Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 219: Bọn Họ Muốn Làm Người, Còn Tôi, Muốn Làm Thần

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:16:16
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V8xsrupF2

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cố Lam vốn thích mấy chuyện lựa chọn.

đời lúc nào cũng tồn tại đúng sai, trắng đen, thiện ác. Mà giữa trắng đen, đôi khi còn là vùng xám mịt mù. Từng tầng bóng tối như che lấp cả gương mặt cô.

Số 001 lời nào, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay cô.

Cánh tay rắn chắc của khẽ run lên vì cố gắng kiềm chế bản . cả và Cố Lam đều hiểu rõ, nếu cô , cô thể rút tay bất cứ lúc nào và rời .

Anh bao giờ ý định trói buộc cô bên cạnh .

Trong bóng tối, Cảnh Vân Khuê bế thể Cố Lam trong tay, cách đó xa, hề bước tới.

Anh giữa màn đêm đặc quánh, lưng là bóng tối còn dày đặc hơn cả đêm đen — trong đó ẩn chứa tiếng gầm gừ của những con quái vật đang gào thét.

Cố Lam lên tiếng hỏi :

"Cậu chuyện , tự đến đây? Tại yên như ?"

Cảnh Vân Khuê cô, yên lặng. Bộ đồ bệnh nhân màu xanh-trắng hiệu 002 khiến vóc dáng gầy gò của trông càng yếu ớt hơn.

Một lúc , mới cất giọng trầm thấp:

“Cậu nghĩ là tại ? Cậu thông minh như , chắc cũng đoán đúng ?”

Giọng nhẹ nhàng, mệt mỏi, xen lẫn những cảm xúc mà Cố Lam thể hiểu hết .

Cô lười phân tích kiểu biểu cảm nửa như tổng tài, nửa như kẻ suy sụp đó.

Cô nghĩ thể là Cảnh Vân Khuê lũ quái vật khống chế. Hoặc là chính đang che chắn cho cô khỏi lũ quái vật đó. Nếu , tại chúng tấn công?

nghĩ nhiều lý do .” Cố Lam , giọng bình tĩnh nhưng nhức đầu.

thật sự cố gắng tìm nhiều lý do để tin rằng thể bước đây. Vậy mà .”

“Hay đúng hơn, tự bịa đủ cái cớ.”

Cô tiếp tục chăm chú:

cớ vẫn chỉ là cớ thôi.”

rõ, những chuyện kỳ lạ trong cái bệnh viện chắc chắn liên quan đến . Mấy con quái vật đó chỉ lệnh mới yên lưng . Cho nên dù cố suy đoán cách nào nữa, cũng chỉ là đang tự lãng phí chất xám.”

“Thật nghĩ, ít còn thể duy trì quan hệ kiểu ‘bạn cùng phòng’ một thời gian. Chí ít cũng để nắm điểm yếu của , hai bên lợi dụng thêm tí nữa chứ.”

“Chúng là bạn cùng phòng mà, lỡ sự thật thì tình bạn tan vỡ liền hả?! Tình bạn nhỏ bé lật là lật luôn hả? Cảm tình sâu đậm còn là còn liền ?!”

Cố Lam bắt đầu nhịn , chuyển sang giọng văn y hệt mấy tiểu thuyết ngôn tình lố bịch:

“Cảnh Vân Khuê, , tại … Rốt cuộc là VÌ! SAO!”

Trong khoảnh khắc , Cố Lam thật sự cảm giác giống nhân vật nữ chính trong tiểu thuyết ngôn tình phản bội đến nơi.

khi chính cô những lời đầy "cảm xúc" đó, chẳng hiểu thấy giống kiểu mắc bệnh tâm lý hơn.

Cô đau đầu thật sự.

Tình cảm giữa chị em phụ nữ khi tan vỡ thì gọi là "tình bạn dỏm". Vậy cái thứ tình cảm đang tan vỡ giữa cô và Cảnh Vân Khuê… gọi là gì?

Tình em chắc cũng đáng tin nốt!

Cô xoa xoa thái dương, đầu đau như búa bổ, Cảnh Vân Khuê với ánh mắt đầy bất lực và thất vọng. Nếu bây giờ mà cô emo thật sự, chắc cô lên mạng đăng status kiểu " bạn đ.â.m lưng" .

