Quân Vô Cực đột nhiên cảm thấy khó chịu.
Nàng  Tạ Lưu Cảnh, mở miệng nhưng   nên an ủi thế nào.
Trước bi kịch đẫm m.á.u như  gia  tàn sát, bất kỳ lời an ủi nào cũng trở nên vô nghĩa.
"Ngươi..." Quân Vô Cực mở miệng, "Ngươi định trả thù thế nào? Ta  thể giúp."
Ngoài câu , nàng thực sự    gì hơn.
"Trả thù?" Tạ Lưu Cảnh khẽ , "Đương nhiên  trả thù, nhưng... ngươi thật sự  giúp ?"
"Này, đừng  coi thường ! Chúng  quen  bao nhiêu năm, ít nhất cũng là bạn bè chứ? Ngươi  trả thù,    thể  ngoài?"
"Bạn bè ..." Tạ Lưu Cảnh thở nhẹ, vô thức siết c.h.ặ.t t.a.y Quân Vô Cực, "Đây là ngươi tự , đừng hối hận."
"Hừ, trả thù thôi mà,  gì  hối hận. Dù kẻ thù của ngươi là thiên hoàng,  cũng  lùi bước."
Quân Vô Cực  xong, đột nhiên nhớ đến những món đồ chơi nhỏ trong tay,  nhịn  mỉm  ý vị: "Vừa ,   vài món đồ chơi nhỏ, lúc ngươi trả thù chắc chắn sẽ hữu dụng."
"Đồ chơi nhỏ? Không  loại lúc nãy chứ?" Tạ Lưu Cảnh nghĩ đến những cây tiên nhân côn mini từng xuất hiện  tay Quân Vô Cực, vẫn cảm thấy   khó chịu.
"Đương nhiên  ." Quân Vô Cực bất mãn liếc , "Ngươi quá coi thường  , đồ  trong tay   chỉ  một loại?
Mấy món dễ thương đó chỉ dùng để trị những loại rác rưởi như Tư Mã Việt thôi. Nếu  đối phó kẻ thù,  đổi loại khác."
Dễ thương?
Tạ Lưu Cảnh nhớ  bộ dạng thảm hại của Tư Mã Việt, đột nhiên thấy  thương .
Trêu chọc ai  ?
Dám  sợ c.h.ế.t trêu chọc Quân Vô Cực, đúng là đáng đời!
"Xem , ngươi   ít đồ .    từng  với ? Cũng  từng cho  xem."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-de-xuyen-khong-ta-va-mat-toan-bo-tam-gioi/chuong-426-than-phan-cua-ta-luu-canh-2.html.]
Nói đến cuối, Tạ Lưu Cảnh trong lòng vô cớ thấy  vui.
Hắn cố ý để  cho Quân Vô Cực hộp truyền tống, tiện liên lạc.
Kết quả tiểu nha đầu vô tình ,    gì với !
Còn  là bạn bè, bạn bè gì mà như thế.
Quân Vô Cực tùy ý : "Chỉ là mấy món đồ chơi thôi,    mắt ngươi ?"
Nực , những thứ nàng chế tạo ,    thể tùy tiện cho  khác xem?
Nàng còn định dùng chúng để đối phó Tạ Lưu Cảnh nữa!
Mộng Vân Thường
Nói đến đây, ván cược giữa nàng và Tạ Lưu Cảnh cũng còn một năm nữa, thời gian  còn nhiều.
Nhìn dáng vẻ Tạ Lưu Cảnh hiện tại, rõ ràng tu luyện  thành tựu, tu vi còn cao hơn nàng.
Nếu nàng  nỗ lực, đến lúc đó sợ rằng sẽ thua .
Điều   !
Quân Vô Cực thầm thở dài.
Đối với tu vi của Tạ Lưu Cảnh, nàng thực    suy đoán.
Dù  Tạ Lưu Cảnh cũng lớn hơn nàng gần mười tuổi, tương đương thời gian tu luyện nhiều hơn mười năm.
Đại lục  ở, tài nguyên  càng phong phú, tốc độ tu luyện đương nhiên nhanh hơn nhiều.
Nàng  đuổi kịp,   dễ dàng?
Nếu  may mắn   ký ức kiếp , kiếp  coi như tu luyện ,   tài nguyên tu luyện mẫu  để , tu vi hiện tại của nàng sợ chỉ mới đột phá Linh Sư mà thôi.
Nói thật , tốc độ tu luyện của nàng so với  khác   coi là biến thái ,   gì  bất mãn.
Dù  cũng còn một năm, nàng  tin  sẽ mãi thua Tạ Lưu Cảnh!