Quân Vô Cực hít một  thật sâu,   nhận thức  một sự thật.
Có vẻ như nàng  để mắt tới Tạ Lưu Cảnh.
Lặng lẽ tưởng tượng cảnh Tạ Lưu Cảnh ở bên  phụ nữ khác, Quân Vô Cực trong lòng liền trào dâng sát ý mãnh liệt.
Người đàn ông  là của nàng,  ai  phép tranh giành!
Bằng ...
Nàng  nhiều thủ đoạn lắm đấy!
Quân Vô Cực liếc trộm Tạ Lưu Cảnh một cái, bắt đầu suy nghĩ cách nào để thu phục  .
Ừm, nếu nàng  nhớ nhầm thì hiện tại nàng dường như là vị hôn thê của Tạ Lưu Cảnh.
Mặc dù   thể chỉ là kế sách tạm thời của Tạ Lưu Cảnh để bảo vệ nàng, nhưng   công khai thừa nhận  mặt  , thì dù là giả, nàng cũng  thể biến nó thành thật.
Hồi tưởng  cảnh tượng trong mơ, Quân Vô Cực  cảm thấy mũi  ngứa ngáy.
Nàng liếc trộm n.g.ự.c Tạ Lưu Cảnh, nhớ  màu hồng thoáng ẩn thoáng hiện trong mơ, mũi càng thêm ngứa.
Chết tiệt, chẳng lẽ nàng  Tống Nguyệt cô nữ lưu manh  lây nhiễm ?
Tạ Lưu Cảnh luôn để ý Quân Vô Cực, tự nhiên phát hiện  những hành động nhỏ của nàng.
Không khỏi cảm thấy kỳ lạ, hôm nay Quân Vô Cực   chút  bình thường ?
Nàng đang  cái gì thế?
Quân Vô Cực phát hiện , đột nhiên ngẩng đầu lên, ánh mắt vô tội  thẳng  .
Như thể   nàng   chẳng  gì cả.
Suy nghĩ một chút, nàng  đầu  , phát hiện thiếu niên tên Diêu Đại Mạch vẫn còn ở đó, liền : "Cháu là Diêu Đại Mạch  ? Đi  việc , chuyện thức ăn  cần lo, ruộng đồng sắp  mùa ."
"Dạ, cháu  lo ." Diêu Đại Mạch ngại ngùng gãi đầu, "Doanh trưởng Lâm và phó doanh trưởng Bạch đều  Quân cô nương  lợi hại, cháu tin tưởng Quân cô nương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-801-khong-ai-duoc-phep-tranh-gianh-voi-nang.html.]
Những  qua đường xung quanh từ lâu    cuộc trò chuyện của hai , đều tò mò  Quân Vô Cực, trong ánh mắt còn mang theo chút kính sợ.
Sau khi Quân Vô Cực đến Phong Lang Quan, những việc nàng    là bí mật.
Chỉ riêng việc bán cây giống hỏa long quả với giá rẻ,  khiến nhiều  ở Phong Lang Quan vô cùng  ơn nàng.
Dù những ngày  Quân Vô Cực mất tích,  tin đồn nàng là gian tế man tộc, vẫn   ít  kiên định tin tưởng nàng.
Chỉ là  Phong Lang Quan đều  thù sâu với man tộc, bất cứ việc gì  nào một khi dính đến man tộc, đều khiến họ căm ghét tận xương.
Vì  vẫn  một bộ phận lớn trong lòng còn nghi ngại, lo sợ Quân Vô Cực thật sự là gian tế man tộc.
Mộng Vân Thường
Tuy nhiên,  Phong Lang Quan giờ đều  Quân Vô Cực vô tội, Từ Lãng mới chính là gian tế đầu hàng man tộc.
Lúc  đột nhiên  thấy nàng,  qua đường  khỏi cảm thấy áy náy và  hổ,  dám như Diêu Đại Mạch vây quanh  chuyện.
Quân Vô Cực nhận  ánh  của  , nhưng  để ý.
Sau khi Diêu Đại Mạch rời , nàng liền kéo Tạ Lưu Cảnh đến vùng đất hoang.
Trở về ba ngày, nàng chỉ đến xem ruộng quân đội,  kịp xem tình hình mùa màng, hôm nay    xem những cây trồng phát triển thế nào.
Trên đường , nàng như quên mất, mãi  buông tay Tạ Lưu Cảnh.
Trước  khi  Tạ Lưu Cảnh nắm tay, nàng luôn cảm thấy  quen.
Giờ  xác định tâm ý của , Quân Vô Cực  chịu buông tay nữa.
Nàng  để Tạ Lưu Cảnh quen với sự tiếp xúc của nàng,    thể rời xa nàng!
Tạ Lưu Cảnh  động thanh liếc  bàn tay nhỏ nhưng đầy chủ quyền của Quân Vô Cực, trong mắt lóe lên tia , khóe miệng cũng  nhếch lên.
Hôm nay Quân Vô Cực  chút  bình thường, nhưng  thích.
Con bé , dường như  khai ngộ .
Chỉ là, rốt cuộc nó  khai ngộ thế nào? Đêm qua rốt cuộc  xảy  chuyện gì?