“À,  quên mất, Từ lão tướng quân chính là sinh phụ của Tần Lãng, lòng cha nào chẳng thương con.”
Quân Vô Cực chợt tỏ  ngộ ,  đột ngột chuyển giọng: “Vậy nên,  để Tần Lãng tự    thì hơn.”
“Tần Lãng,   cho ngươi cơ hội, nhưng chính ngươi   trân trọng.”
“Bây giờ, ngươi chỉ  hai lựa chọn: một là  cho ngươi dùng Chân Ngôn Đan, hai là…  sẽ  lượt dùng những thứ trong những lọ  lên  ngươi.”
“Ngươi tự chọn !”
Tần Lãng chẳng  chọn cái nào cả.
Một khi uống Chân Ngôn Đan,  chắc chắn sẽ  kiểm soát  mà    bộ sự thật.
Lúc đó, cái chờ đợi  chỉ  cái chết.
 nếu chọn con đường còn ,   chỉ chết, mà ngay cả hồn phách cũng sẽ  nuốt chửng, vĩnh viễn mất  cơ hội luân hồi chuyển thế!
Hắn   thể chọn?
Ánh mắt Tần Lãng loé lên, đột nhiên  thấy Từ Uy vẫn còn quỳ  đất.
Nhìn thấy sự quan tâm và lo lắng trong mắt Từ Uy,  bỗng sáng lên hy vọng!
 ,   thể cầu xin Từ Uy, Từ Uy  thể cứu !
Nghĩ , Tần Lãng lập tức  lóc thảm thiết hướng về Từ Uy: “Cha! Cha cứu con! Quân Vô Cực  hại con,  phụ nữ độc ác   nhân cơ hội g.i.ế.c con!”
Từ Uy vốn  đầy áy náy với , đến bản  cũng  quan tâm, chỉ một lòng lo lắng cho .
Giờ  Tần Lãng cầu xin, lòng ông như  d.a.o cắt, nào còn tỉnh táo để nghĩ nhiều?
Từ Uy gầm lên: “Quân Vô Cực, ngươi đừng hòng  hại con trai ,  tuyệt đối  cho phép ngươi  !”
“Công Tôn Dần, ngươi còn định   đến bao giờ? Lẽ nào ngươi thực sự  mặc cho  phụ nữ    gì thì ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-769-ra-don-sat-thu.html.]
“Còn các ngươi nữa! Ta Từ Uy vì Phong Lang Quan  dốc hết sức lực bao năm, các ngươi thật sự  đá xuống giếng,    c.h.ế.t ?”
Dáng vẻ của ông lúc  thảm thiết quá, tiếng gầm thét khiến  ít  động lòng.
Mộng Vân Thường
Quân Vô Cực thấy tình hình  , lập tức lấy  một viên Chân Ngôn Đan, nhét  miệng Tần Lãng.
Tần Lãng hoảng sợ, gắng sức ho để nhả viên đan  nuốt .
Ho một hồi vẫn vô ích,  thậm chí còn thọc tay  miệng móc họng.
Từ Uy trợn mắt  Quân Vô Cực, gào lên: “Quân Vô Cực, ngươi cho nó ăn cái gì?”
Quân Vô Cực khẽ : “Chỉ là Chân Ngôn Đan khiến   thật thôi, ngươi lo lắng cái gì?”
“Thật  hiểu ngươi là thật ngốc  giả ngốc. Nếu    chuyện gì ,   nhất quyết  chịu uống Chân Ngôn Đan?”
Lời Quân Vô Cực khiến    tỉnh ngộ.
 , nếu Tần Lãng thực sự như lời  , chỉ giả vờ hợp tác với Tần Nghiệp,  ban đầu   chịu  ?
Sao  nhất quyết  chịu uống Chân Ngôn Đan để chứng minh  vô tội?
Hắn thực sự trong sạch ?
Nhìn  Từ Uy,    Tần Lãng uống Chân Ngôn Đan, cả  ông  bỗng suy sụp.
Dáng vẻ đó, rõ ràng   là   gì về hành động của Tần Lãng.
Mọi   , nghĩ  sự mềm lòng ban nãy, chỉ  tự tát  một cái thật mạnh!
Quân Vô Cực cố ý chờ một lúc, ước lượng thuốc   tác dụng, mới hỏi thử: “Tần Lãng, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”
Câu hỏi   đơn giản, nên Tần Lãng  chống cự, trả lời ngay: “Hai mươi tuổi.”
Quân Vô Cực  biểu hiện của ,  Chân Ngôn Đan   hiệu quả, liền tiếp tục hỏi:
“Vu cáo Quân Vô Cực là gian tế Man tộc,   là ý của ngươi ?”