Cố Lam chằm chằm Cảnh Vân Khuê, mong ít nhất cảm nhận rằng cô tổn thương sâu sắc.

"Cảnh Vân Khuê, , chỉ là buồn một chút thôi."

Cảnh Vân Khuê thấy vẻ mặt đầy giằng xé của cô thì cũng khó xử kém. Anh nhíu mày, như thể chẳng nỡ thấy cô thế . Cố Lam cho cơ hội lên tiếng, cô tiếp tục “diễn”.

hiểu là trong lòng chắc cũng khó chịu. Sống mà, đúng là chẳng dễ dàng gì.”

Cảnh Vân Khuê mấp máy môi, gì đó, nhưng cô tiếp tục chen ngang:

“Không cần , trách . Cả hai đều trải qua nhiều chuyện .”

"Caụa hiểu . Cậu hiểu cái cảm giác đau của ! vượt qua bao nhiêu kỳ thi khó nhằn, giảng chẳng hiểu gì, đêm thì mất ngủ, thức khuya triền miên, lúc nào cũng sợ c.h.ế.t vì đột quỵ. Tóc rụng từng mảng ?!"

" còn bao nhiêu tiếc nuối ~ Bao nhiêu kỳ vọng ~ Cậu ~~"

Tự dưng Cố Lam chuyển sang kiểu Võng Ức Vân, lỡ mồm hát vài câu thành giống đang cover nhạc mạng buồn bã. Giọng cô khàn khàn, u ám, vang vọng khắp hành lang vắng vẻ như tiếng ma ca.

Tiếng hát của cô bi thảm, màu, tấu hài — đúng kiểu một trái tim tan vỡ giả trân nhưng " đầu tư".

Cô hát nhập tâm cực kỳ, ánh mắt từ từ dừng Cảnh Vân Khuê, như dùng tiếng hát để truyền tải sự vỡ mộng và nghi ngờ sâu sắc của dành cho .

Sau lưng Cảnh Vân Khuê, mấy con quái vật đang len lén bịt tai .

Bọn chúng che tai theo lệnh , thả tay theo lệnh . Kết quả là tra tấn bởi tiếng hát "ma mị", vẻ mặt vặn vẹo đầy đau khổ.

Số 001 thì ha hả, còn vỗ tay:

"Hát lắm, hát lắm! là Cảnh Vân Khuê, ~~ ~~"

Cảnh Vân Khuê: …

Thôi xong, mệt quá, cho xin, hủy diệt hết còn hơn!

Cố Lam hát xong thì xúc động tới mức… tự vỗ tay.

Số 001 liếc cô một cái, nhỏ:

"Biểu diễn quá đà. Kỹ xảo thì nhiều mà cảm xúc thì ít. Giả trân. Oscar cũng cứu nổi ."

Cố Lam thở dài:

" cũng . thật lòng thì cũng chẳng còn nhiều cảm xúc để mà biểu lộ nữa. Mấy chuyện kiểu , từ đầu tiên gặp , xác định ."

Theo lý mà , 001 nên cảm thấy ghen khi thấy Cố Lam đau lòng vì Cảnh Vân Khuê. vẻ mặt đầy drama của cô, chẳng hiểu thấy… vui thì nhiều hơn buồn.

Cảnh Vân Khuê thì nhíu mày, cũng ngờ Cố Lam phản ứng kiểu như

…Khó diễn tả thành lời.

thứ đến nước , những chuyện buộc rõ.

Đã đến bước đường cùng , còn đường lui nữa.

Anh vốn dĩ cũng định kết thúc chuyện với Cố Lam từ lâu.

Cảnh Vân Khuê khẽ nghiêng đầu cô.

Trên vẫn là bộ đồ bệnh nhân 002, dính chút m.á.u nào — vì thích sạch sẽ, lúc nào cũng gọn gàng.

Giữa cái bệnh viện âm u kỳ quái , là điểm sáng hiếm hoi. Gương mặt tuấn tú, dịu dàng, mang theo vẻ ưu sầu.

Dáng vẻ sạch sẽ càng khiến khác biệt với cái thế giới đen tối .

Nếu ngoài cảnh tượng lúc , họ sẽ thấy — vẻ đáng sợ, điên dại, kỳ lạ chính là… Cố Lam.

Cảnh Vân Khuê chậm rãi bước về phía cô.

