám ngẩng lên, nhỏ:
“Thiếu gia… còn một chuyện nữa. Đại thiếu phu nhân nhất quyết trong phòng ma, Cố Lam đang ở trong phòng. Nếu ngài chịu , cô sẽ lớn chuyện.”
Nghe tới đây, ánh mắt Tư Hoán Văn tối , ánh lạnh lẽo thoáng hiện lên.
Quả nhiên, cái thế giới hề cho cơ hội để thở.
Tư Hoán Văn sớm đoán điều , cúi đầu Ô Tư Tư.
“Không . Cô loạn cứ kệ. Cô cứ gọi xe hỏa táng tới.”
Nói xong, Tư Hoán Văn phòng, đóng cửa .
Ô Tư Tư thấy câu đó, hiểu trong lòng hụt hẫng.
Cô thật sự ghét Ôn Kỳ Kỳ! Người đàn bà đó cả ngày bám lấy thiếu gia, phiền c.h.ế.t !
Nếu chọn nhị thiếu phu nhân, cô thật lòng hy vọng Cố Lam thể sống , cho dù biến thành ma quấn lấy thiếu gia cũng !
Cố Lam... thật sự c.h.ế.t …
Mà như cô, c.h.ế.t chứ...
Ô Tư Tư nặng nề thở , cầm điện thoại gọi cho nhà hỏa táng.
Lúc , Ôn Kỳ Kỳ đang “giả vờ bất tỉnh” ngoài cửa. Cô cố tình nghiêng nền đất lạnh, điều chỉnh tư thế cho “cú ngất xỉu” trông yếu ớt .
Đây là bước đầu tiên của nhiệm vụ xuyên nhanh — dụ dỗ bằng nhan sắc.
Lúc nào cũng giữ hình tượng nhất. Nhất định để cho Tư Hoán Văn một ấn tượng khó quên.
Cô là chị dâu của Tư Hoán Văn mà. Xảy chuyện tại nhà , kiểu gì Tư Hoán Văn cũng xem. Dù là kiểu phản diện thì cùng lắm là... đào cái hố ngoài sân chôn cô luôn.
chuyện đó quan trọng, miễn là gặp là đủ.
Màn đêm buông xuống, trời càng lúc càng tối.
Đoàn xe hỏa táng đến chậm.
Trong khi đó, Cố Lam vẫn ngủ say.
Tư Hoán Văn cạnh giường, yên lặng ngắm khuôn mặt đang say giấc của cô, khóe môi bất giác nhếch lên một nụ mãn nguyện mà chính cũng nhận .
Chỉ cần cô như , yên tĩnh, bình yên, như thể chuyện đều ý nghĩa.
Anh đổi.
Thế giới như một phòng thí nghiệm, như cái lồng giam. Cố Lam giúp phá vỡ nó, còn giữ cô trong chính cái lồng giam đó.
Một tuần chỉ một ngày —
Chỉ một đêm là thuộc về .
Anh hy vọng giấc mơ sẽ tan vỡ. Anh thể vẹn sở hữu cô, để cô yên tâm ngủ trong thế giới của , để thỏa mãn những khát vọng ích kỷ và nhỏ bé nhất của .
Mùi hương trong khí càng lúc càng đậm.
Tư Hoán Văn mở ngăn kéo tủ đầu giường, lấy một cây bút nước. Anh tháo rời ống bút, đổ hai viên t.h.u.ố.c màu trắng mùi.
Anh nuốt luôn hai viên thuốc. Đầu óc vốn mùi hương cho lâng lâng, giờ tỉnh táo ít.
Thứ hương chứa chất gây buồn ngủ, nên Cố Lam mới ngủ say như .
Tất nhiên, loại hương cực kỳ lợi cho sức khỏe, giúp cơ thể nhanh chóng giấc ngủ sâu, thư giãn. Khi tỉnh dậy sẽ cảm thấy cực kỳ sảng khoái.
Cố Lam chịu ngủ ở đây, là vì tin tưởng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-240-anh-nha-giam.html.]
Một phần là vì cô tin Tư Hoán Văn — vì họ là bạn cùng phòng, và Tư Hoán Văn thật sự đối xử với cô.
Phần còn , là cô tin chính phán đoán của : Trong thế giới giấc mơ , ngoại trừ “ý chí của thế giới”, gì thể hại cô.
Tệ nhất là c.h.ế.t — mà c.h.ế.t vẫn sống .
Làm một việc, sẽ luôn nhiều lý do phức tạp. Tư Hoán Văn nghĩ xa như .
