Nữ Giả Trang Nam, Được Vai Ác Cưng Chiều - Chương 211: An Yên Lặng Tới

Cập nhật lúc: 2025-11-19 16:16:08
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4AsVul7anR

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Có thể vài là thiên thần đội lốt ác quỷ, nhưng Cảnh Vân Khuê thì chắc chắn là ác quỷ mang hình hài thiên thần.

Anh mặc bộ đồ bệnh nhân màu lam nhạt của 002, ánh đèn từ phía hắt tới, bóng đổ dài nền nhà, theo là ba con mắt quỷ kì quái phục tùng mệnh lệnh. Cảnh Vân Khuê ngược sáng đó, ánh mắt lạnh lùng quét qua thứ.

Làn da vốn trắng bệch nay càng nhợt nhạt hơn, tay áo nhuốm m.á.u đỏ, đôi môi khô khốc chút sắc hồng. Bóng tối lưng nổi bật góc cạnh khuôn mặt cương nghị.

Chỉ riêng việc mặt ở đây thôi khiến cả căn phòng tràn ngập áp lực và cảm giác nguy hiểm.

Cứ như thể trong thành phố ma quái , vị "vua" thực sự xuất hiện.

Anh tựa như hiện của bóng tối tuyệt đối, nhưng biểu cảm vô cùng dịu dàng, nhẹ nhàng và bình thản.

Sự xuất hiện của Cảnh Vân Khuê khiến các thực thể ma quái trong phòng như đ.á.n.h thức. Trong gian lạnh lẽo đến mức đông cứng, từng sinh vật quái dị, hình thù vặn vẹo như khâu bằng những mảnh da thừa bắt đầu dậy.

Ba con quỷ quét dọn điên cuồng vung roi, quật nát ít xác c.h.ế.t các giường trong nhà xác.

Năm con quái khác, hình dáng giống nhưng chân gãy quặt, tay thì kéo dài lê mặt đất, đang bò lên trần nhà, ánh mắt đầy ác ý dán chặt Cảnh Vân Khuê.

Ngoài còn vô sinh vật dị dạng khác.

Các giường trong nhà xác rung lắc, xác c.h.ế.t đó bắt đầu cử động và dậy, ánh mắt tràn đầy đói khát. Chúng nhảy xuống giường, gào rống điên cuồng:

“Đói quá! Đói c.h.ế.t mất!”

Ngay giữa đám quái vật, một tấm drap giường trắng đẫm m.á.u bắt đầu co giật thành nhiều hình dạng — rõ ràng, đó là con quỷ trong gương đang chiếm lấy thể Cố Lam.

Nó giãy dụa điên cuồng, nhưng lũ quái vật xung quanh lệnh ăn xác đó, nên tạm thời bỏ qua mà lao về phía cửa.

Quái vật ùa như sóng dữ!

Tại phòng điều khiển, chủ nhiệm tất cả qua màn hình, cả run rẩy vì phấn khích. Dù mặt vẫn là , nhưng tiếng gầm phát chẳng khác gì dã thú tham lam.

“G.i.ế.c ! Quả nhiên, lời đồn là thật… 002 chính là con quỷ khủng khiếp nhất bệnh viện ! Cậu điều khiển cả quỷ khác... Dù là vì lý do gì...”

“Chỉ cần bẫy để bắt 027 thể kéo cả 002 ! Tính toán hảo!”

Trong lúc còn lảm nhảm, màn hình, Cảnh Vân Khuê mỉm dịu dàng, sang camera — nụ đẽ như ánh nắng trưa hè, nhưng khiến lạnh toát sống lưng như rơi hầm băng.

Chỉ một cái liếc mắt từ thôi, tròng mắt của chủ nhiệm như rớt ngoài!

Lũ quỷ đang lao đến, nhưng Cảnh Vân Khuê vẫn yên, phía xuất hiện thêm ba con mắt quỷ nữa — tất cả đều đỏ rực, lâm trạng thái điên loạn.

Hai bên lao c.h.é.m g.i.ế.c.

Máu và thịt b.ắ.n tung tóe khắp trung, m.á.u như mưa rơi xuống. Khuôn mặt tái nhợt của Cảnh Vân Khuê m.á.u loãng ướt sũng, nhưng khóe môi vẫn giữ nụ dịu dàng. Anh còn nhẹ nhàng :

“Cảnh tượng thế ... nếu thấy chắc sẽ thích lắm.”

mà...”

