Thổi Ngự Hồn Địch cần tiêu hao linh nguyên và tinh thần lực, nàng thổi lâu như , thật sự  chút mệt .
Tuy nhiên, với trình độ hiện tại, nàng    thể chữa trị cho những  .
 nàng  .
Những   ai nấy ích kỷ,  dùng lệnh treo thưởng, lấy thượng phẩm đan  mồi nhử mới chịu  ngoài g.i.ế.c giặc Nhân Bản.
Tính tình đức hạnh như , nàng  ưa.
Hơn nữa, bọn họ còn vì sơ suất mà trúng bẫy, khiến bản  thảm hại, đây là ngu xuẩn.
Những nhân vật như ,  xứng để Quân Vô Cực miễn cưỡng chữa trị cho họ.
Vì  nàng gọi Tiêu Kỳ đến,   một cái, quan tâm hỏi: "Bị thương  ?"
Tiêu Kỳ thấy nàng  Tạ Lưu Cảnh  mật ôm trong lòng, cúi mắt lắc đầu, nhạt nhẽo : "Còn ."
Hai từ đơn giản ,  thể hiểu là   thương, cũng  thể hiểu là  thương nhưng  nặng.
Mộng Vân Thường
Quân Vô Cực hiểu tính , đoán   , cũng  hỏi nhiều, chỉ : "Việc đổi đan dược giao cho ngươi phụ trách, nếu thủ cấp và dược liệu  đủ,   đổi thêm đan dược, thì bắt họ mua theo giá thị trường."
" hiểu." Tiêu Kỳ , đột nhiên phát hiện sắc mặt Quân Vô Cực  tái,  khỏi lo lắng, "Chủ nhân  thương  ?"
"Không , chỉ tiêu hao  nhiều, nghỉ một đêm là ."
Thật   cần nghỉ lâu như , nhưng xung quanh còn nhiều , nếu Quân Vô Cực   thời gian dài hơn,   bọn họ  gây chuyện gì.
Lúc  nàng   tinh thần, thật sự lười đôi co với bọn họ.
Tạ Lưu Cảnh ghen tị liếc Tiêu Kỳ một cái, thấy  quan tâm  Quân Vô Cực,  nhịn  lạnh lùng  thầm.
Nhìn cái gì?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-867-nam-xuong.html.]
Nhìn nữa cũng   của ngươi.
Tạ Lưu Cảnh đột nhiên : "Vô Cực, ngươi giao đan dược cho ,  đưa ngươi về nghỉ ngơi."
Quân Vô Cực vốn   để ý những  , liền  lời giao đan dược cho Tiêu Kỳ, để  sắp xếp.
Những  xung quanh vốn còn kiêng dè Tạ Lưu Cảnh,  thấy lọ thuốc Quân Vô Cực lấy , ánh mắt lập tức trở nên cuồng nhiệt.
May  lúc , Yên Lăng Thiên và Tiêu Nhận đều tới, hộ vệ bên cạnh Tiêu Kỳ, mới  để một   nảy sinh ý đồ cướp đoạt.
Quân Vô Cực  để ý bọn họ, mềm mại dựa  lòng Tạ Lưu Cảnh, để  ôm .
Chỉ là khi rời , Tạ Lưu Cảnh cảnh cáo quét mắt những  .
Ánh mắt  quá lạnh,      như , vội kìm nén những toan tính trong lòng.
Tạ Lưu Cảnh đưa Quân Vô Cực đến phòng ngủ  chuẩn  sẵn, Quân Vô Cực vốn định xuống,   ngăn .
Hắn bước lớn  phòng, đặt Quân Vô Cực lên giường,  tự tay cởi giày cho nàng, đắp chăn.
Quân Vô Cực cứng đờ   giường, vốn vì tiêu hao quá độ mà  tái mặt, giờ bỗng đỏ ửng lên.
Vì đang , góc  trở nên kỳ lạ, Quân Vô Cực  Tạ Lưu Cảnh, vô cớ  chút căng thẳng.
Tạ Lưu Cảnh đang vén chăn cho nàng,  định  gì, nhưng thấy nàng căng thẳng đến mắt tròn xoe,  nhịn  thấy ngứa ngáy trong lòng.
Hắn  tự chủ cúi  xuống, giọng khàn khàn: "Vô Cực..."
Quân Vô Cực vội giơ tay chống n.g.ự.c ,  cho  tiếp tục đến gần: "Cái , ngươi..."
Đột nhiên, góc mắt nàng  thấy bàn tay , trong đầu lập tức hiện lên một cảnh tượng.
Ừm, là   mơ kỳ lạ đó!