Mỗi bước , lũ quái vật phía cũng bước theo như cái bóng. Khoảng cách giữa và Cố Lam càng gần, cũng là càng đến gần ánh sáng.

càng đến gần ánh sáng, thì càng thấy rõ: Dù chỉn chu đến , lịch thiệp đến cỡ nào, thì lưng vẫn là một bầy quái vật.

Anh vẫn là kẻ bóng tối bao quanh — một “quái vật” thực thụ.

Cảnh Vân Khuê bước vùng sáng, khẽ nhếch môi .

Làn da trắng bệch, gương mặt góc cạnh mang nét u sầu quý phái. Môi nhạt màu, tựa như một tồn tại mờ ảo giữa bóng tối — trông tinh khôi nhưng…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-219-bon-ho-muon-lam-nguoi-con-toi-muon-lam-than.html.]

Đáng tiếc .

Chính … mới là kẻ dơ bẩn nhất.

Cảnh Vân Khuê cảm xúc mâu thuẫn với Cố Lam. Một mặt, lợi dụng Cố Lam để đạt mục tiêu của . mặt khác, phát hiện bản ngày càng Cố Lam thu hút một cách vô thức.

, tối nay, quyết định hết chuyện.

Cố Lam đối xử với , nhưng thể cứ mãi ỷ sự bụng đó. Anh sinh trong bóng tối, nơi cũng chỉ thấy u ám. Anh cần cứu rỗi, và cũng thể vì một chút ấm áp mà đ.á.n.h mất bản ...

Khi ở bên Cố Lam, dễ lạc lối. Nên rõ ràng với cô, tận mắt thấy ánh mắt ghét bỏ và lạnh lùng của cô, để thể ép bản bình tĩnh .

Nghĩ , Cảnh Vân Khuê bắt đầu lên tiếng.

"Thật , luôn luôn đang lừa . Trong ký túc xá năm , ngoài phận của Vân Triết là điều tra , thì những còn tra nổi."

"Họ cảnh giác với . đến khi xuất hiện, chuyện đều đổi..."

Cảnh Vân Khuê giỏi phân tích cảm xúc của , nên chỉ đại khái như .

Sau khi Cố Lam xuất hiện, những vốn luôn đề phòng và kín tiếng bắt đầu mềm lòng. Họ dần hé lộ bí mật của , còn thì âm thầm thu thập những bí mật đó.

Cảnh Vân Khuê tiếp tục:

“Lần đầu tiên xuất hiện trong giấc mơ của , bóp cổ . thật sự g.i.ế.c . cứng đầu hơn tưởng, cũng kỳ lạ hơn nghĩ.”

"Vì quyết định giữ , moi thêm thông tin từ . Vì , Tư Hoán Văn mới chịu giao dịch với , thậm chí còn liều mạng tới chỗ thằng điên Hoa Dận để cứu ."

"Người ngốc như , với , càng nhiều càng ..."

, ban đầu thật sự nghĩ như — nghĩ rằng như thế là .

rõ ràng, sống gần sông thể ướt chân. Anh tưởng cẩn thận sẽ cuốn , nhưng hóa đang chơi cờ — mà chính là quân cờ bàn.

Ánh mắt Cảnh Vân Khuê Cố Lam đầy sâu xa, như khắc hình ảnh cô tận xương tủy.

nhiều chuyện , vì , sẽ để 001 và Cố Lam cùng rời khỏi đây. Sau , 001 sẽ kể hết cho Cố Lam .

Bọn họ sẽ thiết.

Cố Lam sẽ , nụ "Cảnh Vân Khuê" chỉ là giả.

Anh là nhân cách thứ hai sinh từ cơ thể của bệnh nhân 001. Anh từng tranh giành quyền kiểm soát cơ thể với 001, vì 001 chẳng quan tâm ai là chủ nhân thể .

Anh chỉ đang tạm thời sống trong xác , quen dùng sự dịu dàng để đối mặt với .

Anh sinh trong tuyệt vọng, nhốt trong bệnh viện, ngày ngày trần nhà trắng toát, lòng trống rỗng.

Anh tất cả chuyện liên quan đến 001, vì bản chính là phần nhân cách tách từ sự điên loạn của đàn ông đó — một phần xảo quyệt, âm hiểm nhưng đầy tự ti.

Thật , nên gọi là Cảnh Vân Khuê, mà là... 002.

