Lục Thiên Quyền đ.ấ.m mạnh xuống bàn  bên cạnh, nào ngờ chiếc bàn cứng như thép, khiến khớp ngón tay  đau điếng.
Hắn kinh ngạc  bàn tay  - da  trầy xước, m.á.u tươi lấm tấm thấm .
Lục Thiên Quyền sửng sốt, từ khi nào  trở nên mỏng manh như ?
Quân Vô Cực thầm  lạnh khi thấy vẻ mặt kinh ngạc của .
Trúng độc của nàng mà còn dám hung hăng?
Nàng thở dài: "Không ngờ Lục sư  mặt mũi  tuấn,   làn da mỏng manh đến thế, khiến bao  ghen tị."
Lục Thiên Quyền giận dữ: "Cơ Tà, rốt cuộc ngươi cho  trúng độc gì? Mau đưa giải dược đây!"
"Lục sư   sai , đây nào  độc? Đây chính là thánh dược dưỡng nhan, tên 'Tuyệt Thế Mỹ Nhân'."
Quân Vô Cực nghiêm túc giải thích, "Nghe  Lục sư  cực kỳ yêu thích mỹ nhân,   thích giúp , nên giúp sư  một tay để thỏa nguyện."
"Tuyệt... Thế Mỹ Nhân?" Lục Thiên Quyền  linh cảm bất tường, run giọng hỏi, "Trúng độc ... sẽ thế nào?"
"Yên tâm, tuyệt đối   hậu quả , chỉ biến ngươi thành mỹ nhân tuyệt thế thôi."
Quân Vô Cực dừng , thong thả  tiếp, "Da ngươi sẽ dần trắng mịn, mỏng manh sương khói, xương cốt cũng mềm dẻo thon dài hơn.
Bất cứ hình dáng nào ngươi mong , tương lai đều  thể đạt .
Đảm bảo... biến ngươi thành món đồ chơi tuyệt phẩm mà chính ngươi từng khao khát."
Lục Thiên Quyền mặt cắt  còn hột máu,  thể  thêm nữa: "Cơ Tà, rốt cuộc ngươi  gì mới chịu cho giải dược?"
"Giải dược? Tại   giải? Chẳng lẽ ngươi  thấy bộ dạng hiện tại của  ưa  hơn  ?"
Lục Thiên Quyền: "..." Không,     nghĩ .
Quân Vô Cực  tủm tỉm  , giọng  trầm xuống đầy mê hoặc, "Thực ...  thích hình dáng hiện tại của Lục sư  hơn. Đợi khi sư    biến hình, sẽ càng  mỹ."
Lục Thiên Quyền trợn tròn mắt  "", ánh mắt đờ đẫn.
Cơ Tà...  thích hình dáng hiện tại của ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-533-co-ta-moi-la-nguoi-tren.html.]
Chẳng lẽ...
 lúc  -
Tạ Lưu Cảnh  bên hừ lạnh một tiếng đầy tức giận,  phắt dậy bước .
Mộng Vân Thường
Lục Thiên Quyền choáng váng  cảnh tượng, bản năng hỏi: "Hắn  đột nhiên  ?"
Quân Vô Cực thản nhiên: "Xem  sư  giận  . Tính   đó, mặc kệ ."
Lục Thiên Quyền nghi hoặc  hướng Tạ Lưu Cảnh biến mất.
Giận? Chẳng lẽ vì những lời Cơ Tà  ?
Khoan !
Phải chăng suy đoán ban đầu của  là đúng, Cơ Tà... mới là  ở ?
Còn Tạ Lưu Cảnh oai phong lẫm liệt , thực  là... ở ?
Lục Thiên Quyền choáng váng  phát hiện , đầu óc trống rỗng.
Hắn  ngờ Cơ Tà  là  chủ động!
Và xem , Cơ Tà đang nhắm  !
Hắn...    đây?
Hắn xưa nay luôn là  chủ động!
Chẳng lẽ ...
Không !
Dù đối phương là Cơ Tà mà  hằng mong ước,  cũng tuyệt đối  thể ở thế  động!
Chỉ nghĩ tới thôi  thấy rợn tóc gáy!
Lục Thiên Quyền lén run lên một cái, trầm giọng : "Cơ Tà, ngươi vẫn nên đưa giải dược cho . Ta tin rằng, hình dáng nguyên bản của  mới khiến ngươi thực sự ưng ý!"
Bản lĩnh của  cực kỳ hùng hậu, Cơ Tà một tên bạch diện,   thể sánh bằng?