Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 228: Những Người Đàn Ông Mang Ý Đồ Xấu
Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:16:25
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4AsVul7anR
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hôm nay đúng là một ngày chẳng giống ai của Cố Lam. Cô gọi một ly sữa caramel trân châu, uống nghiêm túc hỏi đám bạn cùng phòng:
“Hôm nay tụi xin nghỉ học ?”
Tư Hoán Văn thấy bộ dạng thận trọng của Cố Lam thì nhịn :
“Yên tâm , chuyện xin nghỉ cứ để bọn lo. Cậu đúng là tâm huyết với chuyện học thật đấy.”
Cố Lam thở dài:
“Biết , lo học hành thì giống kiểu chơi suốt ngày, mà nếu học thật thì giống kiểu đang nghề tay trái. Cảm giác đó các chắc hiểu .”
“À mà , chuyện với 001 từng trại tâm thần, trường học cũng mà đuổi học bọn ?”
Thực , Cố Lam học thì tranh thủ ngủ bù, bài tập thì nhờ bạn hộ, thi cử thì học vẹt giờ G. Ban ngày ráng tỉnh táo học, tối liều khám phá các giấc mơ. Chuyện trong trường học, cô thật sự nắm rõ.
Dù gì thì trong trường cũng đầy đứa kỳ quặc, chắc đều là sản phẩm của “ý chí thế giới” cả .
Hoa Dận mỉm nhẹ, hạ giọng :
“Vấn đề thật từng suy nghĩ . nghi trường học vốn trường học thật. Nghĩ xem, nhiều vấn đề như mà vẫn để chúng ở ?”
Nghe Hoa Dận , Cố Lam thấy rờn rợn, cô nhịn chen :
“Ý là… trường thực là một cái nghĩa địa hả? Nghe nhiều trường xây đất mồ mả. Nếu cả trường đều là ma thì đúng là mấy chuyện đó quan trọng thiệt.”
Cô vốn quen với việc chạy qua giữa các thế giới trong mơ, nên chẳng còn cảm thấy thế giới nào là thật nữa.
Thật lòng, cô nể mấy nữ chính trong truyện xuyên , nhất là kiểu xuyên nhanh – hiểu nhờ mà họ vẫn giữ tinh thần tỉnh táo. Ở một thế giới lâu nhảy qua thế giới khác, phát điên mới lạ.
Sau khi Cố Lam chia sẻ suy nghĩ của , Vân Triết đưa góc khác:
“ thì nghĩ khác. Có thể thế giới là một xã hội lạc hậu hơn so với thời đại của chúng . Luật lệ đầy đủ, nên vẫn nhiều kẽ hở để lợi dụng.”
“Việc trường học đuổi học chúng là vì nó thế giới kiểm soát . Trường giữ chúng , cho ngoài.”
Diêm Tiêu nhíu mày, vốn chẳng hứng thú gì với mấy đề tài kiểu . Việc đuổi đuổi học với chẳng quan trọng, chủ yếu là ngại rắc rối. bọn họ phân tích một hồi, cũng xem thường là đầu óc đơn giản nên suy nghĩ một lúc :
“Thế giới rõ ràng vấn đề. Từ lúc xuất hiện ở đây là mấy trăm năm . Ban đầu, thế giới còn bình thường. dần về , các chủng tộc bắt đầu tín ngưỡng.”
“Thần linh trở thành đối tượng thờ phụng. Nhờ đức tin, con mạnh lên, thần ban phước. Rồi họ bắt đầu năng lực vượt trội, lập nên Thần Điện và từ đó bắt đầu bè phái đấu đá.”
Lúc đó, cầm thanh kiếm mạnh nhất trong tay – chính là Diêm Tiêu, vị thần vương của thời đại .
Nhắc đến chuyện xưa, ánh mắt Diêm Tiêu trở nên sắc lạnh. Giọng cũng trầm hẳn:
“Chính sự xuất hiện của các vị thần thế giới trở nên méo mó và kỳ quái. Những điều vô lý bỗng thành lý, các tộc tranh giành lãnh thổ cũng còn giống . Thần linh đổi cả thời đại .”
