Triệu Linh Tuyên càng nghĩ càng thấy mặt khó chịu, nhưng càng khó chịu, nàng  càng  ngừng suy đoán.
Rốt cuộc là thế nào?
Chẳng lẽ là da đang tái tạo?
Nàng may mắn nghĩ như , nhưng trong lòng  cảm thấy  , thậm chí còn  một nỗi bất an mãnh liệt.
Không  chịu đựng bao lâu, Chu Cảnh Hồng  đến.
Triệu Linh Tuyên  tiếng "Bệ hạ giá đáo" vang lên, trái tim đang thót  bỗng trở về vị trí cũ.
Nàng vô thức  dậy,   ngoài, nhưng nghĩ đến khuôn mặt hiện tại,  cắn răng nhẫn nhịn.
Không !
Bộ dạng hiện giờ của nàng quá  xí,  thể để Chu Cảnh Hồng  thấy!
Mộng Vân Thường
Chờ !
Hãy chờ thêm chút nữa!
Lâm Hạo Thiên sắp  , đợi khi giải độc thành công, khôi phục dung nhan, nàng sẽ  ngoài!
Nàng  thể để Chu Cảnh Hồng thấy bộ dạng  xí nhất của .
Nếu Chu Cảnh Hồng nhớ khuôn mặt  xí , dù nàng  khôi phục nhan sắc cũng vô dụng!
Trong lòng Chu Cảnh Hồng, nàng sẽ mãi mãi là con quỷ cái thảm hại!
Thậm chí chỉ cần  thấy nàng,  sẽ nhớ  hình ảnh  xí !
Vì , Triệu Linh Tuyên đặc biệt  lệnh treo rèm che chắn. Tấm rèm  trong suốt,  thể  thấy đường nét mơ hồ, nhưng  thấy rõ hình dáng.
Khi Chu Cảnh Hồng bước ,  thấy Triệu Linh Tuyên   tấm rèm.
Dù chỉ là bóng , nhưng  vẫn nhận .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-462-sao-lai-nhu-the.html.]
Chu Cảnh Hồng  giật ,  đó thầm thở phào.
Lần   đến để tỏ  quan tâm, nhưng nếu thật sự  thấy bộ dạng  xí của Triệu Linh Tuyên,  thực sự  .
May mắn là Triệu Linh Tuyên hiểu chuyện, tự treo rèm che chắn, ngược  tiện cho .
Trong lòng chán ghét, nhưng bề ngoài Chu Cảnh Hồng vẫn quan tâm hỏi: "Ái phi, giờ ngươi thấy thế nào? Đã đỡ hơn ?"
Triệu Linh Tuyên lúc  cực kỳ khó chịu, mặt ngứa ngáy kinh khủng, nhưng nàng vẫn nhẫn nhịn, dùng giọng  ngọt ngào nhất trả lời: "Đa tạ bệ hạ quan tâm, Lâm đại sư  xem qua và thấy đỡ hơn nhiều. Chắc khi thuốc giải của ngài luyện xong, mặt thần  sẽ  thôi."
Chu Cảnh Hồng an ủi: "Vậy thì . Trẫm ở đây cùng ngươi, chúng  cùng chờ."
Triệu Linh Tuyên  xong, trong lòng cảm động khôn xiết, cảm giác chỉ cần câu   của Chu Cảnh Hồng, mặt cũng bớt khó chịu.
Lại một  thời gian chờ đợi dài dằng dặc.
Đợi gần một canh giờ, khi Chu Cảnh Hồng sắp mất kiên nhẫn, Triệu Linh Tuyên cũng khó chịu  hét lên, Lâm Hạo Thiên cuối cùng cũng xuất hiện.
Chu Cảnh Hồng  dậy: "Thế nào? Thuốc giải  luyện xong ?"
"May mắn  phụ lòng mong đợi." Lâm Hạo Thiên tự tin , lấy  một chiếc hộp ngọc tinh xảo, "Đây là Ngọc Dung Cáo, bên trong pha chế thuốc giải, chỉ cần dùng phiến ngọc bôi đều lên mặt quý phi, nhan sắc của ngài sẽ khôi phục như cũ."
Chu Cảnh Hồng mừng rỡ: "Vậy còn chờ gì nữa? Mau bôi thuốc cho quý phi !"
Thị nữ tâm phúc của Triệu Linh Tuyên lập tức bước , cẩn thận nhận lấy Ngọc Dung Cáo,   rèm bôi thuốc cho nàng.
Ngọc Dung Cáo màu hồng nhạt, hương thơm ngọt ngào khiến   say mê.
Hộp ngọc tinh xảo đựng thuốc dạng kem mịn màng,   bắt mắt.
Triệu Linh Tuyên  thấy, lập tức tràn đầy tin tưởng.
Nàng thúc giục thị nữ: "Mau bôi thuốc cho bản cung!"
"Nô tài tuân lệnh."
Thị nữ cẩn thận bôi Ngọc Dung Cáo lên mặt Triệu Linh Tuyên, nàng cảm thấy má mát lạnh,  nhịn  : "Bôi dày lên, bôi hết  bộ!"