Quân Vô Cực bất lực  Tạ Lưu Cảnh: "Vị  rốt cuộc là di mẫu của ngươi,   đặc biệt bày tiệc chiêu đãi mời chúng , lẽ nào   thể tay  mà ?"
"Ngươi  cần như ." Tạ Lưu Cảnh suy nghĩ một chút , "Ta sẽ chọn tùy ý vài món đồ, coi như là ngươi tặng."
Nghe , Quân Vô Cực thật sự   nên  gì.
Nàng ngẩn  một lúc, mới bất lực : "Đó là di mẫu của ngươi mà!"
"Di mẫu thì ? Lần  bà  vốn dĩ  ý đồ khác, chẳng  ngươi cũng  ?" Tạ Lưu Cảnh    để bụng vị di mẫu , "Những thứ ngươi vất vả luyện chế,   thể để lợi cho những kẻ  quan trọng."
"Ừm, thực  cũng  vất vả lắm." Quân Vô Cực  chút ngại ngùng, "Ta chỉ định tặng vài viên nhị giai trung phẩm đan thôi."
Hiện tại  phận đối ngoại của nàng là đồ  Huyền Minh Đồng Lão - Cơ Tà, nhị giai luyện dược sư  thể luyện trung phẩm đan.
Tặng vài viên nhị giai trung phẩm đan, vị quý phi nương nương  dù trong lòng  vui cũng  thể trách "" .
Lẽ nào "" một đồ ,   lấy ngũ giai thượng phẩm đan do sư tôn Huyền Minh Đồng Lão luyện   lễ vật ?
Triệu Quý phi nếu dám yêu cầu như , chỉ  thể tự  mất mặt !
Quân Vô Cực vốn là  ân oán phân minh, từ khi thấy thái độ của cung nữ , nàng   còn thiện cảm với Triệu Quý phi, nào còn  "ném xương cho chó"?
Ban đầu nàng  định  với Tạ Lưu Cảnh, nhưng    như , nàng cũng  cần giữ thể diện cho  nữa.
"Nhị giai trung phẩm đan?" Tạ Lưu Cảnh suýt bật ,  kìm nén tiếng  nhưng khóe miệng vẫn nhếch lên, "Ừm, món lễ vật   tệ, ngươi thật  tâm."
Thật sự là  tâm, với trình độ luyện đan của Quân Vô Cực, luyện  cực phẩm đan dễ như trở bàn tay, nhưng để luyện  trung phẩm đan ngược   tốn  ít tâm tư.
Quân Vô Cực  bộ dạng của , cũng  nhịn   , đành dùng quạt che mặt để  bật  thành tiếng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-436-le-vat-gap-mat-cua-quan-vo-cuc.html.]
Hai    chuyện  ,  nhanh   ngoài.
Mộng Vân Thường
Tiêu Nhận và Tàng Cơ  chuẩn  xong.
Cả hai đều  một bộ trang phục mới, trông cũng là dự yến tiệc trong cung.
Quân Vô Cực   họ một cái, Tạ Lưu Cảnh  giải thích: "Bọn họ  từng nếm qua yến tiệc trong cung nơi , dẫn  mở mang tầm mắt."
Quân Vô Cực âm thầm nhịn , mở mang tầm mắt? Lừa ai chứ.
Bên ngoài phủ, xe ngựa trong cung phái đến đón  tới nơi.
Quân Vô Cực  định lên xe, A Hổ  đội Đại Phụng đuổi theo, một mạch nhảy lên xe,  lì bên trong  chịu xuống,  vẻ cũng   cung dự tiệc.
Quân Vô Cực đuổi theo: "A Hổ, Đại Phụng, xuống ngay!"
Hai con thu  trong góc, bất động, tai như điếc.
Tạ Lưu Cảnh theo sát lên xe, lạnh lùng liếc  chúng, nhẹ giọng : "Chúng   , thì để chúng  theo."
Nói xong, ánh mắt  đột nhiên dừng    Đại Phụng: "Đây là... gà rừng? Ngươi nuôi?"
Hắn kinh ngạc  Quân Vô Cực,  ngờ nàng  nuôi một con gà rừng.
Quân Vô Cực âm thầm đưa tay lên trán, để  ai nhận   phận thật của Đại Phụng, nàng  chỉ cải trang cho nó, còn luyện một viên châu ẩn khí đeo  cổ, giúp nó thu liễm khí tức.
Như , Đại Phụng trông  khác gì gà rừng bình thường.
Chỉ  đôi mắt linh hoạt hơn, trông như  tạo hóa ban tặng.
Ngay cả với nhãn lực của Tạ Lưu Cảnh, cũng  thể  thấu  phận thật của nó.