Vốn dĩ Diêm Tiêu giỏi diễn đạt cảm xúc, nhưng Cố Lam tâm lý, cô tiếp giúp :
“Ý là, cái sự lệch lạc của thế giới bây giờ, giống với lúc thế giới trong giấc mơ của đổi khi thần xuất hiện đúng ?”
Diêm Tiêu gật đầu.
Cố Lam cẩn thận hút một ngụm sữa, sợ nghẹn nên uống chậm. Sau đó, Vân Triết còn lén lau miệng cho cô. Đợi xong, cô mới tiếp:
“Diêm Tiêu, giấc mơ của là cổ xưa nhất trong chúng . luôn nghĩ đó là nơi gần với ‘ý chí thế giới’ nhất. Dù thì, một thế lực lớn như thể tồn tại ở một thế giới bình thường .”
“Hơn nữa, cái kẻ gọi là ‘thần’ mà từng giúp thực cũng chỉ là một con rối.”
Diêm Tiêu gật đầu:
“. cũng luôn nghi ngờ rằng: Liệu ‘ý chí thế giới’ nhất thiết chỉ tập trung một ? Nếu giống như thần linh, thì thể nó phân tán cho nhiều .”
“Người ưu ái nhất chính là nam nữ chính. Những khác chọn cũng thường xuất hiện xung quanh cuộc sống của họ. Nói cách khác…”
“ nghi ngờ ‘ý chí thế giới’ vẫn đang tồn tại ở đây. Nó chỉ đơn giản là chuyển sang những khác.”
Cố Lam cũng suy nghĩ giống . Cô càng chuyện với Diêm Tiêu, càng thấy cả hai hợp ý.
Khi Diêm Tiêu kể chuyện xảy trong giấc mơ, Vân Triết, Tư Hoán Văn, Số 001 và Hoa Dận đều thực sự hiểu rõ lắm, nhưng họ cuộc trao đổi giữa Cố Lam và Diêm Tiêu nghiêm túc, bắt đầu phân tích chuyện đó theo cách riêng của .
Tư Hoán Văn thì vẫn giữ nụ mặt, tỏ vẻ bình thản, nhưng tay buông thõng hai bên siết chặt thành nắm đấm.
Trong phòng ký túc xá, chỉ là vô dụng.
Thế giới của Diêm Tiêu thần linh.
Thế giới của Vân Triết thì văn minh phát triển vượt bậc.
Hoa Dận sống trong thế giới nơi và quỷ cùng tồn tại.
Còn thế giới của Tư Hoán Văn tràn ngập ác quỷ.
Chỉ mỗi Tư Hoán Văn là chẳng gì đặc biệt – khi cả thế giới của chỉ là một phòng thí nghiệm nhỏ xíu...
Ban đầu chỉ phá vỡ phận, nhưng từ khi Cố Lam, thua bất cứ ai.
Nghĩ đến đây, Tư Hoán Văn bật và :
“Diêm Tiêu , đúng là tổ tiên của chúng thật. Cách nhận vấn đề đúng là giống bọn chút nào.”
Anh xong mà chính cũng thấy buồn .
Tư Hoán Văn ơi là Tư Hoán Văn, mày gây ấn tượng với Cố Lam mà đến mức dùng mấy chiêu hèn mọn thế ?
Cố gắng gây chú ý thì ích gì chứ, năng lực thì sớm muộn cũng bỏ phía thôi.
Biểu cảm nhỏ đó của Tư Hoán Văn qua mắt Hoa Dận. Anh cong môi, nghĩ thầm: “Ít cũng tự phận. Không năng lực thì đừng nên bám lấy Cố Lam gì.”
Về tình hình chắc chắn sẽ càng ngày càng phức tạp và nguy hiểm hơn, những ai yếu kém sẽ đào thải.
