"Ngươi liên lạc với Tần Nghiệp từ khi nào?"
Câu hỏi của Quân Vô Cực  khó, nhưng kỳ lạ là, Tần Lãng  xong  trở nên kích động dữ dội.
Hắn giằng co  lâu, đến khi Quân Vô Cực hỏi   thứ ba, mới trả lời:
"...Ba năm ...  mùa hè..."
Lời  dứt, tất cả   đều biến sắc, ngay cả Quân Vô Cực cũng  Tần Lãng với ánh mắt kinh ngạc, liên tưởng đến điều gì đó.
Tiên Trấn Bắc Vương Ô Cung, chính là c.h.ế.t  mùa thu ba năm !
Tần Nghiệp và Tần Lãng liên lạc  mùa hè, đến mùa thu, Ô Cung  ám sát, c.h.ế.t  chiến trường.
Quá trùng hợp đến mức khó tin.
Khiến    thể  nghi ngờ, giữa chúng  mối liên hệ tất yếu.
Ô Lan Đóa chấn động  Tần Lãng, mắt đỏ ngầu.
Nàng giận dữ bước từng bước về phía , nghẹn ngào chất vấn: "Tần Lãng, ngươi  cho  , phụ     do ngươi hại c.h.ế.t ?"
Câu hỏi  rõ ràng  nhạy cảm, Tần Lãng  giãy giụa, môi run rẩy nhưng nhất quyết  .
Phản ứng của    lên tất cả.
Cái c.h.ế.t của Ô Cung quả thực  liên quan đến !
Nếu ,    giằng co đến thế?
Ô Lan Đóa cũng đoán , nước mắt tuôn rơi: "Tần Lãng, ngươi  ! Rốt cuộc phụ     do ngươi hại ? Mau !"
"...Có..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-771-toi-ac-dang-chet.html.]
Mộng Vân Thường
"Ta...   cố ý... là... là Tần Nghiệp lừa ... ba năm ...  sai  tìm ... lúc đó...      đầu hàng Man tộc..."
"Đến khi  thì  muộn... Vương gia   hại...   còn lựa chọn... tất cả sẽ g.i.ế.c ...  chỉ  thể... theo Tần Nghiệp..."
Ô Lan Đóa  đến đây,  nhịn  nữa, xông tới tát Tần Lãng một cái thật mạnh.
"Bốp!"
Mặt Tần Lãng văng hẳn sang một bên.
Nàng túm lấy cổ áo , lôi dậy: "Tần Lãng, ngươi là đồ súc sinh! Phụ vương   điều gì phụ ngươi, mà ngươi dám hại ?"
"Ta  ... thật sự  ...  cũng  Tần Nghiệp lừa! Ta  ngờ  dám hại Vương gia!"
"Ha,  ? Hay lắm! Một câu ' ' của ngươi mà đoạt mạng phụ vương ! Ngươi sợ bại lộ, sợ  trả thù, nên đầu hàng Man tộc!"
"Tần Lãng, ngươi còn là  ? Năm xưa khi ngươi  chào đời, phụ  ngươi thường đến  nghèo với phụ vương,  vợ  thai,   thiệt thòi. Phụ vương   từ chối bao giờ?"
"Vậy mà đáp  lòng   là gì? Là sự phản bội và âm mưu tàn độc của ngươi!"
"Tần Lãng, ngươi   là !"
Nói đến đây, Ô Lan Đóa rút dao, c.h.é.m thẳng  đầu Tần Lãng: "Ta g.i.ế.c ngươi!"
Quân Vô Cực ngăn : "Quận chúa, đừng hấp tấp."
Ô Lan Đóa  phắt , mắt đỏ ngầu: "Quân Vô Cực, đừng cản ! Hôm nay  nhất định  g.i.ế.c , trả thù cho phụ vương!"
Quân Vô Cực siết chặt cổ tay nàng: "Quận chúa, Tần Lãng đúng là tội đáng chết, nhưng g.i.ế.c  một nhát như  quá nhẹ."
"Bao nhiêu tướng sĩ và bách tính Phong Lang Quan, ai cũng  uống m.á.u ăn thịt ."
"Sao  cho họ một cơ hội?"