Quân Vô Cực vẻ mặt khó xử giơ tay lên: "Ta  ,  chỉ là luyện dược sư,  tinh thông y thuật."
"Mặt nạ  tuy  hiệu quả, nhưng tiếc là  đủ để chữa khỏi mặt quý phi. Muốn chữa khỏi  , với trình độ hiện tại của , e là bất lực ."
Triệu Linh Tuyên  xong liền sốt ruột: "Vậy ngươi    mới chữa  mặt bản cung? Ngươi  điều kiện gì, cứ  ! Chỉ cần bản cung  , đều  thể thỏa mãn ngươi!"
Triệu Linh Tuyên âm thầm nghiến răng, dù thế nào nàng cũng  chữa khỏi mặt  !
Chỉ  khôi phục dung nhan, nàng mới  thể  nhiều việc hơn!
Quân Vô Cực mặt mày ủ rũ, do dự  lâu, cuối cùng mới ngập ngừng : "Nếu  thể xem qua một  điển tịch liên quan đến y thuật và luyện dược,   thể tạm thời học hỏi."
Triệu Linh Tuyên  chút mất kiên nhẫn, cứ thế , mặt nàng bao giờ mới khỏi hẳn?
Mộng Vân Thường
Nàng  nhịn  hỏi: "Không thể tìm sư tôn của ngươi ? Sư tôn ngươi   Huyền Minh Đồng Lão ? Bà  chắc chắn  cách chứ?"
Quân Vô Cực bất đắc dĩ giải thích: "Sư tôn đương nhiên  cách, chỉ là  khi  xuất môn, lão nhân gia   lệnh nghiêm khắc."
"Trừ khi    hại , bằng  tuyệt đối   cầu cứu."
"Lần  là do  bất lực, dù  cầu cứu sư tôn,  cũng sẽ  trực tiếp  đáp án, chỉ bảo  tự nghĩ cách."
"Cái ...   thể như ?" Triệu Linh Tuyên lập tức sốt ruột, "Không  cách nào khác ?"
"Không." Quân Vô Cực lắc đầu, liếc  Lâm Hạo Thiên, "Có lẽ, Lâm dược sư  cách? Dù   cũng là ngũ giai luyện dược sư,  lẽ sẽ chữa khỏi mặt quý phi nhanh hơn."
Triệu Linh Tuyên  , theo phản xạ  Lâm Hạo Thiên.
Lâm Hạo Thiên mặt mày âm trầm,  chút  hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-490-dieu-kien-cua-quan-vo-cuc.html.]
Hắn đúng là ngũ giai luyện dược sư thật, nhưng thử vô  cách đều  cải thiện  mặt Triệu Linh Tuyên.
Kết quả Cơ Tà   tay, mặt Triệu Linh Tuyên lập tức  chuyển biến .
Hắn suýt  độn thổ, Cơ Tà khốn kiếp ,  cố ý nhắc đến chuyện   của !
  mặt vẫn : "Nếu Cơ công tử chịu để  nghiên cứu mặt nạ ,  lẽ   thể điều chế  công thức  hơn."
Triệu Linh Tuyên  xong vui mừng, theo phản xạ : "Đã , Cơ Tà ngươi hãy  công thức mặt nạ cho Lâm dược sư ."
Quân Vô Cực thầm lắc đầu,  công thức? Tốt lắm!
Nàng cố ý hỏi: "Lâm dược sư  công thức mặt nạ trong tay ?"
Lâm Hạo Thiên hừ lạnh, kiêu ngạo : "Ta   tham lam công thức của ngươi, chỉ  nhanh chóng chữa khỏi mặt quý phi thôi. Chẳng lẽ ngươi tiếc một công thức?"
"Ta   tiếc, chỉ là... Lâm dược sư hẳn hiểu, trong thiên hạ ,   công thức miễn phí."
Lâm Hạo Thiên nhíu mày: "Ngươi  tiền?"
"Chuyện giữa luyện dược sư mà  tiền thì tục quá." Quân Vô Cực khẽ mỉm , "Ta  dám đòi tiền Lâm dược sư, chỉ  một quyền hạn."
"Quyền hạn gì?" Lâm Hạo Thiên nhíu mày hỏi, trong lòng dâng lên dự cảm  lành.
"Ta  , tàng kinh các của Thanh Vân Môn lưu giữ vô  điển tịch, vì ..." Quân Vô Cực dừng , nụ   mặt rạng rỡ hơn, "Ta   tàng kinh các xem qua."
Lâm Hạo Thiên  cần nghĩ, theo phản xạ từ chối: "Không thể !"
Nếu để tiểu tử   tàng kinh các, chẳng khác nào chuột chui  vựa thóc!