Hoa Dận tự nhủ nỗ lực mạnh hơn nữa. Anh là cuối cùng ở bên Cố Lam, cả thể xác lẫn tâm hồn.
Mỗi đều mang theo suy nghĩ riêng, lúc Vân Triết dùng giọng đều đều với Cố Lam:
“Chủ nhân, từ đồn cảnh sát bước , chính là của An Yên Lặng, tên là Giả Trạch Nhàn.”
Cố Lam chằm chằm phụ nữ hoảng hốt bước khỏi quán cà phê, khỏi cảm thán:
“Giả Trạch Nhàn, cái tên vẻ thanh nhã, chắc bà cũng là gu thẩm mỹ.”
Ngay đó, cô thấy một mặc đồ thường phục theo Giả Trạch Nhàn.
Tâm trạng cô lên ít:
“Xem thế giới vẫn còn phân biệt đúng sai.”
“Vân Triết, với Tư Hoán Văn, cùng điều tra hồ sơ của An Yên Lặng. Càng chi tiết càng . Tối nay sẽ kể những gì trong nhật ký của An Yên Lặng, hai đối chiếu xem gì bất thường.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-228-nhung-nguoi-dan-ong-mang-y-do-xau.html.]
“Hoa Dận, với Số 001, đến chỗ An Yên Lặng thu thập thêm thông tin. Nếu cần thể phối hợp với cảnh sát. Số 001 từng tiếp xúc , nhớ chào hỏi cho t.ử tế.”
“Diêm Tiêu, với , chúng cần tìm một . Theo suy đoán, thể c.h.ế.t . Cô từng là bạn cùng bàn hồi nhỏ của An Yên Lặng, là tiểu thư nhà giàu.”
Cố Lam phân công rành mạch, ai ý kiến.
Tư Hoán Văn và Vân Triết liếc . Vân Triết :
“Việc để một là .”
Tư Hoán Văn thì chột . Cậu rõ vì giá trị, nên Cố Lam mới giao cho những việc chẳng mấy quan trọng.
Cố Lam lý do riêng, cô đưa tay chọc nhẹ mặt Vân Triết:
“Một đủ . Chia nhóm hai là để bảo vệ lẫn . Thế giới nhắm đến , thể cũng sẽ tay với các . An của quan trọng, nhưng của các cũng . Hai sẽ hỗ trợ cho .”
“Vân Triết với Tư Hoán Văn là hợp. Còn Hoa Dận và Số 001 thì thể ghép chung với ai khác. với Diêm Tiêu thì vấn đề. Vậy nhé, cứ theo phân công.”
“Đừng tốn thời gian nữa. Bắt đầu hành động ! Chúng là đội thanh niên tiên phong, nhất định thành tích đấy!”
Lời cô chính xác, ai trong phòng cũng rõ điều đó.
Hoa Dận và Số 001 đều là kiểu cực đoan. Ai ghép nhóm với họ, khả năng buổi sáng hai , tối về chỉ còn một.
Hoa Dận Cố Lam chằm chằm, một lúc mới bật :
“Được thôi, nhưng tới lượt .”
Tư Hoán Văn cũng :
“Lần là tới mới đúng.”
Số 001 l.i.ế.m môi, liếc Diêm Tiêu. Nụ của mang theo chút gì đó quái dị, giống như đang "thu phục" Diêm Tiêu.
Sau khi phân nhóm xong, ai nấy bắt đầu hành động.
Diêm Tiêu và Cố Lam . Cố Lam hỏi:
“Cậu bằng lái ?”
Diêm Tiêu lắc đầu – giờ thời gian thi bằng lái. Vậy nên…
Anh thuê một chiếc xe điện mini chở Cố Lam, còn mua thêm hai chiếc mũ bảo hiểm. Cô phía .
“Cho ngủ chút ? Tối qua mệt quá. Ban ngày cần ngủ bù. Cảm giác như ý chí của thế giới vắt kiệt .”