Cảnh Vân Khuê dẫm lên một cái tay gãy, bước giữa đám quái vật đang hỗn loạn trong nhà xác.

Lũ quái vật mới tạo lao tới tấn công, roi da quất thẳng mặt với âm thanh xé gió. Cảnh Vân Khuê thậm chí còn chẳng thèm chớp mắt.

Một cánh tay quỷ to lớn phía tóm lấy roi da đó.

Tiếng gào thét của quái vật vang lên lưng , nhưng vẫn hề đổi nét mặt. Với nụ nhẹ nhàng, bước như đang tản bộ trong khu vườn đầy hoa.

Cảnh Vân Khuê chậm rãi tiến đến chỗ cái xác giữa phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-gia-trang-nam-duoc-vai-ac-cung-chieu/chuong-211-an-yen-lang-toi.html.]

Không gì ngăn bước chân .

Đám quái vật chẳng . Còn chủ nhiệm, vốn đang gào thét qua camera, giờ chỉ Cảnh Vân Khuê bước đến chỗ xác c.h.ế.t — như thể mời bạn nhảy giữa vũ hội.

Tấm vải liệm ướt sũng vì m.á.u và nước.

Từng mảnh giấy lụa trắng nay loang lổ, thậm chí còn dính cả chi thể của lũ quái vật. Cảnh Vân Khuê đeo bao tay trong suốt, gạt hết những phần xác sang một bên.

vẻ điên rồ, vẫn là sạch sẽ.

Người đàn ông giống như một vị vương giả , từ từ tiến đến gần “tân nương” đang đó trong nhà xác.

Chủ nhiệm hiểu cảm giác quen thuộc kỳ lạ.

Có thể là do ánh mắt của Cảnh Vân Khuê, dịu dàng đến mức kỳ quái.

Anh là em song sinh với 001. Số 001 điên cuồng yêu 027, 002 cũng... yêu ?

Chủ nhiệm đang nghĩ ngợi, thì thấy Cảnh Vân Khuê nhẹ nhàng vuốt lên môi “cô dâu” lớp vải liệm, qua cả đống m.á.u tanh.

Ánh mắt dịu dàng đến mức đáng sợ. khác với 001 phát điên bằng cách to và hành động bạo lực, sự điên cuồng của Cảnh Vân Khuê là sự điên cuồng kìm nén.

Giống như một ngọn núi lửa âm ỉ dung nham, bao giờ phun trào, nhưng cũng chẳng hề nguội .

Anh khẽ vuốt lên môi Cố Lam qua lớp vải, nhẹ nhàng thì thầm:

“Sao em thể bỏ cả thể của chứ… 001 giống từ khi sinh . Em nghĩ… khi nắm tay , bao giờ nhầm tưởng đó là ?”

Giọng của Cảnh Vân Khuê vẫn nhẹ nhàng, nhưng kỹ thấy lạnh sống lưng.

Quỷ trong gương — đang chiếm lấy xác Cố Lam — tiếp tục giãy giụa, nhưng thể mở miệng lời nào. Dù , Cảnh Vân Khuê cũng chẳng cần gì…

Anh cúi xuống, ôm cả cái xác quấn vải liệm lòng. Ánh mắt trở nên càng dịu dàng hơn.

Ừm... Tuy chỉ là một cái xác, nhưng cảm giác cũng tệ.

Anh để Cố Lam tình cảm gì với cô, vì chính cũng phân biệt nổi.

chiếm hữu, còn gì khác?

Anh là Hoa Dận, đến mức đ.á.n.h gãy tay chân cô nhốt bên cả đời. Anh đang ôm một cái xác vô hồn.

“Rốt cuộc, điều thú vị nhất vẫn là linh hồn…”

Dù chỉ là xác hồn, vẫn nỡ buông tay.

Dù ghét bẩn là vẫn hôn trộm cô.

Cánh cửa nhà xác chậm rãi khép . Cảnh Vân Khuê, dính đầy máu, bước hành lang, chậm rãi về phía tầng 4.

Một con quỷ c.h.é.m mất nửa đầu lặng lẽ theo thế nào cũng giống như đang Cảnh Vân Khuê điều khiển.

Đèn hành lang chập chờn lúc sáng lúc tối.

Khi nửa đoạn, giữa hành lang bỗng xuất hiện một quen thuộc…

“An Yên Lặng?”

 

Loading...