Anh chỉ đơn giản nghĩ rằng: Cố Lam tin tưởng .
Anh cô là thế nào… nhưng cô đang ngủ.
Cô giao tiếp với , nên tự cho quyền suy nghĩ lan man.
Tư Hoán Văn lặng lẽ cô lâu.
Anh rửa tay nữa thật sạch, mới nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Cố Lam — từ trán, sống mũi, đến cằm.
Ngón tay lướt qua khóe môi cô, dừng nơi hàm .
Cố Lam vẫn tỉnh, thở nhẹ nhàng đều đặn. Làn da mềm mịn, bóng loáng như lòng trắng trứng mới bóc vỏ, thấy cả lỗ chân lông.
Dưới chiếc mũi nhỏ xinh, đôi môi nhếch lên như đang mơ một giấc mơ ngọt ngào.
Với Tư Hoán Văn, từng thở của cô đều là biểu hiện của sự tin tưởng và dựa dẫm .
Rất lâu , nhẹ nhàng thở dài.
“ thể tổn thương em … Em tin như thế, phụ lòng em. Vậy thì sẽ còn gì nữa… Giá mà em thông minh đến … Giá mà điên lên thật sự…”
Thích là chiếm lấy.
yêu… là kiềm chế.
Tư Hoán Văn thở dài, lấy chăn đắp kín Cố Lam, như thể che thì sẽ lung lay nữa.
Qua lớp chăn dày, nhẹ nhàng đặt tay lên cánh tay cô, tỉ mỉ xoa bóp, giúp cô thư giãn cơ bắp.
Cố Lam vẫn ngủ say.
Rất say…
Ý thức cô như đang trôi bồng bềnh giữa biển cả, thả lỏng.
Do thường xuyên vận động cường độ cao, dù cô cảm thấy đau mỏi nhờ ý chí mạnh mẽ, nhưng cơ bắp vẫn luôn căng thẳng và mệt mỏi.
Được Tư Hoán Văn massage, mỗi sợi cơ, mỗi khớp xương như đều thả lỏng. Toàn nhẹ hẳn , cảm giác mệt mỏi cũng từ từ tan biến.
Trong lúc ngủ say, khóe môi Cố Lam bất giác hiện lên nụ ngọt ngào như một đứa trẻ.
Rất hiếm khi cô lộ vẻ mặt như — lẽ đây là lúc cô cảm thấy thư giãn nhất.
Tư Hoán Văn mồ hôi đầy trán. Xoa bóp cho cô thì mệt, nhưng kiềm chế cảm xúc khi ở gần một con gái xinh như , đối với một đàn ông trưởng thành, thật sự mệt…
dù mệt, chỉ cần thấy nụ đó…
Tư Hoán Văn cảm thấy: “Liễu Hạ Huệ” cũng dễ gì.
“Ai… cứ tỏ đắn cơ chứ…”
Đang nghĩ đến đó thì nhà vang lên tiếng hét:
“Tư Hoán Văn! Rốt cuộc đang gì ?! Chị dâu ngất xỉu, mà gọi xe hỏa táng tới? Cậu định lo hậu sự cho cô ?! Tư Hoán Văn! Ra đây cho !”
Cùng với giọng mắng, là tiếng cửa chính đập mạnh.
Anh trai Tư Hoán Văn — một tổng tài bá đạo chính hiệu.
Tổng tài bá đạo đúng nghĩa là kiểu đàn ông thể chi hàng trăm triệu chỉ để mua vui, xe sang biệt thự đầy đủ, ánh mắt thể khiến cấp khiếp sợ, là , là .
Cho nên...
Cửa chính biệt thự của Tư Hoán Văn trai cho phá tung.
Dưới lầu càng lúc càng náo loạn.
Ô Tư Tư gõ cửa, lo lắng hét lên:
“Thiếu gia! Đại thiếu gia phái tới phá cửa ! Em báo cảnh sát ! Thiếu gia đừng ngoài, em chặn cửa cho!”
Cố Lam ngủ nhẹ.
Dù mùi hương hỗ trợ, nhưng thấy âm thanh ầm ĩ như , lông mi cô vẫn khẽ run nhẹ — vẻ sắp tỉnh.
Ánh mắt Tư Hoán Văn lập tức trở nên sắc lạnh. Anh cửa sổ, ánh tối sầm.
Sau đó, đeo bịt tai cho Cố Lam, đắp chăn cẩn thận, bịt mắt cô.
Cuối cùng, mở cửa ngầm trong phòng, đưa Cố Lam đó giấu kín.