Nghe Cố Lam “tối qua mệt quá”, Diêm Tiêu kìm suy nghĩ linh tinh. Anh nhận thích việc Cố Lam thiết với khác như , cảm giác chút khó chịu trong lòng.
Diêm Tiêu khẽ gật đầu:
“Ừ, ngủ .”
Cô ngủ là ngủ liền, thẳng mà ngủ luôn. Diêm Tiêu dám lái nhanh, một đoạn thì dừng , đầu .
Cố Lam ngủ gật, đầu gật gù như gà mổ thóc. Anh đưa tay đỡ lấy vai cô.
Cô ngủ say, vẻ mặt bình yên, môi cong lên, giống như lúc nào cũng đang mỉm .
Tim Diêm Tiêu đập nhanh – cô tin tưởng đến mức thể ngủ ngon lành thế bên cạnh ...
Không hiểu , chỉ kéo cô lòng.
Lúc , tổ "siêu biến thái" là Hoa Dận và Số 001 cũng đến gần. Họ thấy Cố Lam đang ngủ nên cố hạ giọng.
Số 001 thì thầm:
“Diêm Tiêu, đang định ôm Cố Lam đấy chứ? Không thể nào! Cố Lam tin tưởng mà cùng, còn định lợi dụng ?”
“Đánh thức cô dậy , để xem cô nghĩ .”
Hoa Dận nhếch môi:
“ mà, Diêm Tiêu ý .”
Diêm Tiêu là duy nhất trong ký túc xá thực sự đàng hoàng. Bao lâu nay ở cạnh Cố Lam, từng nghi ngờ giới tính cô. giờ hai , hoảng.
“Không . Cô ngủ , chỉ đỡ cho khỏi ngã thôi.”
Hoa Dận nhếch môi lạnh:
“Thế ? Vậy đưa bọn xem bằng chứng .”
Diêm Tiêu sợ Cố Lam hiểu lầm. Tuy cô chẳng quan tâm mấy chuyện đó, nhưng vẫn cô giận.
Thế là cởi áo khoác choàng lên Cố Lam, kéo khóa . Sau đó thẳng xe, kéo tay áo rộng quá cỡ của cô buộc n.g.ự.c .
Như , cô sẽ dính chặt lưng , thể rơi xuống .
Cố Lam ngủ say đến mức chẳng gì. Tựa lưng Diêm Tiêu như còn thoải mái hơn ngủ. Hơi thở của cô khiến tim Diêm Tiêu đập loạn.
Hoa Dận mà chỉ kéo Cố Lam xuống, nhưng Số 001 – cô chọn “ em ” – cản .
Số 001 nắm tay Hoa Dận:
“Đừng mà. Cậu cô tỉnh, Cố Lam sẽ ghét cả hai chúng . gì, ghét chung thì oan quá.”
Diêm Tiêu mặc kệ bọn họ, một chở Cố Lam lặng lẽ rời .
Đến khi bóng họ biến mất khỏi tầm mắt, Hoa Dận hất tay Số 001 , lạnh:
“Cậu đúng là kẻ giả tạo. Không khác gì Cảnh Vân Khuê, giả nhân giả nghĩa.”
Số 001 bình thản:
“Không . chỉ là hiểu Cố Lam thôi. rõ xương cốt và não bộ của cô .”
“ chỉ thì thể hiểu cô ? Cậu định đem Cố Lam đặt kính hiển vi mà phân tích ?”
“ chẳng cần lấy dù chỉ một sợi tóc, nhưng hiểu rõ cô đang nghĩ gì.”
Hoa Dận tức, nhưng ngẫm cũng công nhận – bật :
“Cái kiểu suy nghĩ khó hiểu của Cố Lam, thực sự hiểu nổi ? Đừng nhảm nữa.”
Trong khi các trai tranh giành vì cô, Cố Lam chẳng hề . Cô ngủ một mạch đến khi tỉnh dậy thì thấy ê ẩm.
Mắt còn lim dim, cô theo phản xạ buột miệng :
“Hả… Tan học ?”