Anh đời trong tuyệt vọng, khác với 001.

001 cứ quanh quẩn ở đây, vì yêu điên cuồng một phụ nữ c.h.ế.t. Anh sống nữa, nhưng bệnh nhân bình thường thì sẽ chuyển viện.

Còn 001 thì . Anh nguy hiểm đến mức giữ trong mãi mãi.

Số 002 — Cảnh Vân Khuê — tiếp, giọng trầm hẳn xuống:

"Chuyện của ... 001 sẽ kể rõ với . ... các thể nghiêm túc ?!"

001 sẽ kể hết chuyện, nhưng vẫn .

Lúc , 001 nắm tay Cố Lam, tỏ vui vì Cảnh Vân Khuê chịu tất cả. Nghe , 001 còn gật đầu lia lịa đồng tình.

Anh ghé tai Cố Lam thì thầm:

, chính xác. Không sai, hết. dối đó. Lần đầu em giấc mơ, g.i.ế.c em là vì còn ở trong cơ thể . nỡ.”

“Còn nữa...”

Giọng 001 nhỏ, Cố Lam nghiêm túc lắng khẽ phân tích:

"Vậy... tức là hai vẫn luôn ở trong cùng một cơ thể? Cơ thể là kiểu nhà hai phòng một phòng khách ?"

Cảnh Vân Khuê hít sâu một ai để ý đến nữa !

Cố Lam nghiêm túc đấy?!

Quả nhiên... nên mềm lòng. Chỉ khi giữ Cố Lam đây mãi mãi, hoặc khiến cô biến mất , thì mới còn điểm yếu.

Giọng trầm xuống, ánh đèn trong hành lang chập chờn lúc sáng lúc tối.

"Cố Lam, đáng thứ của lên. Cậu cũng ... nhưng vì quá ... nên kết thúc tất cả."

"Cậu thần linh biến mất khỏi thế giới . thì giống —"

Cảnh Vân Khuê thẳng Cố Lam, như quyết đầu. Những con quái vật quanh dường như cảm nhận sự tuyệt vọng đó, bắt đầu mở đôi mắt đỏ rực.

Sau lưng là vô yêu ma như trỗi dậy trong màn đêm, thở dốc, tru tréo đầy tham lam.

Cảnh Vân Khuê — tuấn tú sừng sững giữa bóng tối đặc quánh — đúng thật giống như sinh vật duy nhất còn là "" trong nơi . Gần như hảo như một vị thần.

Giọng vang lên khắp hành lang, trầm lắng mà mạnh mẽ:

"Cậu thần biến mất, những con quỷ ở đây thì trở thành . Còn ... trở thành thần."

Cố Lam , kìm mà hỏi:

" là thần mà?"

Cảnh Vân Khuê khẽ nhíu mày:

. Cậu nghĩ ai cũng thể là thần ? Không. Ở thế giới , thần là hiện của ý chí thế giới. Ý chí thế giới điều khiển tất cả, chủ tất cả.”

trở thành thần. đổi tất cả. chủ tất cả!”

Cố Lam xong chỉ cảm thấy... đúng là mắc “chứng hoàng t.ử trẻ trâu”. Cô , nghiêm túc lắc đầu:

“Không. Cậu thật sự là thần đấy.”

001 nheo mắt đầy ghen tị:

“Ý em là, trong lòng em, là thần ?”

Cố Lam vỗ vỗ lên bộ đồ bệnh nhân dính m.á.u của 001, lớn tiếng:

“Bệnh thần kinh cũng là thần đấy. Là thần —— kinh!”

002 Cảnh Vân Khuê: ...

001: ...

Hệ thống trong đầu An Yên Lặng im lặng nãy giờ chịu nổi, lẩm bẩm:

“Hợp lý thật... cũng lý đó chứ?”

An Yên Lặng thì phát điên:

“Có lý cái gì chứ! Mi về phe nào , hệ thống rác rưởi?!”

Cố Lam hai bọn họ đều cạn lời, nghiêm túc :

“Nếu thần cũng phân cấp bậc, thì 001 và 002 chính là thần tối cao còn gì. Mà nếu ngại, Cảnh Vân Khuê , thi gameshow . Biết với —”

‘Ôi trời! Anh trai! Anh chính là vị thần trong lòng em!’

 

Loading...